Minh Triệt tức giận quát lên:
- Tên Tần Trần này thật sự là ghê tởm!
- Lần trước thì đánh gãy cánh tay của ta, lần này lại dám bảo Diệp Tử Khanh treo ta lên mái hiên của Thánh Đan các...
- Ta đường đường là lục hoàng tử, mặt mũi để vào đâu?
- Diệp Tử Khanh kia nơi nơi đều che chở hắn, còn cả Thánh Đăng Phong nữa, lại không tiếc xích mích với Từ Viễn Sơn cũng muốn bảo vệ hắn!
- Tiểu tử này đến cùng là có năng lực gì?
Minh Triệt có thể nói là tức điên. Thân là lục hoàng tử của đế quốc, gã chưa từng chịu sự khinh thường nhường này?
- Lục hoàng tử, người này đơn giản là tội ác tày trời, không để Từ gia ta trong mắt, cũng căn bản không để lục hoàng tử ngươi trong mắt.
Lúc này Từ Thịnh cung kính nói:
- Bộ hạ của lục hoàng tử không phải có lính cấm vệ Tề Uy thống lĩnh sao? Con trai của hắn là Tề Đông Minh, cũng là bách phu trưởng, ta nhớ Tề Đông Minh chính là Linh Hải cảnh tứ trọng, bảo hắn dẫn vài Cấm Vệ Quân mai phục, tên Tần Trần kia...
- Được!
Minh Triệt thâm độc nói:
- Cứ làm như vậy đi, tên tiểu tử thối này dám bắt nạt ta, ta bắt hắn chết!
Nghe thế, khóe miệng của Từ Thịnh cong lên. Bên kia, Tần Trần cùng phụ tử Thánh Đăng Phong, Thánh Tâm Duệ dùng xong cơm liền trở lại Thánh Đan các. Tần Trần đang suy nghĩ tới thương thế của đại ca mình, Linh Hải bị phế, ở trong mắt người khác chỉ có chờ chết. Thế nhưng đối với Tần Trần cũng không quá khó khăn.
Bát phẩm, cửu phẩm linh đan có thể dễ dàng hóa giải. Nhưng bây giờ hắn vướng thực lực, luyện chế không ra được. Mà trong đế đô, Linh Đan Sư cao cấp nhất cũng chỉ có tứ phẩm. Hắn cần ngẫm lại xem làm như thế nào có thể đoàn tụ Linh Hải của đại ca, hơn nữa còn là lấy linh đan cấp thấp. Cuối cùng, Tần Trần xác định được ba loại linh đan.
Phá Linh đan!
Tố Linh đan!
Hồi Linh Đan!
Ba loại đan phương này đều là nhất phẩm thượng đẳng linh đan, công hiệu của chúng lại cách biệt như trời với đấy. Phá Linh đan chính là phá hư Linh Hải, linh mạch của vũ giả: Tố Linh đan thì đắp nặn Linh Hải, linh mạch của vũ giả; mà Hồi Linh Đan thì tăng Linh Hải, linh mạch của vũ giả. Đại ca ngưng tụ năm Linh Hải, nếu đã bị phá hết thì phải phá triệt để.
Phá sau rồi lập cũng là một biện pháp. Hạ quyết tâm, Tần Trần đi theo Thánh Tâm Duệ, bắt đầu chọn dược liệu ở trong Thánh Đan các. Ba loại đan dượ, dược liệu cũng không phải là đặc biệt hi hữu, trân quý, chỉ cần đan phương. Chẳng qua hiện nay Tần Trần chính là đan phương bảo điển sống sờ sờ.
Nhìn Tần Trần tùy ý bơi ở trong các loại dược liệu, Thánh Tâm Duệ cũng âm thầm mong đợi. Đan thuật của Tần Trần, gã cũng đã gặp một lần, sự kinh ngạc và sùng kính xuất phát từ tận phế phủ. Luyện chế ra đan dược có chứa đan văn cũng không phải ai cũng có thể làm được. Lần này Tần Trần lại ra tay nữa, gã ngược lại có thể xem một lần cho thỏa. Trong lúc bất tri bất giác, Thánh Tâm Duệ cũng không phát hiện ra, bản thân gã đã từng ngạo thị quần tài, không ai bì nổi khi ở bên cạnh Tần Trần đã thật sự trở thành một vị đan đồng.
- Đại khái xong rồi!
Tần Trần hô lên, nói:
- Tìm cho ta một đan thất đi!
- Vâng!
Thánh Tâm Duệ lập tức dẫn Tần Trần đi tới một đan thất của Thánh Đan các. Khi Tần Trần bắt đầu bắt tay luyện chế linh đan, bên kia, trong Thánh Đan các cũng khua chiêng gõ trống ầm ĩ bắt đầu chuẩn bị. Đại sảnh lầu một của Thánh Đan các, Thánh Đăng Phong một thân bào phục đắc thể đan sư, đứng thẳng bất an.
- Ha ha... Thánh sư huynh, hồi lâu không gặp, ngươi vẫn còn dáng vẻ chiếu nhân như này nhỉ!
Một tiếng cười ha ha vang lên. Ngoài cửa Thánh Đan các, mấy bóng người cất bước đi tới. Hai người đi đầu, một người trong đó cả đầu tóc đen, mặc trường bào màu đen, hai mắt nhỏ bé lõm vào, vẻ mặt thoạt nhìn hơi che giấu, cho dù cười rộ lên cũng cho người ta cảm giác âm trầm.
- Cưu Thạch sư đệ, đã lâu không gặp!
Nhìn người tới, Thánh Đăng Phong cũng chắp tay nghênh tiếp. Cưu Thạch, chính là sư đệ lần này tới tiến hành tỷ thí với gã, cũng là một vị linh đan tứ phẩm Sư. Chỉ là khi Thánh Đăng Phong nhìn thấy một lão giả phía sau lưng Cưu Thạch thì biến sắc.
- Khương Vinh đại sư!
Thấy lão giả đầu đầy tóc mây, Thánh Đăng Phong tức thì chắp tay lễ bái.
- Đứng lên đi, tiểu Thánh!
Lão giả cười ha ha, nói:
- Bao năm không gặp, ngươi bây giờ có chút khí thế của một vị các chủ đó!
- Khương đại sư nói đùa!
Thánh Đăng Phong không dám lỗ mãng, nói:
- Vãn bối từng nhận ân chỉ điểm của Khương đại sư nên mới có hôm nay, sớm biết giám thị là Khương đại sư, vãn bối sớm nên đi ra đón tiếp rồi!
Khương Vinh chính là một vị thất phẩm Linh Đan Sư thứ thiệt. Cho dù là ở toàn bộ tổng các Thánh Đan các, Khương Vinh đều không thẹn với cấp bậc đại sư Linh Đan Sư. Thánh Đăng Phong không ngờ, Khương Vinh lần này tự thân xuất mã, thật sự là làm người ta chấn động.
- Sư huynh, lời nói này không đúng lắm nhỉ?
Cưu Thạch cười hắc hắc nói:
- Khương Vinh đại sư đến ngươi liền đứng ra nghênh tiếp, ta tới, ngươi chờ ở đây à?
- Cưu Thạch sư đệ, giữa ngươi và ta hà tất cần những tiểu tiết đó?
Thánh Đăng Phong ngoài cười nhưng trong không cười nói.
- Hắc hắc, lần này, thật đúng là cần tiểu tiết đấy!
Cưu Thạch nhếch miệng cười nói:
- Thánh sư huynh, lần này, ngươi phải bảo vệ cẩn thận Thánh Đan các Bắc Minh đế quốc này đấy, nếu không thì, không đảm bảo ta không trở thành các chủ đâu!
- Yên tâm, nhất định sẽ không để cho ngươi như nguyện!
Hai người đối thoại mang theo ý đối chọi gay gắt. Lúc này Khương Vinh phất tay một cái cười nói:
- Hai người các ngươi, tuổi trẻ đã rất nhiều tranh đấu, bây giờ vẫn như này!
- Có điều, lần này, Thánh Đăng Phong à, Cưu Thạch đã chuẩn bị rất nhiều, ngươi cần phải cẩn thận!
- Vâng!
Thánh Đăng Phong đối với Khương Vinh có phần cung kính. Khương Vinh đã từng dạy dỗ gã, làm người công chính, thái độ khiêm hòa, lần này tới làm giám sát lại cực kỳ thích hợp.
- Khương đại sư, tới phòng nghỉ ngơi trước đi!
- Không cần!
Khương Vinh khoát tay một cái nói:
- Đã đến thì bắt đầu tỷ thí đi, dù sao thuộc hạ Thánh Đan các có trên trăm, cần phải tranh thủ thời gian.
- Cũng được!
Thánh Đăng Phong lập tức dẫn mọi người đi tới đan thất đã chuẩn bị thỏa đáng. Tất cả dược liệu đã chuẩn bị toàn bộ. Cưu Thạch cũng không nói nhảm, lấy ra Đan Đỉnh của mình. Còn bên cạnh, Thánh Đăng Phong cũng đứng ở trước Đan Đỉnh của mình. Sau khi Tần Trần dùng thời gian nửa ngày chỉ điểm sai lầm, lúc này Thánh Đăng Phong trong lòng có phần sáng tỏ. Lời nói của Tần Trần có thể nói là Thể Hồ Quán Đính, mở mang quá lớn cho gã. Lúc này Khương Vinh ngồi ở trên ghế, lẳng lặng đợi.
- Được, chuẩn bị bắt đầu, mỗi bên tự tiến hành đi!
Khương Vinh cười cười, bàn tay vung lên, bình chướng trong đan thất được kéo ra, phân gian phòng thành hai, ông ấy ngồi ở trên thủ tọa nhìn hai bên. Lúc này Cưu Thạch lấy dược liệu, trong mắt là một nụ cười lóe lên một cái rồi biến mất. Đối với đan thuật của mình, y không hề hoài nghi. Vốn dĩ đan thuật của Thánh Đăng Phong có khác biệt cực đại với y, lần này, ba đề khảo sát, y bỏ rất nhiều tâm tư chuẩn bị, nhất định có thể làm cho Thánh Đăng Phong đáp không nổi.
Vì thế sẽ không chỉ có đan thuật, khảo sát Thánh Đăng Phong cũng sẽ thua triệt để. Vị trí các chủ Thánh Đan các Bắc Minh đế quốc, trừ y ra thì không thể là ai khác!