Thần Đạo Đế Tôn

Chương 72: Bán đấu giá

Chương Trước Chương Tiếp

Tiếng cười to vang lên, Thánh Tâm Duệ cũng nhíu chân mày. Sao lại trùng hợp vậy, mấy vị công tử này sao lại tới đây giờ này? Thánh Tâm Duệ lập tức xoay người, nhìn mấy bóng người vừa xuất hiện.

- Vương Trấn Vũ, Quách Phong, Trần Hạc, mấy người các ngươi đã thật lâu rồi không tới nhỉ!

Nhìn ba gã thanh niên, Thánh Tâm Duệ cười ha ha một tiếng.

- Ai nói chúng ta đã lâu không tới?

Thanh niên mặc hoàng bào nhếch miệng cười nói:

- Là Cửu công tử ngươi bận quá, chúng ta tới ngươi cũng không có thời gian chiêu đãi chúng ta đó!

- Sao lại nói như vậy được? Người nào không chiêu đãi chứ cũng phải chiêu đãi ba người các ngươi chứ!

Thánh Tâm Duệ nhiệt tình nói. Thanh niên mặc hoàng bào nhìn về phía kiếm sắc rỉ trong tay Tần Trần, giễu cợt nói:

- Tiểu thiếu niên, thanh kiếm sắt rỉ này của ngươi bằng vào phán đoán của Vương Trấn Vũ ta, nó chỉ là một thanh kiếm sắt rỉ mà thôi!

Vương Trấn Vũ đắc ý nói:

- Ta bình thường hay ở chỗ này quan sát, đã hiểu sự sâu xa trong này rồi.

- Phàm là thứ ở trong chứa linh bảo, hoặc một vài đồ thoạt nhìn cực kỳ bình thường, nếu bên trong có bảo vật chân chính, bề ngoài nhất định là sẽ không bình thường như thế!

- Ngươi nhìn kiếm sắt rỉ trong tay ngươi, đơn giản là rỉ sét tới đáng sợ!

- Một vạn lượng bạch ngân của ngươi hoàn toàn bị lãng phí!

- Vậy sao?

Tần Trần cười nhạt một tiếng, không để ý. Thấy cảnh này, Thánh Tâm Duệ mới thở phào. Nếu như Tần Trần giống như lần trước, nói luôn câu làm thịt, vậy gã thực sự là không chịu nổi. Gã cũng không phải là Diệp Tử Khanh!

- Tiểu tử, ngươi đừng không tin!

Một gã công tử khác cười nói:

- Vương huynh ở trong Thánh Đan các được xưng là Hỏa Nhãn Kim Tinh Tiểu Vương Tử đó!

- Lấy ánh mắt xem đồ của hắn, bình thường rất ít khi sai lầm.

- Ồ?

Tần Trần mỉm cười, không phủ nhận.

- Thôi, nói thật lại đắc tội với người, xem ra tiểu tử này lần đầu tiên tới nơi này, không biết huyền cơ, chúng ta xen vào việc của người khác làm gì?

Vương Trấn Vũ khinh miệt nhìn Tần Trần, cười lạnh nói.

- Tần Trần ca ca, bọn họ thật đáng ghét, Tiểu Phỉ không thích bọn họ!

Lúc này Lăng Tiểu Phỉ vểnh môi lên nói. Nghe thế, Thánh Tâm Duệ ngầm nói hỏng bét. Lăng Tiểu Phỉ lên tiếng, vậy Tần Trần tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

- Được, Tiểu Phỉ không thích bọn họ, vậy Tần Trần ca ca liền hung hăng đánh vào mặt của bọn họ!

- Ừ!

- Không biết trời cao đất rộng!

Lúc này Vương Trấn Vũ cũng hừ nói:

- Tiểu tử, ngươi tới từ trong thành thị nhỏ à?

- Ngươi có dám đánh cuộc với ta không?

- Ồ? Đánh cuộc? Được!

Vương Trấn Vũ cười khẩy nói:

- Ngươi muốn đánh cuộc cái gì?

- Cược thanh kiếm sắt rỉ này là một thanh nhất phẩm cao giai linh khí!

Tần Trần chắc chắn nói:

- Nếu không phải, ta sẽ dựa theo giá cả của nhất phẩm cao giai linh khí, trả trăm vạn hoàng kim cho ngươi!

- Nếu như ngược lại, ngươi phải trả cho ta trăm vạn hoàng kim, như thế nào?

Nghe vậy, Vương Trấn Vũ tức thì vui mừng.

- Quách Phong, Trần Hạc, các ngươi nghe thấy không!

Vương Trấn Vũ cười ha ha một tiếng, nói:

- Là hắn muốn đánh cuộc với ta, đây là chính bản thân hắn nói!

- Tần huynh, không thể...

Lúc này Thánh Tâm Duệ chỉ cảm thấy, không thích hợp! Lăng Tiểu Phỉ mở miệng, Tần Trần liền nghiêm túc. Tần Trần nghiêm túc, vậy Vương Trấn Vũ... Khả năng liền thảm rồi! Lúc này Vương Trấn Vũ còn tưởng rằng Thánh Tâm Duệ đang thiên vị Tần Trần, tức thì ngăn cản, nói:

- Thánh Tâm Duệ, đều là bằng hữu của ngươi, ngươi cũng không thể thiên vị tiểu tử này được! Chuyện này là chính bản thân hắn nói!

Thiên vị? Lão tử là sợ Vương Trấn Vũ ngươi ngay cả cái quần cộc cũng thua sạch sẽ! Trong lòng Thánh Tâm Duệ lo khí âu không ngớt. Vương Trấn Vũ cực kỳ khẳng định, thanh kiếm sắt rỉ này tuyệt đối là một thanh kiếm sắt rỉ bình thường mà thôi. Tần Trần lại không muốn nể mặt. Đã muốn cược, vậy cược thôi, trăm vạn hoàng kim, gã vẫn thua được!

- Đã như đây, viết biên nhận đi!

Lúc này ần Trần cười nhạt nói:

- Nếu không thì nhỡ ngươi lật kèo, ta cũng có thể tìm tới Vương gia!

- Ngươi yên tâm đi, thân là công tử Vương gia đế đô, ta không làm được chuyện ăn vạ lật lọng, nhưng còn ngươi, ta làm sao có thể khẳng định ngươi có trăm vạn hoàng kim?

- Nàng có thể đảm bảo cho ta!

Tần Trần xua tay chỉ một cái, một bóng người xinh đẹp đang nhẹ nhàng đi tới. Chính là Diệp Tử Khanh! Thấy Tần Trần chỉ mình, Diệp Tử Khanh vừa đến, vẻ mặt không hiểu chuyện gì.

- Diệp tiểu thư? Ngươi đảm bảo cho tên khốn này?

- Đảm bảo?

Diệp Tử Khanh ngẩn ra, nhưng sau lập tức gật đầu. Cái gì? Thấy Diệp Tử Khanh gật đầu, mấy người Vương Trấn Vũ đều sửng sốt. Diệp Tử Khanh vừa đến, ngay cả xảy ra chuyện gì cũng không biết đã đồng ý đảm bảo cho Tần Trần? Tại sao hai người lại quen nhau? Hơn nữa hình như quan hệ còn rất tốt?

- Được, viết biên nhận đi!

Tần Trần mở miệng. Khom người nhìn Lăng Tiểu Phỉ, Tần Trần cười nhạt một cái, nói:

- Tiểu Phỉ, ca ca sẽ giúp ngươi đánh vào mặt bọn chúng, làm cho bọn chúng không kiêu ngạo được nữa!

- Ừ!

Nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt tròn như trăng rằm của Lăng Tiểu Phỉ, trong lòng Tần Trần rất hài lòng. Nói cho cùng, Cửu U Chu Tước cũng là một vị bạn thân của cha mình, quan hệ rất tốt, vì thế bất kể như thế nào, đối mặt với Lăng Tiểu Phỉ, Tần Trần đối đãi giống như muội muội vậy.

Chứng từ đã lập xong, lúc này Vương Trấn Vũ hừ, nói:

- Được, mở ra đi!

- Sốt ruột cái gì?

Lúc này Tần Trần nhìn về phía Thánh Tâm Duệ, nói:

- Thánh Đan các hẳn là có phòng đấu giá chứ? Có thể mở một lần bán đấu giá cho ta không?

Bán đấu giá? Thánh Tâm Duệ không biết rốt cục Tần Trần đang giở trò quỷ gì.

- Có, có thể!

Nhưng, gã cũng lập tức trả lời.

- Được, chúng ta đi thôi!

Đi tới phòng đấu giá, lúc này, bên trong phòng đấu giá, lấy số lượng hàng ngàn mà tính số khách, tiêu sái ngồi trong sảnh đương. Người bán đấu giá kia đang nhiệt tình giới thiệu, đột nhiên một thân ảnh đi lên đài, nói nhỏ vài câu vào tai, tức thì, khuôn mặt của đấu giá sư tỏ ra kinh ngạc, nhìn phía dưới.

Khà khà, người bán đấu giá kia mở miệng nói:

- Các vị, hiện tại có thêm một vật đấu giá!

- Chúng ta mời Tần công tử, giới thiệu vật đấu giá của hắn!

Đấu giá sư vừa dứt lời, Tần Trần đi trên bàn đấu giá. Thánh Tâm Duệ thân là Cửu công tử của Thánh Đan các, chuyện như này vẫn tương đối dễ làm. Tần Trần đứng ở trên đài, lúc này, đám Diệp Tử Khanh, Thánh Tâm Duệ, Vương Trấn Vũ ở dưới đài nhìn Tần Trần, đều không hiểu trong đầu của Tần Trần đến cùng là đang suy nghĩ gì. Tần Trần đặt kiếm sắt rỉ trên bàn đấu giá.

- Chư vị!

Tần Trần cười cười, nói:

- Thanh kiếm này là một thanh linh khí nhất phẩm cao giai, bây giờ ta lấy ra bán đấu giá.

Lời này vừa nói ra, mọi người hoàn toàn náo động.

- Đùa gì thế? Rõ ràng là một thanh kiếm sắt rỉ mà thôi, tiểu tử này muốn lừa người à?

- Thánh Đan các làm ăn kiểu gì vậy, không phải là đang làm tốn thời gian của nhau sao?

- Đúng vậy, tiểu tử, nơi này không phải là nơi để chơi đùa, ngươi muốn bán thanh kiếm sắt rỉ này thì đi xuống lầu một đi!

Đoàn người tức thì bắt đầu sôi trào. Vương Trấn Vũ cười ha ha một tiếng:

- Tên khốn này, đầu óc hỏng rồi à? Không phải là muốn bán đấu giá đây để đổi lấy hoàng kim, sau đó bồi thường cho ta chứ?

Đám Thánh Tâm Duệ cũng không rõ vì sao. Tần Trần nhìn mọi người, lần nữa nói:

- Giá khởi điểm, một triệu hoàng kim, nếu như nó không phải là một món nhất phẩm cao giai linh khí, Tần Trần ta nguyện trả gấp đôi giá đấu giá cuối cùng cho chủ nhân của nó!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️