Thần Đạo Đế Tôn

Chương 82: Đây chính là lợi hại

Chương Trước Chương Tiếp

- Cưu Thạch, ý của ngươi là lão phu thiên vị Thánh Đăng Phong sao?

Khương Vinh đại sư sầm mặt lại nói. Ông ta ở trong Thánh Đan các làm chuyện gì cũng trầm ổn, không hề có chuyện không công chính, lúc này nghe thấy sự nghi vấn trong lời nói của Cưu Thạch thì đương nhiên là bất mãn.

- Thật xin lỗi, Khương đại sư, ta không phải có ý này!

Cưu Thạch vội vàng nói:

- Ta chỉ là... Chỉ là cảm giác Thánh Đăng Phong tăng cấp quá nhanh, khó có thể tin được.

- Cho nên, ngươi phải tìm vấn đề trên người ngươi!

Khương Vinh lần nữa nói:

- Không thể bởi vì thua vòng thứ nhất lại cảm giác không công bằng được.

- Khương đại sư dạy phải!

Lúc này Cưu Thạch cầm nắm tay, không dám phát tác. Khương Vinh chính là một vị Linh Đan Sư thất phẩm, ở trong Thánh Đan các có quyền lên tiếng cực cao. Y chẳng qua chỉ là Linh Đan Sư tứ phẩm, hai người căn bản không cùng một địa vị.

- Được, lần này vòng tỷ thí đầu tiên, Thánh Đăng Phong thắng, hơn nữa, Thánh Đăng Phong đã tấn thăng đến Linh Đan Sư ngũ phẩm, việc này ta nhất định sẽ bẩm báo các chủ, khen thưởng!

Khương Vinh mở miệng nói.

- Cưu Thạch, ngươi cũng đừng thất vọng!

Khương Vinh an ủi:

- Đây chỉ là vòng tỷ thí thứ nhất, còn có vòng khảo sát kế tiếp để so sánh, nếu ngươi có thể biểu hiện xuất sắc thì vẫn còn cơ hội lật ngược!

Sau đó, Khương Vinh đại sư nhìn chằm chằm viên Kim Ô đan, tán thán không dứt:

- Kỳ thực, viên linh đan ngũ phẩm này vốn có rất nhiều nơi đáng giá để khảo cứu, thế nhưng khuyết điểm nhỏ nhặt cũng quá lớn.

Nghe thế, mi của Thánh Đăng Phong bấy giác run lên. Lần này gã luyện đan, rất nhiều chi tiết nhỏ nhặt đều dựa theo những gì hôm nay Tần Trần nói cho gã biết để tiến hành thay đổi mới luyện chế thành công linh đan ngũ phẩm. Hiện tại suy nghĩ cẩn thận, những gì Tần Trần nói thật sự là từng câu đều cần ghi nhớ.

Chỉ rõ vấn đề về đan dược của gã, còn liếc mắt đã nhìn ra những gì gã bỏ qua nhiều năm qua. Lúc này trong lòng Thánh Đăng Phong tràn đầy kinh hỉ, lần này nhi tử của mình thực sự là nhặt được bảo vật rồi! Trở về nhất định phải thành tâm cảm tạ Tần Trần. Tên khốn này chính là một yêu nghiệt! Còn trong lòng Khương Vinh bây giờ cũng có rất nhiều nghi hoặc, luyện chế ra Kim Ô đan này thật sự là làm người ta cảm thấy rất nhiều chỗ kỳ quái.

Một vài chỗ xử lý tỉ mỉ tới mức ngay cả ông ta cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được. Xem ra, tìm một lúc nào đó phải tỉ mỉ hỏi Thánh Đăng Phong. Cùng lúc này, trong lòng Cưu Thạch lại mơ hồ tự ảo não. Y nằm mơ cũng không ngờ Thánh Đăng Phong lại đã đạt đến Linh Đan Sư ngũ phẩm. Điều này thật sự là khó có thể tin được.

- Được, tiếp đó, chúng ta sẽ tiến hành tỷ thí bước kế tiếp đi, phân đoạn khảo sát, hai người các ngươi có thể tự giao vấn đề cho đối phương!

Khương Vinh thản nhiên nói:

- Lần này khảo sát cho các ngươi một đêm suy nghĩ, cũng có thể tìm đọc cổ tịch, thậm chí là hỏi người khác, chỉ có điều ta nghĩ lấy đan thuật tạo nghệ của hai người các ngươi, ở trong Bắc Minh đế quốc này chỉ sợ cũng không ai có thể hỏi.

- Cho ngày!

Lúc này bàn tay của Cưu Thạch vung lên, ba phong thư màu trắng xuất hiện ở trước mặt Thánh Đăng Phong.

- Cưu Thạch sư đệ, ba vấn đề này ngươi phải đáp cho tốt đấy!

Lúc này Thánh Đăng Phong cực kỳ hài lòng, giao ba vấn đề của mình cho Cưu Thạch. Sắc mặt của Cưu Thạch lạnh nhạt, vẻ mặt cũng trở nên khó coi.

...

Cùng lúc này, bên kia, Tần Trần hô lên, xoa mồ hôi trên trán.

- Phá Linh đan, Tố Linh đan, Hồi Linh Đan!

Ở một bên, Thánh Tâm Duệ đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục. Tần Trần một hơi mở ba lò luyện đan, tốn một buổi xế chiều đã luyện chế thành công ba loại linh đan. Đây quả thực là chuyện làm người ta phải đăm chiêu. Nhưng việc này lại thật sự rõ ràng xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Bên cạnh, Diệp Tử Khanh cũng giãn chân mày, càng tỏ ra thanh thuần động nhân. Đan thuật của Tần Trần đúng là không tầm thường, mặc dù nàng không tinh thông đan thuật nhưng ít nhất có thể nhìn ra, đan thuật của Tần Trần không giống tầm thường.

- Ném đi!

Lúc này, Tần Trần đứng dậy, thản nhiên nói.

- Ừ, được!

Thánh Tâm Duệ mới vừa đồng ý thì bỗng sững sờ, bưng khay đan dược trong tay mà run rẩy. Gì? Ném? Đùa gì thế, phí mất một buổi chiều luyện chế được ba loại linh đan, ném là sao? Linh đan này cho dù là ánh sáng màu hay là dược hiệu, thoạt nhìn đều có thể nói là điển phạm! Nhìn thấy dáng vẻ giật mình của Thánh Tâm Duệ, Tần Trần thản nhiên nói:

- Đan hỏa của ta bây giờ tuy đã đến cấp bậc Chanh cấp trung đẳng, đủ để luyện chế nhất phẩm trung đẳng linh đan.

- Thế nhưng ba loại linh đan này đều có cấp bậc nhất phẩm đan dược đỉnh, bằng vào cấp bậc đan hỏa hiện tại của ta, luyện chế sẽ xuất hiện một vài vấn đề!

- Ném đi, mấy ngày nữa ta sẽ luyện chế lần nữa!

Nghe thế, Thánh Tâm Duệ ngay lập tức hiểu rõ. Tần Trần không hài lòng với ba loại linh đan do tự mình luyện chế! Cái gì gọi là lợi hại? Đây chính là lợi hại! Vô hình, trí mạng nhất! Vào giờ phút này, Tần Trần, nói ném đi ba loại linh đan mà gã hắn thoạt nhìn coi như trân bảo một cách nhẹ bỗng. Ở trong mắt Tần Trần, ba loại linh đan này chỉ có thể nói là bình thường thôi, căn bản không đủ tư cách cầm trong tay hắn.

- Vâng, ta hiểu rồi!

Thánh Tâm Duệ bưng ba loại linh đan, trong lòng có chút cảm thán. Cái gì gọi là thiên tài? Đây mới là thiên tài! Hơn nữa, hành động này của Tần Trần là sự cao ngạo xuất phát từ phế phủ. Hắn cảm giác linh đan mình luyện chế ra không đạt tiêu chuẩn của hắn liền vứt đi không chút đau lòng. Bưng ba loại linh đan, tâm lý của Thánh Tâm Duệ bảy trên tám xuống. Trước khi quen Tần Trần, gã tự xưng là thiên tài đan thuật. Nhưng bây giờ, so với Tần Trần, gã thật sự là đáng thương, thiên tà chó má gì chứ, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, so với Tần Trần, gã chỉ là ếch ngồi đáy giếng.

- Tâm Duệ, ngươi làm gì đấy?

Đang lúc này, một tiếng gọi ầm ĩ cắt đứt suy nghĩ của Thánh Tâm Duệ.

- Phụ thân!

Thánh Tâm Duệ nhìn thấy phụ thân và Cưu Thạch cùng với Khương Vinh đại sư thì biết, vòng khảo hạch thứ nhất đã kết thúc. Nhìn khuôn mặt tươi cười của phụ thân, chắc là đã thắng!

- Ô? Phá Linh đan, Tố Linh đan, Hồi Linh Đan?

Nhìn thấy ba loại đan dược trong suốt trong bình đan dược, khuôn mặt của Khương Vinh đại sư đột nhiên thay đổi, trở nên kích động. Không để ý gì nữa, Khương Vinh đại sư đi ra phía trước, vui vẻ nói:

- Ba loại nhất phẩm linh đan này, đan phương đã sớm thất truyền, làm thế nào có thể có người luyện chế được?

- Chẹp chẹp, ba loại nhất phẩm linh đan này có giá trị trân quý hơn cả so với nhị phẩm linh đan!

Khương Vinh dường như đã hưng phấn đến quên hết tất cả, mở bình thủy tinh ra, tỉ mỉ thưởng thức. Đột nhiên, sắc mặt của Khương Vinh đỏ lên, cả người kích động không thôi. Vẻ mặt vẫn luôn có chút nhàn nhã, lúc này tràn ngập sự chấn động.

- Đây là do ai luyện chế?

Khương Vinh thất thố nắm chặt cánh tay của Thánh Tâm Duệ, khuôn mặt kích thích đến phát cuồng! Sắc mặt của Thánh Tâm Duệ đau xót, nhìn Khương Vinh, không nhịn được nói:

- Khương đại sư, ngươi... Làm ta đau!

- Ồ ah, không có ý đó, thật sự là không có đó!

Lúc này Khương Vinh vội vàng buông tay ra. Nhưng khi nhìn ánh mắt của Thánh Tâm Duệ vẫn tràn ngập kinh hỉ cùng bức thiết.

- Tiểu Duệ, ngươi nhanh nói cho Khương gia gia, ba loại nhất phẩm linh đan này là do vị Linh Đan Sư nào luyện chế?

Khương Vinh nhịn không được, lần nữa nóng bỏng hỏi. Thấy Khương Vinh thất thố như vậy, trong lòng Thánh Đăng Phong cùng Cưu Thạch đều kinh ngạc không ngừng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️