Thần Đạo Đế Tôn

Chương 92: Mắc mớ gì tới ngươi

Chương Trước Chương Tiếp

- Ngươi...

Nghe thế, ở một bên, Diệp Thông Nguyên cũng cau mày.

- Ta nói sai sao?

Tần Trần mỉm cười nói:

- Khi đó ngươi nói dựa vào Thiên Hỏa linh tinh có thể trị hết hàn độc của vị phu nhân này, nhưng \kết quả thế nào? Hiện tại lại muốn lấy linh đan ngũ phẩm - Viêm Ngọc Đan để áp chế hàn độc?

- Ngươi thì biết cái gì? Tiểu tử thối lông còn chưa mọc đủ?

Trử Phương Chính hừ, nói:

- Độc tố của Cửu U Tí Hạt vô cùng bá đạo, hàn độc đã vào cơ thể thì rất khó giải, chỉ có Thiên Hỏa linh tinh mới có thể giải được, khí tức cực nóng của Thiên Hỏa linh tinh cũng bá đạo tương đương!

- Hai loại này trung hòa lẫn nhau vừa hay có thể trung hoà.

- Nếu xảy ra vấn đề cũng không phải ở chỗ bản tôn, mà là bởi vì trong cơ thể của Diệp phu nhân phát sinh biến cố...

- Phát sinh biến cố?

Tần Trần giễu cợt:

- Có phải ngũ tạng trong cơ thể sản sinh khí xoáy tụ Âm Dương, khí tức Âm Dương không điều tiết thông, một khi Diệp phu nhân hoạt động hoặc tâm tình chịu ảnh hưởng, độc tố sẽ bạo nổ, phải không?

Nghe thế, đôi mắt đẹp của Diệp Tử Khanh lóe lên. Những lời này, nàng chưa bao giờ nói cho Tần Trần.

- Phải thì như thế nào?

- Ngu xuẩn.

Tần Trần mắng:

- Ngươi thì biết cái gì? Đây là bởi vì sức mạnh trong thân thể của Diệp phu nhân quay vòng không chỗ thoát, cuối cùng là do nguyên nhân bên ngoài, còn Thiên Hỏa linh tinh cùng hàn độc đều là vật cực kỳ bá đạo, hai loại này trung hòa với nhau, không sai, nhưng ngươi quên một điều là cơ thể con người có cực hạn chịu đựng mà thôi, ngu xuẩn!

- Ngươi mắng ta?

- Mắng thì làm sao?

Tần Trần lần nữa nói:

- Ngươi cho rằng lấy Viêm Ngọc Đan có thể ngăn chặn được sao?

- Đương nhiên là có thể!

- Bỏ đi.

Tần Trần lần nữa nói:

- Ngươi tốt xấu gì cũng là một vị Linh Đan Sư tam phẩm, dược hiệu của Viêm Ngọc Đan ngươi phải biết chứ, chẳng qua là bức bách tiềm năng trong cơ thể của Diệp phu nhân ra ngăn chặn sự nóng lạnh của độc mà thôi, hơn nữa loại áp chế này sẽ lần nữa làm giảm thọ mệnh của Diệp phu nhân, tiêu hao nội tình của thân thể.

- Trử Phương Chính đại sư, ngươi không phải không biết đấy chứ?

- Nói bậy!

Thấy ánh mắt của Diệp Thông Nguyên cùng Diệp Tử Khanh bất thiện, tức thì Trử Phương Chính chột dạ quát:

- Hoàn toàn là nói bậy nói bạ.

- Diệp tộc trưởng, ngươi không tin Linh Đan Sư tam phẩm như bản tôn, lẽ nào đi tin tiểu tử thối chưa dứt sữa này?

- Lời của Tần công tử không thể tin, không biết lão phu nói có thể tin hay không?

Một tiếng cười ha hả vang lên, mọi người tức thì ngẩn ra. Ngoài cửa có lần lượt từng bóng người tiến đến. Người cầm đầu chính là Khương Vinh đại sư.

- Khương Vinh đại sư!

Nhìn thấy người tới, Diệp Thông Nguyên tức thì ngẩn ra. Mặc dù Khương Vinh không ở Bắc Minh đế quốc quanh năm nhưng Diệp Thông Nguyên nhớ rõ khuôn mặt của người này, năm đó, hai người đã từng gặp một lần.

- Ngươi quen ta?

Khương Vinh nhìn về phía Diệp Thông Nguyên, hơi sững sờ.

- Khương đại sư, chúng ta từng có duyên một lần, hơn nữa còn là khi Khương Vinh đại sư tấn thăng Linh Đan Sư thất phẩm.

Diệp Thông Nguyên hơi rụt lại, nói:

- Chỉ có điều, Khương Vinh đại sư cũng không nhận ra bỉ nhân.

Khương Vinh! Đứng ở một bên, Trử Phương Chính cũng hơi biến sắc mặt. Khương Vinh là Linh Đan Sư tiếng tăm lừng lẫy ở Cửu U đại lục, Linh Đan Sư thất phẩm, bỏ xa vị Linh Đan Sư tam phẩm như gã không biết bao nhiêu con phố!

Hai người hoàn toàn không cùng một cấp bậc. Tu vi cùng cảnh giới của hai người hoàn toàn không thể đánh đồng. Khương Vinh nhìn Tần Trần, mỉm cười, nói:

- Thứ cho lão phu xen mồm, đây là Trử Phương Chính đại sư đúng chứ? Độc Cửu U Tí Hạt bản thân nó có hàn tính sâu đậm, thế nhưng, viêm khí của Thiên Hỏa linh tinh càng thịnh vượng hơn, hai loại này trung hòa vào nhau đúng là có thể triệt tiêu lẫn nhau!

- Nhưng, ngươi đã suy nghĩ tới bản chất thân thể của vị phu nhân này chưa? Vũ giả Tứ Linh kỳ căn bản không thể chịu được áp chế cực lớn của hai loại đan dược viêm - hàn đứng đầu này!

- Ta thấy, ngươi đã nghĩ quá đơn giản.

Nghe thế, sắc mặt của Trử Phương Chính khó coi.

- Hơn nữa, vừa rồi Tần công tử nói rồi, Viêm Ngọc Đan có thể áp chế, nhưng cũng chỉ làm tiêu hao sức sống hiện tại của vị phu nhân này mà thôi, kết quả sau cùng khó thoát khỏi cái chết.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Diệp Thông Nguyên phát lạnh.

- Trử Phương Chính, ngươi đang mưu hại phu nhân ta sao?

Khí tức của Diệp Thông Nguyên tỏa ra, lực áp chế cường đại của Linh Phách cảnh tỏa ra hoàn toàn.

- Ta ta ta...

Sắc mặt của Trử Phương Chính lo lắng, vội vàng nói:

- Chuyện này căn bản không liên quan gì tới ta!

- Độc tố của Cửu U Tí Hạt cho dù là Khương Vinh đại sư cũng không giải được, ta lấy Thiên Hỏa linh tinh trung hoà cũng là trợ giúp phu nhân với mức độ lớn nhất rồi, có thể sống thêm một thời gian mà thôi.

Nghe thế, Diệp Thông Nguyên nhìn về phía Khương Vinh. Lúc này Khương Vinh trịnh trọng gật đầu, nói:

- Bằng vào đan thuật Linh Đan Sư thất phẩm của ta, trừ phi là có thực lực siêu việt Linh Phách cảnh, nếu không thì...

Nghe thế, thần sắc của Diệp Thông Nguyên ảm đạm. Nếu như ngay cả Khương Vinh đại sư đã nói như vậy, vậy thì...

- Diệp tộc trưởng, ngươi cũng thấy đấy, ngay cả Khương Vinh đại sư cũng đã hết cách, điều ta có thể làm đã là cực hạn!

Trử Phương Chính tức thì hô lên.

- Ai nói không có biện pháp giải quyết?

Lúc này Tần Trần đột nhiên nói. Nghe vậy, Trử Phương Chính trợn mắt liếc Tần Trần, hừ nói:

- Khương Vinh đại sư cũng đã nói hết cách rồi, ngươi lại có biện pháp?

- Tiểu tử thối, chẳng lẽ ngươi lợi hại hơn cả Khương Vinh đại sư?

- Ngươi có thể câm mồm một lúc không hả?

Tần Trần lười để ý tới Trử Phương Chính. Tên khốn này hoàn toàn không để ý xem người mình chữa trị sống hay chết, hơn nữa, cho dù là trung hoà độc tố kéo dài thọ mệnh cũng không nhất định phải dùng Thiên Hỏa linh tinh. Lúc này Khương Vinh nhìn Tần Trần, đột nhiên trịnh trọng nói:

- Không sai, lão phu có thể hết cách, nhưng nói không chừng Tần công tử sẽ có biện pháp!

Lời này vừa nói ra, mấy người có mặt đều sửng sốt. Khương Vinh là ai? Linh Đan Sư thất phẩm tiếng tăm lừng lẫy, vậy mà chính mồm nói như vậy? Diệp Thông Nguyên thân là tộc trưởng Diệp gia, đương nhiên là nắm được rất nhiều tin tức từ trong câu nói này, dường như Khương Vinh rất xem trọng Tần Trần? Trước đó nữ nhi mình từng nói, đan thuật của Tần Trần thần kỳ khó lường, hiện tại xem ra Khương Vinh đại sư cũng đã nói như vậy, có lẽ quả thực là như thế.

- Được!

Trử Phương Chính đột nhiên nói:

- Ngươi đã có biện pháp, vậy ngươi hãy chạy chữa cho Diệp phu nhân đi, bớt ở đây giả trang sói già vẫy đuôi giùm!

- Ta có chữa hay không mắc mớ gì tới ngươi?

Tần Trần phất tay nói:

- Ngươi hết cách thì đừng ở đây làm chướng mắt ta!

Nghe thế, Trử Phương Chính muốn tức điên. Thân là Linh Đan Sư tam phẩm, ở trong Bắc Minh trong đế đô, gã đi tới nơi nào đều được người ta tôn xưng là Trử đại sư. Nhưng hôm nay gặp phải Tần Trần thì căn bản không được để vào mắt. Tên khốn này như là đã ăn gan hùm mật gấu.

- Hừ, nếu ngươi có thể chữa khỏi bệnh cho Diệp phu nhân, Trử Phương Chính ta sẽ quỳ xuống đất dập đầu tôn ngươi là Tần đại sư!

- Nếu như ngươi không chữa không khỏi bệnh, vậy ngươi hãy làm người hầu cho Trử Phương Chính ta cả đời đi!

Nghe thế, khóe miệng ucar Tần Trần chậm rãi cong lên. Tự đưa lưng ra chịu đòn, lại còn khẩn cấp như thế, không đánh hình như là không được!

- Được!

Tần Trần cười nhạt nói:

- Thấy ngươi gấp gáp muốn quỳ xuống như thế, những lời này của ngươi, Tần Trần ta đồng ý vậy!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️