Thần Đạo Đế Tôn

Chương 91: Ngươi xứng xưng bản tôn sao?

Chương Trước Chương Tiếp

Thánh Đăng Phong thật sự có nằm mơ cũng chẳng ngờ, Khương Vinh đại sư lại đánh giá cao Tần Trần như vậy. Khương Vinh rất tinh tường, Linh Đan Sư thất phẩm tâm cao khí ngạo, trong toàn bộ Thánh Đan Các không biết bao nhiêu người muốn bái làm đan đồ của ông ta, nhưng ông ta không nhìn trúng ai cả!

Hiện tại lại đánh giá Tần Trần cao như vậy! Phó các chủ... chức vị phó các chủ Thánh Đan Các gần với các chủ, thế nhưng quyền lực cực lớn, thậm chí mấy vị phó các chủ có thể tương đương với chủ ý của các chủ. Đan thuật của Tần Trần thật sự khủng bố đến mức độ này sao?

- Thánh Đan Các...

Tần Trần khẽ cười nói, lắc đầu.

- Bắc Minh đế quốc với ta là nhà, ta yêu mến nơi đây, chỉ có điều, trung tâm của Cửu U đại lục, ta sớm muộn gì cũng sẽ đi!

Thánh Đan Các đúng là cường đại, nhưng ngày xưa hắn thân là Cửu U đại đế, Thánh Đan Các cũng phải cúi đầu nghe theo, ôn thuận như mèo. Còn nói thuộc hạ mấy trăm đế quốc, những thứ này với hắn không coi ra gì. Thịch thịch thịch, tiếng đập cửa đột nhiên vang lên, ngoài cửa vang lên một giọng nói.

- Khương đại sư, Cưu Thạch đại sư bảo ta hỏi ngài, khi nào thì lên đường rời đi?

- Rời đi à...

Khương Vinh chậm rãi nói:

- Ngươi bảo hắn đi trước đi, mấy ngày nữa ta mới đi, bảo hắn ta muốn nghỉ ngơi mấy ngày ở đây!

Nghe thế, sắc mặt của Thánh Đăng Phong cổ quái. Sáng nay, Khương Vinh đại sư đã nói ông ta rất bận rộn, tỷ thí cũng đã được mấy ngày, hiện tại lại không vội đi?! Đáy lòng Thánh Đăng Phong hiểu, hơn phân nửa là bởi vì Tần Trần! Thánh Đăng Phong không thể không thừa nhận, gã vẫn quá coi nhẹ Tần Trần.

Vốn gã đã đặt Tần Trần đặt ở vị trí cao hơn mình, nhưng Tần Trần thực tế lại khiến vị Linh Đan Sư thất phẩm như Khương Vinh cũng phải tin phục. Mà lúc này, nghe Tần Trần tự tin thành thực trả lời, trong lòng Khương Vinh cũng cảm thán. Người này, chỉ sợ sau lưng tuyệt đối có một vị Linh Đan Sư bát phẩm thậm chí là cửu phẩm. Phần kiến thức cùng tâm tính này không thể ngụy trang được.

- Đã như vậy, mấy ngày nay, lão hủ mặt dầy quấy rầy Tần công tử rồi!

Nghe thế, Tần Trần chỉ gật đầu, không nhiều lời. Cơm đã ăn đến phân nửa, Diệp Tử Khanh đột nhiên rời đi, không lâu sau thì trở về, khuôn mặt bị che phủ bởi mây mù, nhìn về phía Tần Trần.

- Xảy ra chuyện gì?

- Tần công tử, mẫu thân ta phát bệnh...

Sắc mặt của Diệp Tử Khanh khó coi nói. Nghe vậy, Tần Trần xoa xoa đầu.

- Đi thôi!

Đi? Đi đâu? Nhìn thấy sắc mặt khó coi của Diệp Tử Khanh, Tần Trần thản nhiên nói:

- Mẹ ngươi mỗi lần phát bệnh sẽ giống như trăm trùng phệ thể, ngươi dây dưa một giây, mẹ ngươi sẽ đi trong địa ngục thêm một giây.

- Được!

Nghe vậy, Diệp Tử Khanh lập tức dẫn đường. Khương Vinh đại sư cũng hơi sững sờ, nhìn về phía Thánh Đăng Phong.

- Khương đại sư có chỗ không biết, mẫu thân của Diệp Tử Khanh, Cốc Nguyệt Hàn, chính là phu nhân của tộc trưởng Diệp gia, không lâu trước bị nhiễm độc, chỉ sợ... Khó giữ được tính mạng!

- Ồ?

Khương Vinh ngẩn ra, nói:

- Độc gì vậy?

- Cửu U Tí Hạt!

- Cửu U Tí Hạt?

Khương Vinh tỏ ra ngạc nhiên.

- Cửu U Tí Hạt chính là độc vật sinh sản ở Cửu U đại lục, bản thân nó có độc tính âm hàn bá đạo, hơn nữa không thể loại trừ bằng vật có tính hỏa, nếu không sẽ dẫn tới trong cơ thể nóng lạnh thay thế, độc càng khó giải hơn!

Nghe vậy, Thánh Tâm Duệ ở một bên lập tức nói:

- Tần huynh cũng nói như vậy, nhưng Trử Phương Chính đại sư của Diệp gia lại nói có thể dựa vào Thiên Hỏa linh tinh để trị liệu, kết quả hiện tại Cốc Nguyệt Hàn vẫn bị phát hàn độc!

- Thiên Hỏa linh tinh?

Khương Vinh hơi biến sắc mặt, nói:

- Vậy không có hy vọng gì nữa... Thiên Hỏa linh tinh chính là vật cực viêm (nóng), viêm hàn thay thế nhau, trừ phi là vũ giả siêu việt hơn tứ linh cảnh, nếu không thì... Căn bản không có cách nào chống lại.

Lời này vừa nói xong, hai người Thánh Đăng Phong cùng Thánh Tâm Duệ đều tỏ ra cổ quái.

- Làm sao? Ta nói không đúng sao?

Thánh Đăng Phong vội vàng đáp:

- Độc tố Cửu U Tí Hạt ta cũng quả thực hết cách, nhưng Tần công tử nói... Hắn có thể giải độc!

Lời này vừa dứt, Khương Vinh rõ ràng ngẩn ra. Chỉ là dần dần, Khương Vinh cũng thản nhiên nói:

- Hắn nói... Đúng là có thể.

Nghe thế, sắc mặt của hai cha con Thánh Đăng Phong cùng Thánh Tâm Duệ càng thêm cổ quái. Chỉ là một lần nói chuyện với Tần Trần, Khương Vinh đại sư đối với Tần Trần, đơn giản là... Quá tin tưởng rồi nhỉ? Hai người rốt cục đã trò chuyện cái gì mà Tần Trần có thể làm cho Khương Vinh đại sư tín phục như này?

- Đi, chúng ta cũng đi cùng đi!

Lúc này Khương Vinh đại sư cao hứng. Kiến thức và cách ăn nói của Tần Trần đã thuyết phục ông ta hoàn toàn, thế nhưng đan thuật của Tần Trần như thế nào, ông ta càng hiếu kỳ hơn! Mà giờ khắc này, Tần Trần đang theo Diệp Tử Khanh đi tới Lâm phủ.

Lâm gia, chính là một trong những gia tộc tiếng tăm lừng lẫy hàng đầu trên toàn bộ Bắc Minh đế quốc. Toàn bộ Lâm phủ chiếm cứ mấy con phố của Bắc Minh đế quốc, nội bộ đầy lầu cao sừng sững, đình đài như ngọc, điêu lương họa bích, cảnh tượng điển hình của một đại gia tộc. Diệp Tử Khanh dẫn theo Tần Trần đi xuyên qua toàn bộ Lâm phủ, cuối cùng đi tới một viện nhỏ.

- Chính là chỗ này!

Lúc này Diệp Tử Khanh vội vàng đẩy cửa mà vào. Bên trong gian phòng, một luồng khí tức băng hàn trong nháy mắt khuếch tán. Chỉ là luồng khí tức băng hàn kia còn chưa tiêu tán, một luồng khí tức cực nóng lần nữa khuếch tán ra. Bên trong gian phòng nóng lạnh thay thế làm cho người ta cảm giác giống như thay đổi ngày đêm trong sa mạc.

Bên trong gian phòng, trên một cái giường có một thân ảnh đang nằm, khí tức nóng lạnh chính là tỏa ra từ trong thân ảnh đó. Mà bên giường, một người đàn ông trung niên râu tóc hoa râm, tinh thần phấn chấn, khuôn mặt đạm nhiên bình yên bắt mạch. Ở bên cạnh người đó, một người đàn ông trung niên vóc người khỏe mạnh đang chờ đợi lo lắng.

- Cha!

Diệp Tử Khanh nhìn nam tử trung niên kia, chắp tay hành lễ.

- Tử Khanh, vị này chính Tần công tử mà con nói sao?

Người đàn ông trung niên nhìn Tần Trần. Lúc đầu Diệp Tử Khanh nói với gã về Tần Trần, nhưng gã không ngờ Tần Trần lại... còn trẻ tuổi như này!

- Diệp tộc trưởng, hàn độc trong cơ thể đã phát tác hoàn toàn, hiện nay chỉ có lấy linh đan ngũ phẩm là Viêm Ngọc Đan mới có thể áp chế được!

Người đàn ông trung niên râu tóc xám trắng mở miệng nói:

- Trong thời gian ba ngày phải tìm được viên đan dược này, nếu không thì lão phu cũng thúc thủ vô sách!

Nghe thế, Diệp Thông Nguyên lập tức nói:

- Trong Lâm gia ta mấy năm trước đã từng mua được một viên Viêm Ngọc Đan, hiện tại ta sẽ lập tức mang tới.

Vừa dứt lời, Diệp Thông Nguyên nhấc chân muốn đi.

- Diệp tộc trưởng, ta khuyên ngươi, nếu muốn cho phu nhân ngươi sống lâu thêm mấy ngày thì tốt nhất không nên làm thế.

Lúc này, gióng nói nhàn nhạt vang lên, bên trong gian phòng tức thì yên lặng. Dần dần, người đàn ông trung niên râu tóc bạc trắng nhìn về phía Tần Trần.

- Ngươi là ai? Nơi đây không có phần ngươi nói chuyện!

Tần Trần liếc mắt nhìn nam tử kia một cái, cười nói:

- Ta nghĩ, ngươi chính là Trử Phương Chính đòi Tử Khanh Thiên Hỏa linh tinh, Trử đại sư phải không?

- Chính là bản tôn!

- Bản tôn?

Tần Trần cười, thản nhiên nói:

- Ngươi xứng xưng là bản tôn với ta sao?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)