Thần Đạo Đế Tôn

Chương 75: Ta nhìn một lần là được

Chương Trước Chương Tiếp

Lúc trước, hai người lần đầu tiên gặp mặt ở trong Dương Đầu cốc, thái độ, cử chỉ, tất cả của Tần Trần không khỏi cho thấy sự tự tin mạnh mẽ. Lại thêm mình đã giác tỉnh hoàng thể. Ngay cả cha nàng đều không có cách nào phán đoán hoàng thể, toàn bộ Bắc Minh đế quốc không ai biết được, nhưng Tần Trần liếc mắt đã xác định, dẫn nàng đến Uẩn Linh đài kiểm tra đo lường linh thể. Lại thêm về sau, thiên địa kỳ vật như Thiên Hỏa linh tinh khiến vô số người có thể điên cuồng, ở trong mắt Tần Trần dường như chỉ là... viên đường trong tay hài đồng vậy. Không sai, chính là như thế! Giống như là một viên đường. Tần Trần căn bản không để bụng tới Thiên Hỏa linh tinh. Lại thêm lần này gặp nhau, mỗi một câu nói, mỗi một sự kiện liên quan tới Tần Trần, hắn làm đều tự tin như vậy! Chuyện này căn bản không phải ngụy trang. Thậm chí sau hai lần gặp mặt, Tần Trần ở trong lòng nàng đã là một người không có cách nào phỏng đoán được.

Cho nên, đối với lời nói của Tần Trần, nàng chỉ cần vâng theo là được! Lúc này Thánh Tâm Duệ áy náy cười với Minh Vũ, chắp tay một cái rồi vội vàng đuổi về phía trước.

- Tần Trần ca ca, bọn họ nói thanh kiếm kia có giá trị mười triệu lượng hoàng kim đó, thật đáng tiếc...

Lăng Tiểu Phỉ tấm tắc nói:

- Chẳng qua khi nhìn thấy dáng vẻ ngu ngốc của tên Vương Trấn Vũ kia, thật hả giận!

- Vậy ngươi vui vẻ không?

Tần Trần cười cười.

- Hài lòng!

Lăng Tiểu Phỉ cười hắc hắc, vô cùng đáng yêu.

- Vậy là tốt rồi!

Tần Trần cười nhạt nói:

- Còn hoàng kim gì đó, không có tác dụng gì, chỉ cần Tiểu Phỉ vui vẻ là được rồi!

- Tần Trần ca ca thật tốt!

Nghe được đối thoại của hai người, Thánh Tâm Duệ chỉ cảm thấy co giật. Tần Trần vốn có thể mở kiếm sắt rỉ ra ngay sau khi Vương Trấn Vũ bằng lòng đánh cuộc, nhưng Tần Trần lại không làm vậy. Ngược lại còn mang ra bán đấu giá. Tần Trần căn bản không để bụng tới hoàng kim, nếu không, không thể bán với giá hai triệu được.

Hắn chẳng qua là cố ý bán đấu giá kiếm sắt rỉ, ở trước mặt mọi người làm cho Vương Trấn Vũ mất hết thể diện. Xét đến cùng cũng là bởi vì một câu nói của Lăng Tiểu Phỉ.

“Tần Trần ca ca, bọn họ thật đáng ghét, Tiểu Phỉ không thích bọn họ!

Nghĩ tới câu nói này, Thánh Tâm Duệ đột nhiên phát hiện, địa vị của Lăng Tiểu Phỉ ở trong lòng Tần Trần dường như... cao hơn so với gã dự liệu!

- Dược liệu ta muốn, chuẩn bị xong chưa?

Tần Trần nhìn Diệp Tử Khanh, lạnh nhạt nói.

- Đã chuẩn bị thỏa đáng, lúc nào công tử có thời gian?

- Trước hết làm xong ở nơi đã rồi đi!

Tần Trần xoay người nhìn về phía Thánh Tâm Duệ, nói:

- Đưa ta đi gặp phụ thân ngươi!

- Vâng!

Mấy bóng người rời đi, mà giờ khắc này, tên thống lĩnh Đỗ Khiếu sắc mặt tái xanh.

- Nhị hoàng tử, tiểu tử này quá không biết trời cao đất rộng, thật sự coi mình cao cao tại thượng rồi.

- Không sao cả!

Minh Vũ lúc này cũng phất tay một cái nói:

- Ta đã cầu hiền nhược khát, không để bụng phải cúi thấp người, một vị thiên tài với ta thì vô giá, huống chi, hắn còn là một vị Linh Trận Sư!

Nghe thế, tuy trong lòng Đỗ Khiếu cảm thấy khó chịu, nhưng gia chủ đã lên tiếng thì cũng không có gì đáng nói.

- Ngươi đi điều tra thử, người tên Tần Trần này đến cùng là có lai lịch thế nào!

- Vâng!

Mà đồng thời, bên kia, Vương Trấn Vũ cũng mang sắc mặt tái xanh, giận dữ rời đi. Hôm nay, Tần Trần rõ ràng là cố ý làm nhục gã. Nếu không, Tần Trần dứt khoát mở trận pháp bên trong kiếm sắt rỉ là được, hà tất phải bán đấu giá? Chuyện này rất rõ ràng, Tần Trần muốn giáo huấn gã. Đường đường là thiếu gia Vương gia lại bị một tên tiểu tử không biết tên giáo huấn, đơn giản là lăng nhục!

- Tra, tra tiểu tử này cho ta, đến cùng là có lai lịch thế nào, bản thiếu gia không nuốt trôi được khẩu khí này!

- Vâng!

Mà lúc này, Tần Trần không biết, hắn đã bị người ta nhằm vào. Chỉ cho điều cho dù là biết, hắn cũng sẽ không để ý. Đi theo Thánh Tâm Duệ đi tới tầng thứ bảy của Thánh Đan các. Tầng này có thể nói là nơi trung tâm của Thánh Đan các, không có gì ngoài những người nòng cốt của Thánh Đan các, những người khác không được bước vào.

- Phụ thân!

Đẩy cửa mà vào, nhìn thấy Thánh Đăng Phong, Thánh Tâm Duệ lập tức càng thêm cung kính. Tuy gã là kỳ tài đan thuật, nhưng trong chín nhi tử của Thánh Đăng Phong, gã là nhỏ nhất, ở trước mặt Thánh Đăng Phong cũng phải cẩn thận.

- Vị này chính là vị Tần Trần công tử mà ngươi nói à?

Thánh Đăng Phong cũng không bởi vì Tần Trần tuổi còn trẻ mà khinh thị, chỉ là trong lòng vô cùng kinh ngạc. Có thể làm cho nhi tử của mình sùng bái như này, thiên tài như thế lại là một niên thiếu. Nhưng, vị thiếu niên này có thể làm được không?

- Đan thuật của Tần huynh siêu cấp lợi hại, phụ thân, lần này Tần huynh bằng lòng xuất thủ, trợ giúp phụ thân đề cao đan thuật!

Đề cao đan thuật? Nghe vậy, khuôn mặt của Thánh Đăng Phong ngẩn ra. Gã tỷ thí với Cưu Thạch là buổi chiều, từ giờ cho tới trưa, Tần Trần sẽ trợ giúp gã đề thăng đan thuật? Đùa gì thế!

- Cửu đệ, ngươi dẫn một tên giang hồ lừa đảo nào đó tới đùa phụ thân đấy à?

Ngay lúc này, Thánh Vân Tài ở một bên không nhịn được cười nói:

- Thiếu niên này thoạt nhìn khác gì ngươi? Dựa vào cái gì có thể giúp phụ thân tăng cao đan thuật? Lại nói, chiều nay bọn Cưu Thạch tới rồi, chỉ nửa ngày mà muốn tăng cao đan thuật? Đùa gì thế!

Nghe vậy, Thánh Tâm Duệ căn bản không để ý tới Thánh Vân Tài, nhìn phụ thân của mình, nói:

- Phụ thân!

- Được rồi, đã như đây, ta nên làm thế nào?

Cuối cùng, Thánh Đăng Phong vẫn gật đầu. Trong đáy lòng gã cũng không tin, kiến giải về đan thuật của Tần Trần có thể siêu việt hơn gã! Dù sao, ở trong Bắc Minh đế quốc, linh đan tứ phẩm Sư có thể nói là hiếm như lông phượng và sừng lân! Chỉ là một tên thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi, đối với đan thuật có thể hiểu được bao nhiêu? Nhưng buổi chiều đã bắt đầu tỷ thí rồi, lúc này, chỉ có cơ hội như ngựa chết thành ngựa sống.

- Vị Tần công tử này, ta nên làm như thế nào?

Thánh Đăng Phong mở miệng dò hỏi.

- Đơn giản thôi, ngươi chỉ cần luyện chế đan dược sở trường nhất của ngươi, ta nhìn một lần là được!

Tần Trần thản nhiên nói.

- Ngươi nhìn một lần?

Lúc này Thánh Vân Tài tức thì giơ chân lên.

- Cha ta chính là linh đan tứ phẩm Sư, đan thuật cao siêu, iểu tử ngươi hẳn là lừa cửu đệ ta, muốn trộm học đan thuật của cha ta chứ gì?

- Hay là ngươi là gian tế mà tên Cưu Thạch kia phái tới, muốn thăm dò cha ta?

- Tứ ca, ngươi bớt tranh cãi đi, không ai bảo ngươi câm điếc đâu!

Thánh Tâm Duệ nhăn đầu lông mày. Nghe thế, Thánh Vân Tài sửng sốt. Thánh Tâm Duệ lại dám đụng chạm gã? Huynh đệ bọn họ tuy là bất hòa, nhưng cho tới nay, Thánh Tâm Duệ vẫn có vẻ tôn kính gã. Nhưng bây giờ lại vì tên Tần Trần này mà dám đụng chạm gã!

- Cửu đệ, ngươi dám đảm bảo tiểu tử này không phải gian tế sao?

- Đương nhiên!

Thánh Tâm Duệ hừ, nói:

- Đan thuật của Tần huynh ta đã nhìn thấy, hắn có thể luyện chế ra được đan văn phàm đan, Tứ ca, ngươi có gặp được loại đan sư này bao giờ chưa?

Đan văn!

- Cửu đệ, ngươi có thể đừng nói phét khắp nơi nữa được không!

Thánh Vân Tài giễu cợt nói:

- Đan văn chính là phải cam đoan thao tác luyện đan cùng dược liệu được làm chuẩn trăm phần trăm, hơn nữa, dược hiệu phát huy được viên mãn mới giúp vũ giả có thể hấp thu được!

- Hắn? Có thể luyện chế ra đan dược có chứa đan văn? Toàn bộ Bắc Minh đế quốc đều không tồn tại loại đan sư này!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)