Khương Vinh thân là đan thuật đại sư của Thánh Đan các, Linh Đan Sư thất phẩm. Tại sao lại lưu ý tới ba loại nhất phẩm linh đan như này? Cho dù là ba loại linh đan này đã thất truyền đan phương thì cũng không cần phải bức thiết như này chứ? Dù sao chỉ là nhất phẩm linh đan mà thôi! Thánh Tâm Duệ há mồm muốn nói, nhưng đột nhiên nghĩ đến tính tình của Tần Trần thì cũng do dự.
Vừa rồi Tần Trần phân phó gã ném ba loại linh đan này đi. Điều này nói rõ Tần Trần cực kỳ bất mãn với ba loại linh đan mới luyện chế ra này. Nếu như gã nói cho Khương Vinh đại sư, là do Tần Trần luyện chế, chỉ sợ là sẽ làm cho Tần Trần không vui.
- Nói mau đi!
Khương Vinh nhịn không được, vội vàng nói.
- Khương đại sư!
Thánh Tâm Duệ cười nói:
- Ba loại linh đan này là một vị hiệp khách xông vào trong một cổ động tìm thấy được, bán cho Thánh Đan các chúng ta, ta cũng không biết là do ai luyện chế!
Nghe thế, sắc mặt của Khương Vinh hiện ra vẻ thất vọng. Thấy cảnh này, Cưu Thạch lập tức hỏi:
- Khương đại sư, chỉ là nhất phẩm linh đan, sao ngài lại lưu ý như vậy?
- Nhất phẩm linh đan?
Khương Vinh thở dài nói:
- Ba loại nhất phẩm linh đan này có luận án rất lớn ở bên trong!
Khương Vinh nói cặn kẽ:
- Ba loại linh đan này, mỗi một loại đều hỗ trợ lẫn nhau, hơn nữa còn là chuyên môn trợ giúp vũ giả Linh Hải cảnh khôi phục Linh Hải, không nói tới việc dị thường trân quý, các ngươi cẩn thận đánh giá thử xem!
Khương Vinh nói xong, hai người Thánh Đăng Phong cùng Cưu Thạch đi ra phía trước, tỉ mỉ thưởng thức một chút bột phấn. Từ từ, sắc mặt của hai người cũng biến đổi. Lúc này Khương Vinh mới chậm rãi nói:
- Nếu để cho ta đánh giá đan dược này, nó ít nhất là cấp chín!
Cấp chín! Nghe vậy, lúc này hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong lòng tuy là chấn động nhưng vẫn gật đầu. Viên đan dược này chỉ cần kiểm tra lượng nhất phẩm linh đan thì thực sự được cấp chín.
- Loại linh đan này đại khái xuất hiện từ mấy ngàn năm trước, trong tay một vài Linh Đan Sư, thời gian trôi qua, rất nhiều đan phương đều đã biến mất, chuyện này đối với đan giới có thể nói là một tổn thất lớn!
Nghe thế, sắc mặt của Thánh Tâm Duệ rất cổ quái.
- Viên đan dược này, cho lão phu mỗi loại một viên đi, lão phu về sẽ tỉ mỉ nghiên cứu!
Khương Vinh đại sư cảm thán.
- Duệ nhi, không nghe Khương Vinh đại sư nói sao?
- Ồ ah, vâng!
Thánh Tâm Duệ lập tức lần lượt lấy ra mỗi loại đan dược một viên, giao cho Khương Vinh. Nhìn dáng vẻ thận trọng của Khương Vinh đại sư, Thánh Tâm Duệ chỉ cảm thấy rất không được tự nhiên. Sau đó, Khương Vinh đại sư có phần thất hồn lạc phách, cất bước rời đi. Cưu Thạch vội vàng cùng đi. Lúc này Thánh Đăng Phong mới hô lên.
- Tiểu tử thối, ngươi ngốc à?
Thánh Đăng Phong khiển trách.
- Làm sao? Cha...
Lúc này vẻ mặt của Thánh Tâm Duệ khó hiểu.
- Ba loại linh đan này chữa trị Linh Hải, hiệu quả đặc biệt, ngươi không cố gắng cất đi lại còn bưng ra chạy khắp nơi?
Thánh Đăng Phong khiển trách:
- Chẳng lẽ ngươi không biết đại ca của Tần công tử bị hao tổn Linh Hải, đang cần loại linh đan này để chữa trị sao?
Nghe thế, sắc mặt của Thánh Tâm Duệ càng cổ quái chế nhạo.
- Tiểu tử thối, còn không phục?
Thánh Đăng Phong mắng:
- Nếu không phải nhờ Tần Trần, cha ngươi có thể đến Linh Đan Sư ngũ phẩm sao? Có thể áp chế được Cưu Thạch sao?
- Hơn nữa ngày mai khảo sát, hôm nay ta đã có ba vấn đề, còn cần Tần Trần giúp ta giải đáp, tiểu tử ngươi làm sao chuyện như thế mà cũng không suy nghĩ tới?
- Cha, người đã đến Linh Đan Sư ngũ phẩm rồi ư?
Lúc này khuôn mặt của Thánh Tâm Duệ kinh hãi. Phụ thân đã đứng im ở Linh Đan Sư tứ phẩm trên mười năm, hiện tại đột nhiên đến Linh Đan Sư ngũ phẩm!
- Không phải thì ngươi cho rằng thế nào?
Thánh Đăng Phong hừ, nói:
- Nhanh cất ba loại linh đan này lại, để cho Tần Trần, tiểu tử, nếu lại chạy loạn, ta làm thịt ngươi!
- Cha...
Lúc này Thánh Tâm Duệ cười khổ không thôi.
- Dù sao cha cũng phải để cho con nói đã chứ?
Thánh Tâm Duệ lần nữa nói:
- Ba loại linh đan này vốn chính là do Tần huynh luyện chế, chỉ có điều hắn không hài lòng, cảm giác đây là một sản phẩm thất bại, cho nên bảo ta ném vđan dược này đi, thế mới gặp mọi người!
- Ngươi nói cái gì?
Lúc này Thánh Đăng Phong gắt gao trừng mắt nhìn Thánh Tâm Duệ, thân thể tự nhiên run rẩy. Đan dược này là do Tần Trần luyện chế... Nhưng Tần Trần không hài lòng, chuẩn bị ném đi, thậm chí còn không tính để lại cho Thánh Đan các bán đấu giá.
Đây là không hài lòng tới mức nào mới có thể như vậy? Nhưng, từng viên linh đan mà hắn không hài lòng này, vừa rồi Khương Vinh đại sư đánh ra cấp chín! Cấp chín! Trong toàn bộ Bắc Minh đế quốc, có thể làm cho Khương Vinh đại sư đánh giá cao như vậy, dường như căn bản không tồn tại. Nhất thời, Thánh Đăng Phong chỉ cảm thấy nhận thức của mình đã hoàn toàn bị phá vỡ.
Tần Trần, rốt cuộc là một quái thai như thế nào? Loại linh đan này có thể nói là vô cùng trân quý, nhưng Tần Trần căn bản không để vào mắt. Lúc này Thánh Tâm Duệ không nhiều lời nữa, gã biết, bây giờ phụ thân giống gã lúc trước lần đầu tiên chứng kiến Tần Trần luyện đan. Chấn động, thậm chí cảm giác trọn đời mình đều đi trên đường nghiêng.
- Việc này vừa rồi tại sao ngươi không nói?
Thánh Đăng Phong phản ứng kịp, lập tức nói:
- Lấy sự khien ngợi của Khương Vinh đại sư, Tần Trần tuyệt đối có thể được Khương Vinh đại sư nhìn trúng, nhận làm quan môn đệ tử, địa vị có thể nói là một bước lên trời!
- Cha...
Thánh Tâm Duệ bất đắc dĩ dài mồm, nói:
- Người cho rằng... Tần huynh quan tâm những thứ đó sao?
- Hơn nữa, Tần huynh bảo ta ném những thứ này đi, nếu như phát hiện người khác nhìn thấy, lấy tâm tính tâm cao khí ngạo của hắn thì nhất định sẽ không vui, người nói xem... Hắn còn có thể hòa nhã với cha con chúng ta sao?
- Đúng đúng đúng, có đạo lý!
Thánh Đăng Phong vội vàng nói:
- Tối nay bảo đầu bếp giỏi nhất của Thánh Tước tửu lâu nấu tuyệt chiêu đặc biệt cho ta, chiêu đãi Tần công tử thật tốt!
- Biết rồi, cha!
Thánh Tâm Duệ cười hắc hắc nói:
- Cha, Tần huynh chỉ là Linh Đan Sư nhất phẩm, Linh Hải cảnh nhất trọng, ngài quan tâm như thế, không sợ thua thiệt à?
- Cút đi!
Thánh Đăng Phong khiển trách:
- Ngươi biết cái gì chứ!
- Nếu Tần Trần chỉ là Linh Đan Sư nhất phẩm, làm sao có thể đánh giá đan dược tứ phẩm dễ dàng như thế? Làm sao có thể có đan thuật cao siêu như vậy? Hắn chỉ đang phải chịu hạn chế ở đẳng cấp đan hỏa mà thôi!
- Hơn nữa, nếu không phải nhìn dáng vẻ chỉ mơi mười sáu mười bảy tuổi của hắn, ta còn hoài nghi hắn là lão cổ hủ sống trên vạn năm rồi ấy!
- Vậy cũng không thể!
- Tiểu tử thối, ba hoa ít thôi!
Thánh Đăng Phong nhìn Thánh Tâm Duệ, nói:
- Nhanh chóng cất đan dược đi, ném đi thì rất đáng tiếc, lúc nào nhàn rỗi, ta nghiên cứu một chút.
- Đúng rồi, đi hỏi Tần Trần xem tối nay có thể cùng nhau dùng cơm hay không!
- Vậy sợ rằng không được!
Thánh Tâm Duệ cười nói:
- Vừa rồi khi Tần huynh luyện đan xong nói là muốn bế quan!
- Bế quan?
Thánh Đăng Phong gật đầu. Tần Trần có thiên phú như vậy, đan thuật cao siêu, nhất định là kết quả của sự nỗ lực!
- Chỉ có điều có thể dẫn Lăng Tiểu Phỉ ở bên cạnh hắn đi ăn cơm, Tần huynh rất quan tâm tới Lăng Tiểu Phỉ!
- Được, vậy ngươi chăm sóc cô nhóc dó thật tốt đấy!
Thánh Đăng Phong tỉnh táo nói:
- Đúng rồi, ta thấy Diệp Tử Khanh rất quan tâm tới Tần Trần, tiểu tử ngươi không thể dùng đầu óc à, dùng mỹ nhân kế lấy lòng Tần Trần thì sao?
Mỹ nhân kế? Lấy lòng? Thánh Tâm Duệ nhìn cha mình, khuôn mặt cổ quái.