Nghe thế, mọi người tức thì ồn ào náo động. Chuyện này tức là Tần Trần đảm bảo với bọn họ. Cho dù là tốn một triệu mua một thanh sắt vụn, Tần Trần cũng sẽ bồi thường cho bọn họ. Chuyện mạo hiểm có người chịu trách nhiệm hộ, mọi người lập tức nóng lòng muốn thử. Thánh Đan các cũng không phải một nơi bình thường, nếu như người này dám ăn nói lung tung, ra khỏi Thánh Đan các tuyệt đối sẽ bị mất mạng.
- Ta ra giá một triệu!
Một giọng nói đột nhiên vang lên.
- Dù sao nếu thật không phải là một thanh linh khí nhất phẩm cao giai, vị Tần công tử này cũng sẽ bồi thường cho ta, Thánh Đan các cũng không phá vỡ quy tắc của mình!
Nam tử khôi ngô đứng dậy kia cười ha ha một tiếng.
- Đã như vậy, ta ra giá một triệu mười vạn!
Một giọng nói vang lên lần nữa.
- Dương lão đầu, ngươi chỉ thêm mười vạn, quá ít đi?
Đột nhiên lại có một lão giả mặc hắc bào đứng dậy, quát lên:
- Ta ra giá một triệu hai trăm ngàn!
Trong lòng mọi người biết rõ, nếu như trong thanh kiếm sắt rỉ này không phải là nhất phẩm cao giai linh khí, như vậy, dù sao Tần Trần cũng bồi thường tổn thất của bọn họ. Nhưng nếu thật là như thế, vậy hơn một triệu lượng hoàng kim mua nó cũng không lỗ!
- Ưng lão đầu, một triệu hai trăm ngàn chưa đủ!
Đột nhiên có một tiếng cười vang lên lần nữa, trong nhóm người, một thân ảnh lần nữa đứng ra.
- Ta ra giá một triệu rưỡi!
Lời này vừa nói ra, mọi người tức thì nhỏ tiếng đi nhiều. Một triệu rưỡi, đây có thể nói là giá rất cao. Linh khí nhất phẩm cao giai bình thường, một triệu lượng, hơi cao một chút thì là một triệu rưỡi. Nhưng bọn họ cũng không thể xác định bên trong thanh kiếm sắt rỉ này là linh khí cấp bậc cao giai gì!
Nhìn mọi người tăng giá, Vương Trấn Vũ đã hoàn toàn ngây ngốc. Tần Trần tên khốn này, đầu hắn bị gỉ rồi à? Như thế giống như đang trêu chọc mọi người! Gã căn bản không tin, thanh kiếm sắt rỉ này là một thanh linh khí nhất phẩm cao giai. Nhất phẩm cao giai linh khí vốn là vô giá, làm sao tiểu tử này có thể phát hiện ra khi đi dạo một vòng ở hàng vỉa hè được?
- Một triệu rưỡi lần một!
Lúc này, đấu giá sư đã bắt đầu chuẩn bị giải quyết dứt khoát!
- Hai triệu!
Ngay lúc này, một giọng nói hơi âm lãnh đột nhiên vang lên. Ở trong phòng bên kia đột nhiên có một người lần nữa tăng giá! Hai triệu? Đùa gì thế! Hai triệu lượng hoàng kim, cho dù đây là một thanh nhất phẩm cao giai linh khí, đó cũng là vật siêu giá trị. Lần này, đấu giá sư cũng cảm thấy sửng sốt.
- Đã không có ai tăng giá, vậy hai triệu, về khách nhân trong phòng số sáu!
Lúc này đấu giá sư giải quyết dứt khoát. Vương Trấn Vũ không nhịn được, khẩn cấp nhảy trên bàn đấu giá, quát lên trước mặt mọi người:
- Được rồi, tiểu tử, đừng giả trang cao thâm ở đây nữa, mau để cho chúng ta xem đây rốt cuộc là linh khí gì đi chứ?
Vương Trấn Vũ không tin đây là một thanh linh khí!
- Như ngươi mong muốn!
Lúc này Tần Trần đi ra phía trước một bước, bàn tay điểm một cái, một Linh Ấn xuất hiện.
- Linh Trận Sư!
Thấy cảnh này, mọi người đều sửng sốt. Linh Trận Sư ở trong Bắc Minh đế quốc vô cùng thưa thớt, so với Linh Đan Sư cùng Linh Khí Sư thì ít hơn nhiều. Một gã Linh Trận Sư, cho dù hoàng thất Bắc Minh đế quốc cũng sẽ mượn hơi cầu hiền. Dù cho chỉ là Linh Trận Sư cấp một cũng làm người ta phải tôn kính. Trong trận giao chiến giữa các đế quốc, uy lực mà Linh Trận Sư có thể phát huy thật sự là quá lớn!
Lúc này Tần Trần điểm Linh Ấn ra, Linh Ấn liền hóa thành một thân ảnh Tinh Linh đánh thẳng vào trong kiếm sắt rỉ. Ngay sau đó, từng Linh Ấn không ngừng ngưng tụ. Không lâu sau lại đã xuất hiện chín chín tám mươi mốt Linh Ấn, toàn bộ bao trùm ở trên kiếm sắt rỉ.
Tám mươi mốt Linh Ấn! Vẻn vẹn là số lượng Linh Ấn thôi, Tần Trần chắc chắn không ngừng lại ở Linh Trận Sư cấp một. Trong Bắc Minh đế quốc, Linh Trận Sư cường đại nhất chính là Linh Trận Sư tứ cấp. Trong chuyện này có sự phân chia cẩn thận. Thí dụ như Linh Trận Sư cấp một ngưng tụ mười Linh Ấn, có thể bố trí ra trận pháp cấp một hạ giai. Ngưng tụ hai mươi Linh Ấn thì có thể tạo ra trận pháp cấp một trung giai.
Mà ngưng tụ năm mươi Linh Ấn mới có thể tạo ra trận pháp cấp một cao giai. Mà nếu muốn tiến vào Linh Trận Sư nhị cấp thì cần ít nhất là cần trăm Linh Ấn ngưng tụ. Giờ này khắc này, hiển nhiên, Tần Trần vượt hơn tiêu chuẩn của Linh Trận Sư cấp một.
- Thiếu niên thú vị...
Lúc này, bên trong bao gian số sáu, một thân ảnh mặc trường bào màu bạc nhạt, phục sức thanh tú có khắc một con Chân Long ngũ thải ban lan, trông rất sống động. Người này thoạt nhìn ở trên trán có một luồng khí độ phong mang, nhưng khí tức cả người lại nội liễm ôn hòa, trên khuôn mặt cũng mang theo nụ cười làm người ta rất thoải mái.
- Đỗ Khiếu, ngươi chắc chắn bên trong thanh kiếm sắt rỉ kia ẩn chứa bất phàm?
- Khởi bẩm điện hạ, thuộc hạ chắc chắn!
Đứng bên cạnh người đó là một người đàn ông trung niên mặc áo giáp màu đen, tâm tình của nam tử dường như không đè nén được kích động, chậm rãi nói:
- Bên trong thanh kiếm sắt rỉ này là một thanh linh khí bị trận pháp phong ấn, năm đó, thuộc hạ có may mắn được gặp một thanh kiếm sắt rỉ giống nhau như đúc, tuyệt đối không sai được.
- Thú vị, xem ra tên Tần Trần này đã sớm biết, tuổi còn nhỏ là Linh Trận Sư, hơn nữa ánh mắt còn độc đáo như vậy, người này, ta thật sự muốn làm quen một chút!
Trên mặt của thanh niên kia từ từ tản ra một ý cười. Mà giờ khắc này, sau khi tám mươi mốt Linh Ấn xuất hiện, bên ngoài kiếm sắt rỉ bắt đầu phát sinh sự biến hóa. Sự rỉ sắt rớt ra từng mảng một, đột nhiên, một ánh hào quang xuất hiện. Nhưng bên dưới tia sáng kia không phải là linh khí gì mà là một cái hộp gỗ. Nhìn thấy hộp gỗ, mọi người ngẩn ra.
- Ha ha...
Lúc này nỗi lòng lo lắng của Vương Trấn Vũ rốt cục được buông xuống.
- Ta còn tưởng là linh khí gì, hóa ra chỉ là một cái hộp gỗ, Tần Trần, đây chẳng lẽ chính là linh khí mà ngươi nói?
Vừa mới nhìn thấy thủ đoạn Linh Ấn mà Tần Trần thể hiện, còn tưởng rằng Tần Trần sẽ cho thấy cái gì, không ngờ lại chỉ là một cái hộp gỗ. Mà giờ khắc này, Tần Trần cũng giống như hơi bất ngờ, liếc liếc mắt Vương Trấn Vũ. Lập tức vỗ bàn tay một cái. Một tiếng răng rắc vang lên, hộp gỗ mở ra, đột nhiên lóe lên ánh sáng, hộp gỗ lúc này lại lập tức vỡ tan.
Nhưng giữa những mảnh vỡ cũng xuất hiện một chút ánh sáng màu xanh giống như là màu xanh kim loại, sau khi khuếch tán ra thì lần thứ hai tụ tập. Dường như đang đùa giỡn, trước mặt mọi người xuất hiện một thanh trường kiếm. Trường kiếm dài hơn ba thước, trên dưới lưu chuyển ánh sáng thanh sắc làm cho người ta cảm thấy vô cùng mềm mại.
- Đây là...
Đột nhiên, bên trong bao gian số sáu, thanh niên không nhịn được mà bàn tay run lên, chén trong tay rơi xuống đất, đứng dậy.
- Thanh Nguyệt kiếm!
Sau đó, thanh niên phun ra mấy chữ, trong mắt xuất hiện vẻ mừng như điên. Còn Đỗ Khiếu ở bên người cũng kích động, gã phán đoán quả nhiên không sai.
- Chúc mừng nhị hoàng tử!
Lúc này Đỗ Khiếu đột nhiên quỳ xuống đất.
- Nhị hoàng tử có được Thanh Nguyệt kiếm, cùng với Thanh Dương kiếm đang cất giữ trong hoàng cung vừa lúc là một đôi, kiếm này chính là linh kiện của tổ tiên Minh Uyên Đế Vương của đế quốc ngày xưa, bệ hạ vẫn ngày nhớ đêm mong muốn song kiếm hợp bích.
- Hiện tại điện hạ tìm được kiếm này nhất định là có thể làm cho mặt rồng vui mừng!