Thần Đạo Đế Tôn

Chương 96: Kiếm thuật không thích hợp với gươi

Chương Trước Chương Tiếp

- Ừ!

Diệp Tử Khanh gật đầu, dáng vẻ khéo léo, nếu bị nhóm thiên chi kiêu tử trong đế đô nhìn thấy chỉ sợ là không nhịn được mà gào lên.

- Tuy là chậm hơn so với ta nghĩ, nhưng cũng tạm được rồi.

Tần Trần lần nữa nói:

- Ta nói rồi, chỉ cần ngươi cam tâm tình nguyện ở bên cạnh ta làm một tỳ nữ, tôn gọi ta một tiếng công tử từ tận đáy lòng, ta sẽ không để cho ngươi chịu thiệt.

Tần Trần nói xong thì nói tiếp:

- Ngươi chính là hoàng thể Cửu Chuyển Linh Lung Thể, hoàng thể này trời sinh không ngừng tiến hành chuyển hóa, không ngừng làm cường đại thân thể của võ giả.

- Nhưng nếu không có pháp môn, cường độ chuyển hóa sẽ giảm bớt không chỉ mấy lần.

- Hiện tại, ta sẽ truyền cho ngươi một môn linh quyết.

Tần Trần chăm chú nhìn Diệp Tử Khanh, nói:

- Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết!

Nghe vậy, sắc mặt của Diệp Tử Khanh cổ quái.

- Làm sao? Có chuyện gì sao?

- Ngươi làm thế nào có được Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết?

Diệp Tử Khanh thật sự cảm thấy khó hiểu, nói:

- Cửu Chuyển Linh Lung Thể lấy Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết để mở mang, đương nhiên là tốt nhất, cha ta đã từng điều tra rồi.

- Nhưng Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết này chính là linh quyết cửu phẩm!

- Hiện nay, đừng nói là trong Bắc Minh đế quốc này, cho dù ở trên Cửu U đại lục, linh quyết cửu phẩm dường như là không còn tồn tại nữa, càng không nói tới loại linh quyết cao thâm huyền diệu này!

- Ngươi nghi ngờ ta?

- Không dám!

Diệp Tử Khanh tức thì cúi đầu, lần nữa nói:

- Chẳng qua là ta... Thật sự là nghĩ không thông...

Nàng đúng là nghĩ không thông. Tần Trần rõ ràng chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi chưa dứt sữa, hơn nữa đã từng sinh hoạt ở Lâm gia mười sáu năm. Ngoại trừ giác tỉnh tinh môn, trở thành Tinh Mệnh vũ giả ra cũng không có chỗ nào kỳ lạ.

Lại nói, tinh môn cửa Tần Trần đã bị tước đoạt. Nhưng bây giờ, thực lực của Tần Trần còn... tăng thêm sự kinh khủng. Hơn nữa cả người thâm sâu khó lường, không giống như là một thiếu niên mà giống một lão yêu quái hơn. Nếu không phải bây giờ tâm tính của Tần Trần quả đoán, nàng thật sự hoài nghi Tần Trần có phải bị vật gì nhập vào thân thể hay không!

- Không nên hỏi, đừng hỏi!

Tần Trần cũng nói ngắn gọn, nói thẳng:

- Hiện ta sẽ truyền cho ngươi Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết đệ nhất trọng, chờ ngươi đến Linh Thai kỳ lại bắt đầu tu luyện đệ nhị trọng!

- À, ngươi đừng tu kiếm!

Tần Trần vô cùng chân thành nói:

- Kiếm thuật, thật sự... không thích hợp với ngươi!

Nghe vậy, Diệp Tử Khanh hơi không phục. Trong đế đô, kiếm thuật của Diệp Tử Khanh nàng có thể nói là có một không hai, hoa thơm cỏ lạ, không biết bao nhiêu thiên chi kiêu tử đều thua dưới kiếm của nàng. Nhưng Tần Trần lại nói kiếm thuật không thích hợp với nàng, hơn nữa còn không chỉ nói một lần.

- Ngươi không phục sao?

Tần Trần nhàn nhạt nói.

- Đưa kiếm cho ta!

Tần Trần vươn bàn tay ra, Diệp Tử Khanh giao trường kiếm cho Tần Trần.

- Linh khí nhất phẩm, không tệ!

Tần Trần tiếp nhận kiếm, bàn tay vung lên, trường kiếm phát ra một tiếng keng. Ngay sau đó, Tần Trần vung một chưởng, chỗ trước người hai người không xa, một cái cây có thân cây cỡ khoảng chén ăn cơm run lên nhè nhẹ. Từng cái lá cây rơi xuống, Tần Trần đứng tại chỗ, trường kiếm trong tay tức thì vung ra. Tiếng xé gió vang lên, trường kiếm hóa thành từng luồng kiếm khí lăng liệt chém đi.

Sau đó, mặt đất nứt ra, trên đại địa xuất hiện từng tia lưu quang. Những cái lá cây rơi trên đất lúc này lại bị chém thành từng bóng người. Nhìn kỹ, bóng người kia có phần tương tự với Diệp Tử Khanh. Thấy cảnh này, Diệp Tử Khanh tức thì ngẩn ra. Khống chế kiếm khí đến mức này có thể nói là quỷ thần khó lường, thậm chí, nàng chưa từng thấy ở trong Thiên Thần học viện có vị đạo sư, trưởng lão nào có thể làm đến bước này.

- Đây mới thật sự là kiếm thuật!

Tần Trần thu kiếm, nói:

- Ngươi không thích hợp luyện kiếm, nghe ta, đổi thành roi thon dài đi!

- Roi thuật lấy nhu khắc cương, Cửu Chuyển Linh Lung Thể của ngươi cũng như thế, tu luyện mềm dẻo đến mức tận cùng thì có thể phá được tất cả những gì kiên cường nhất.

- Điểm này, ngươi nên hiểu.

Lúc này, Diệp Tử Khanh trầm mặc. Chí ít, từ khi nàng quen Tần Trần đến bây giờ, chưa từng thấy Tần Trần nói không làm được! Chuyện này đủ để chứng minh cách nói của Tần Trần.

- Vâng!

Cuối cùng Diệp Tử Khanh gật đầu. Sau đó, Tần Trần truyền đệ nhất trọng của Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết cho Diệp Tử Khanh, dặn Diệp Tử Khanh không nên gấp gáp sau đó rời khỏi Lâm phủ. Trên đường, Tần Trần và Khương Vinh đi sóng vai.

Thánh Đăng Phong cùng Thánh Tâm Duệ theo sát bên cạnh. Hôm nay tất cả những chuyện xảy ra làm cho hai cha con Thánh Đăng Phong cùng Thánh Tâm Duệ càng thêm kinh ngạc cùng sùng kính Tần Trần.

Một thiếu niên mười sáu tuổi thể hiện ra sự cường đại hoàn toàn vượt xa phạm vi hiểu biết của bọn họ. Trở lại trong Thánh Đan Các, Khương Vinh đại sư tất nhiên là quấn lấy Tần Trần một hồi lâu, mồm thì nói muốn cùng Tần Trần thưởng trà luận đạo, nhưng thực tế thì từng chút một hỏi Tần Trần những vấn đề ngày thường mình không thể nào hiểu được.

Nhưng Tần Trần cũng không so đo. Tuy rằng đan thuật của hắn kinh người, nhưng đã nhiều năm như vậy, trên Cửu U đại lục cũng không thiếu sự thay đổi, từ trong miệng Khương Vinh cũng sẽ có được vài ít tin tức. Nếu không, hắn sớm đã đuổi Khương Vinh đi rồi.

Khi màn đêm buông xuống, Tần Trần mới trở lại Phong Diệp tửu lâu, nha đầu Lăng Tiểu Phỉ đang dựa theo Cửu U quyết để tu hành, vô cùng chuyên chú. Dựa theo cách nói của nàng, lần trước gặp phải nguy hiểm, Tần Trần vì nàng mà thi triển một pháp môn đặc biệt.

Lần sau, nàng sẽ bảo vệ Tần Trần. Đối với chuyện này, Tần Trần chỉ cười. Bất kể như thế nào, Lăng Tiểu Phỉ rốt cuộc có giống như hắn suy nghĩ, là hậu duệ của Cửu U tộc hay không, có phải là hậu nhân của vị Mạc thúc kia hay không? Điểm này, hắn không có cách nào chắc chắn được.

Dù sao, hắn đã rời khỏi Cửu Thiên Vân liên minh vài vạn năm rồi, trong thời gian vài vạn năm này đủ để phát sinh rất nhiều chuyện. Nhưng cho dù chỉ là khả năng, gặp được Tiểu Phỉ, hắn cũng muốn bảo vệ cho Tiểu Phỉ. Đến đêm khuya, Lăng Tiểu Phỉ đã bình yên đi vào giấc ngủ, lúc này Tần Trần khoanh chân ngồi ở trên giường, hơi hơi nhắm hai tròng mắt lại.

Giờ hắn đã đến Linh Hải cảnh nhị trọng, hai cánh tay hội tụ Linh Hải, linh khí liên tục dũng mãnh tiến vào từ bốn phía. Nhưng đối với chuyện này, Tần Trần cũng rất bất mãn. Dựa vào uy năng của Thiên Hỏa linh tinh, hắn tăng đan hỏa tới Chanh cấp hạ đẳng, thế nhưng tu vi cũng nên tăng lên mới phải. Thiên Hỏa linh tinh vô cùng diệu dụng, không chỉ riêng với cấp bậc đan hỏa của đan sư.

Từ từ, Tần Trần nhắm hai tròng mắt, linh khí trong cơ thể bắt đầu từ từ vận chuyển. Đã nhiều ngày, thật sự là hơi nhiều việc, cũng không có thời gian ngồi tu hành đàng hoàng. Thế nhưng đi tới đế đô, chuyện làm Tần Trần lo lắng vẫn là đại ca của mình - Tần Sơn. Linh Hải bị phá, đối với vũ giả Linh Hải cảnh có thể nói là đau đớn.

Cũng may chỉ còn mấy ngày, hơn nữa, người đứng phía sau màn là ai, Tần Trần cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua. Nguyện tiến vào Thiên Thần học viện cũng chính vì chuyện này. Một khi hắn biết là ai, vậy đối phương... cứ chờ chết đi!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️