Nghe thế, trong mắ của Thánh Đăng Phong là vẻ kinh hoảng thất thố lóe lên. Tiết lộ chuyện của Tần Trần chỉ sợ sẽ làm cho Tần Trần không vui, sẽ phiền toái! Nhưng nếu như không nói, cửa ải Khương Vinh đại sẽ bị làm khó dễ!
- Thánh Đăng Phong, ngươi đã từng tiếp xúc với ta, phải biết bản tính của ta!
Khương Vinh lần nữa nói:
- Ta chỉ muốn gặp mặt vị đại sư này, lãnh giáo một phen, không có ý gì khác, lần này ngươi thắng lợi là sự thực, dù sao Linh Đan Sư ngũ phẩm, Thánh Đan các vẫn rất coi trọng.
- Nếu như ngươi ngay cả điều thỉnh cầu này của ta cũng không đồng ý, vậy ta khả năng phải bảo Cưu Thạch lưu lại!
Khương Vinh cuối cùng hoàn toàn bất đắc dĩ nói. Hôm qua ông ta nghiên cứu ba loại linh đan kia, phát hiện căn bản không phải tồn tại đã lâu mà là vừa mới luyện thành. Chuyện này đủ để chứng minh, trong Thánh Đan các có một vị đan thuật đại sư. Đêm qua một đêm ngủ không ngon, hôm nay lần nữa thấy Thánh Đăng Phong đối đáp, ông ta vô cùng khẳng định, sau lưng Thánh Đăng Phong có một gã Linh Đan Sư cao cấp.
- Khương đại sư!
Lúc này Thánh Đăng Phong chắp tay một cái, nói:
- Việc này, có thể để cho vãn bối hỏi thử, được đối phương đồng ý hay không?
Nghe thế, sắc mặt của Khương Vinh vui vẻ.
- Được!
Khương Vinh gật đầu nói. Ông ta thật sự là rất muốn gặp vị đại sư này. Hơn nữa, đại sư có thể luyện chế ra linh đan thất truyền đã lâu, được ngồi đàm luận một phen nhất định là một lần hưởng thụ cực kỳ thống khoái.
Lúc này tâm lý của Thánh Đăng Phong bảy trên tám xuống, không có sức. Tần Trần tâm tính cao ngạo, phen này bại lộ, nếu như làm cho hắn không vui chỉ sợ sẽ đắc tội với Tần Trần. Nhưng nếu đắc tội với Khương Vinh đại sư, ngày sau ở Thánh Đan các càng không có chỗ đứng. Tâm tình của Thánh Đăng Phong thấp thỏm đi tới đan thất Tần Trần đang ở.
- Tần công tử!
- Ừm?
- Khương Vinh đại sư, muốn gặp ngươi!
Thánh Đăng Phong tươi cười nói:
- Hắn biết, là ngươi đứng sau lưng giúp ta...
- Gặp ta?
Tần Trần khẽ nhíu mày, nói:
- Cũng tốt, vừa hay có chuyện cần sự giúp đỡ của hắn, ta nhớ không lầm, hắn là Linh Đan Sư thất phẩm đúng chứ? Miễn cưỡng được thông qua!
Nghe thế, sắc mặt của Thánh Đăng Phong ngẩn ra. Linh Đan Sư thất phẩm? Miễn cưỡng đủ? Tần Trần chuẩn bị làm gì?
- Bảo hắn tới gặp ta đi!
- Được được được!
Bất kể như thế nào, Tần Trần bằng lòng cũng là chuyện tốt. Thánh Đăng Phong lập tức mời Khương Vinh đại sư tới. Không lâu sau, hai bóng người gõ cửa mà vào. Khương Vinh chỉnh lý dung nhan, nghiêm chỉnh. Còn ở một bên, Tần Trần cũng ngồi ở trước lò luyện đan, dường như đang suy nghĩ cái gì.
Khương Vinh nhìn bên trong gian phòng. Thánh Tâm Duệ cùng một nữ tử, hai người đứng ở một bên, một tiểu nha đầu ngồi ở trên giường, dường như đang tu luyện. Còn có một vị thiếu niên khoanh chân cố định, hình như đang suy nghĩ cái gì.
- Đến rồi!
Thánh Đăng Phong cung kính nói. Nhưng khi nhìn cảnh tượng bên trong căn phòng, Khương Vinh cũng hơi ngẩn ra.
- Thánh Đăng Phong, ngươi... Trêu chọc lão phu?
Khương Vinh có phần tức giận nói:
- Ta chỉ là muốn gặp vị đại sư kia một lần, ngươi không muốn để cho ta gặp thì thôi đi, dẫn ta tới nơi này làm gì?
- Oan uổng quá!
Lúc này Thánh Đăng Phong bất đắc dĩ nói:
- Khương đại sư, vị đại sư trong miệng ngài nói chính là Tần Trần Tần công tử!
Thánh Đăng Phong chỉ về hướng Tần Trần, giới thiệu.
- Hắn?
Khương Vinh nhìn về phía Tần Trần, tròng mắt sắp trừng cả ra ngoài. Một thiếu niên thoạt nhìn mười sáu mười bảy tuổi, đại sư? Đùa gì thế? Lúc này trong lòng Thánh Đăng Phong cũng oán thầm: Là ngài nói đại sư, ta cũng không nói sau lưng ta là một vị đại sư!
Lời này, gã đương nhiên là không dám nói ra mặt. Khương Vinh nhìn về phía Thánh Đăng Phong, vẻ mặt hoài nghi.
- Ba loại linh đan kia xuất thân từ tay của Tần công tử, hơn nữa, cũng là do hắn giúp ta giải đáp ba vấn đề, còn đan thuật của ta đề thăng tới ngũ phẩm, cũng chính bởi vì nói chuyện một phen với Tần Trần công tử mới lĩnh ngộ được đan thuật!
Thánh Đăng Phong chân thành nói:
- Từng câu đều là thật, không có lời nói dối!
Lúc này khuôn mặt của Khương Vinh biến sắc càng thêm không thể tin được.
- Khương đại sư!
Nhìn thấy Khương Vinh, lúc này Tần Trần đứng dậy, cười nhạt nói:
- Có thể ngồi xuống, tâm sự không?
Ừ? Nghe Tần Trần nói thế, ở một bên, hai người Diệp Tử Khanh cùng Thánh Tâm Duệ cũng có chút ngạc nhiên. Bất kể là đối mặt với người nào, Tần Trần đều là dáng vẻ không để ở trong lòng, nhưng lúc này gặp mặt Khương đại sư, Tần Trần lại khách khí rất nhiều.
- Ba loại linh đan kia thật sự là do ngươi luyện chế?
- Đương nhiên!
Tần Trần đang nhìn lò luyện đan trước người, bàn tay vung lên, lò luyện đan lúc này mở ra, tiếng lộc cộc vang lên, từng viên linh đan xoay tròn xuất hiện. Chính là một trong ba loại linh đan - Hồi Linh Đan. Sắc mặt của Khương Vinh kinh hỉ nhìn Tần Trần, ánh mắt dần dần tỏa sáng.
Nếu thật là do Tần Trần luyện chế, vậy người này... làm như thế nào có được toa thuốc? Hai người nhìn nhau mà ngồi, nhìn qua lại. Lúc này Thánh Đăng Phong cũng ý bảo Thánh Tâm Duệ cùng Diệp Tử Khanh rời khỏi đan thất. Trong đan thất, hai bóng người khoanh chân mà ngồi.
- Cha, Khương Vinh đại sư sẽ không đánh Tần huynh chứ?
Thánh Tâm Duệ đi ra khỏi đan thất, lo lắng nói.
- Đánh cái đầu ngươi ấy!
Thánh Đăng Phong cười mắng:
- Lần này phải xem Tần Trần đến cùng có nắm chắc được hay không thôi, Khương Vinh đại sư là một vị Linh Đan Sư thất phẩm!
Nghe vậy, Thánh Tâm Duệ gật đầu. Ba bóng người, lúc này lẳng lặng đợi ở bên ngoài đan thất. Một lần đợi cả một ngày. Màn đêm buông xuống, cửa của đan thất mới mở ra, hai bóng người lần lượt đi ra. Nhưng phụ tử Thánh Đăng Phong cùng Thánh Tâm Duệ cũng ngạc nhiên phát hiện, đi ra trước là Tần Trần!
- Khương đại sư, Tần công tử!
Nhìn hai người, Thánh Đăng Phong cung kính nói.
- Trò chuyện như thế nào rồi?
- Ha ha...
Khương Vinh cười ha ha một tiếng, nói:
- Tần Trần, quả nhiên là thiếu niên thiên tài, lão phu bội phục, bội phục!
Nghe vậy, sắc mặt của Thánh Đăng Phong sửng sốt. Khương Vinh đại sư, dùng từ... Bội phục! Ông ấy lại bội phục Tần Trần từ trong đáy lòng! Ánh mắt lần nữa dời về phía Tần Trần, Thánh Đăng Phong đã không biết nói gì nữa. Tên khốn này, rốt cuộc là có chiêu gì đây?
- Tiểu Phỉ đói...
Tần Trần bất đắc dĩ nói. Tiểu nha đầu này, hiện tại bắt đầu tu hành Cửu U quyết, tiêu hao khá lớn, một ngày ba bữa căn bản không đủ.
- Ồ ah, đi ăn cơm, ăn!
Thánh Đăng Phong lập tức chắp tay nói:
- Vừa ăn vừa nói, vừa ăn vừa nói...
Đoàn người đi tới Thánh Đan các, phòng thượng hạng phòng, Thánh Đăng Phong đã sớm sai người chuẩn bị xong. Ngồi xuống chỗ của mình, Khương Vinh đại sư được Thánh Đăng Phong mời nhưng lại chọn ngồi dưới, để Tần Trần ngồi trên chủ tọa. Chuyện này đủ để truyền ra rất nhiều tin tức! Cơm nước đã dọn xong, tâm tư của Khương Vinh hiển nhiên là không ở trên mỹ thực, nhìn Tần Trần muốn nói lại thôi.
- Khương đại sư có lời gì muốn nói, nói đi là được!
Lúc này Tần Trần giúp Lăng Tiểu Phỉ gắp thức ăn, thản nhiên nói.
- Tần công tử, lấy thiên phú của ngài, kỳ thực, đến tổng bộ Thánh Đan các chúng ta tuyệt đối là một cái thiên chi kiêu tử đứng đầu, Khương Vinh ta có thể bảo đảm ngươi tuyệt đối là một người xuất sắc nhất gần ngàn năm qua của Thánh Đan các!
- Thậm chí tương lai, vị trí phó các chủ Thánh Đan các cũng có một chỗ của ngươi!
- Tần công tử khả năng không biết rồi, tổng bộ Thánh Đan các chính là bá chủ trên Cửu U đại lục, thuộc hạ có mấy trăm đế quốc, một Bắc Minh đế quốc không có cách nào so sánh!
Nghe thế, đáy lòng của Thánh Đăng Phong thịch một tiếng.