- Con...
- Cho dù như thế nào cũng phải thử một lần.
Diệp Tử Khanh kiên định nói:
- Nếu không thì nương sẽ khó giữ được tính mạng!
Nghe vậy, khuôn mặt của Diệp Thông Nguyên sầu bi.
- Thôi, tùy con!
Diệp Tử Khanh thở phào, xoay người rời khỏi phòng. Xuyên qua tầng tầng lớp lớp tiểu viện của Diệp phủ, cuối cùng Diệp Tử Khanh đi tới bên ngoài một tiểu viện, khuôn mặt sầu bi, giằng co một lúc rồi nở một nụ cười làm người ta say mê, cất bước tiến vào bên trong tiểu viện.
- Nương...
Bên trong tiểu viện, một thân ảnh với khuôn mặt trắng bạch, thần thái hoa lệ ung dung, vào thời khắc này xoay người lại, mỉm cười:
- Khanh nhi tới rồi à...
...
So với việc Diệp Tử Khanh mạnh mẽ đối chất, vào giờ phút này, Thánh Tâm Duệ thảm hơn rất nhiều! Tổng các của Thánh Đan các, tòa lầu cao bảy tầng, trong tầng chót, mấy bóng người đang đứng.
- Cha, chuyện xảy ra chính là như này!
Lúc này Thánh Vân Tài chắp tay một cái, nói:
- Vị bằng hữu kia của cửu đệ kiêu ngạo tột cùng, bảo Diệp Tử Khanh chém giết Từ Thánh Hữu còn chưa thôi, lại còn tự thân xuất thủ chém cụt một tay của hoàng tử Minh Triệt!
- Cha, lần này lục hoàng tử đại biểu cho đế quốc đến ký kết hiệp nghị mua linh đan, linh khí với chúng ta, bị vị bằng hữu kia của cửu đệ nháo trò, bây giờ làm sao còn làm việc được?
Thánh Vân Tài nhìn Thánh Tâm Duệ, hừ một tiếng. Lúc này, bên trong gian phòng, trên thủ tọa có một thân ảnh nam tử nho nhã đang ngồi an tĩnh, một cái áo khoác lông chồn mặc bên ngoài áo giáp trụ, chỉ cần giơ tay nhấc chân đã làm cho người ta có cảm giác khí phách cực kỳ cường đại. Lúc này Thánh Tâm Duệ cúi đầu nói:
- Cha, chuyện này là lỗi của nhi tử, nhi tử nhận lỗi!
- Cha!
Thánh Tâm Duệ vừa dứt lời, thanh niên dáng người khôi ngô ở một bên tức thì quát:
- Chắc là lão cửu giao hữu không nhìn người, đây cũng tính là một bài học, lần này tạm tha cho cửu đệ đi!
- Thất đệ, không thể nói như thế được!
Thánh Vân Tài lần nữa nói:
- Cửu tử của Thánh Đan các chúng ta, nếu như cho dù ai phạm sai lầm đều không nghiêm phạt thì quy củ ở đâu?
- Tứ ca, ngươi hà tất phải như vậy? Đều là huynh đệ nhà mình.
- Huynh đệ nhà mình? Huynh đệ nhà mình mà lại...
- Câm miệng!
Khi hai người đang khắc khẩu, nam tử nho nhã kia rốt cục mở miệng, giọng nói cũng không được uy nghiêm nhưng lại làm cho Thánh Vân Tài cùng Thánh Tâm Duệ đều run lên.
- Mấy người các ngươi có thể giống như đại ca các ngươi, bớt gây phiền cho ta được không hả? Nếu có thể đến tổng bộ của Thánh Đan các trở thành đệ tử, ta cũng không cần phải phiền ưu như thế!
Nghe thấy vậy, mấy người đều sửng sốt.
- Phụ thân, phát sinh chuyện gì?
Thánh Vân Tài lập tức hỏi.
- Aiz...
Thân là các chủ của Thánh Đan các, trong trách trên vai Thánh Đăng Phong lớn hơn so với tôn vinh mà hiện tại gã đang hưởng thụ. Thánh Đan các của Bắc Minh đế quốc chỉ là một phân bộ của Thánh Đan các mà thôi. Toàn bộ Thánh Đan các ở trên Cửu U đại lục đều là thế lực đứng đầu, phân các trải rộng trong thành trì của các đại đế quốc.
- Ta nhận được tin tức ở chỗ đại ca các ngươi, bên tổng các sẽ phái tới một vị tứ phẩm Linh Đan Sư!
Tứ phẩm Linh Đan Sư! Vũ giả cảnh giới cửu môn thích hợp phàm đan, còn linh đan sẽ thích hợp với vũ giả trên cửu môn. Ở trên Cửu môn chính là Linh Hải cảnh, mà Linh Hải cảnh tụ tập chín Linh Hải, linh khí liên tục dồn trữ lại.
Trên Linh Hải cảnh là Linh Thai kỳ, tụ tập Linh Hải, chế tạo Linh Thai. Trên Linh Thai chính là Linh Luân cảnh, gia chú Linh Thai chi luân. Ở trên nữa chính là Linh Phách kỳ cường đại! Linh Hải cảnh, Linh Thai kỳ, Linh Luân cảnh, Linh Phách kỳ, được xưng là bốn đại cảnh giới của vũ giả. Đối ứng với nó chính là nhất phẩm đến tứ phẩm Linh Đan Sư!
Bên trong toàn bộ Bắc Minh đế quốc, võ giả Linh Phách kỳ có thể đếm được trên đầu ngón tay, không ai không phải là tộc trưởng của mỗi đại gia tộc, cao thủ hoàng thất, cấp cao của Thiên Thần học viện. Cho nên, tứ phẩm Linh Đan Sư tuyệt đối là Linh Đan Sư đứng đầu nhất trong Bắc Minh đế quốc.
- Phụ thân, phái một vị tứ phẩm Linh Đan Sư tới làm gì?
Thánh Tâm Duệ ngửi được một mùi không tầm thường.
- Hơn nữa phụ thân cũng là một vị tứ phẩm Linh Đan Sư, lại phái một người tới không phải sẽ cạnh tranh nhau sao?
Thánh Vân Tài buồn bực nói.
- Tổng các Thánh Đan các vì muốn đốc xúc các chủ của đế quốc dụng tâm làm việc, cho nên sẽ không định kỳ phái Linh Đan Sư từ trong tổng các xuống!
Thánh Đăng Phong giải thích:
- Phái Linh Đan Sư xuống, chia ra tiến hành tỷ thí với các các chủ, người người sẽ đứng ra đảm nhiệm chức vị phân các các chủ, người bại sẽ trở lại tổng các chịu khiển trách!
Nghe vậy, mấy người có mặt đều biến sắc. Nếu như Thánh Đăng Phong bại, bị triệu hồi, vậy bọn họ ở trong Bắc Minh đế quốc sẽ không còn ai để dựa vào nữa, thậm chí sẽ phải chịu tân các chủ chèn ép.
- Phụ thân hà tất cần phải lo lắng?
Lúc này Thánh Vân Tài cũng tự tin nói:
- Lấy tư cách của phụ thân, người tới cũng là một vị tứ phẩm Linh Đan Sư, phụ thân há có thể không phải là đối thủ được?
Nghe vậy, mấy người đều gật đầu. Bọn họ vẫn rất tin tưởng vào tạo nghệ đan thuật của phụ thân.
- Nếu như là người khác thì ta thật ra không sợ, thế nhưng lần này người đến chính là sư đệ ngày xưa của ta... Cưu Thạch!
Cưu Thạch! Nghe thấy cái tên này, sắc mặt của mấy người đều biến đổi. Thánh Đăng Phong lần nữa nói:
- Cưu Thạch năm đó đều là sư huynh đệ của ta, ta biết tính cách của hắn, năm đó tuy hai người bọn ta có tạo nghệ luyện đan tương đương, nhưng cho dù là luyện đan hay là lý luận, hắn đều là trên ta một bậc!
Nghe vậy, trong lòng mấy huynh đệ đều hiểu đã xảy ra đại sự. Lúc này Thánh Tâm Duệ lại nói:
- Phụ thân, tỷ thí như thế nào?
- Nghe nói là phân thành hai lần, lần đầu tiên là tỷ thí đan thuật, mọi người tự do chọn đan dược sở trường nhất, người nào luyện chế hiệu quả tốt hơn thì sẽ thắng lần đó!
- Lần thứ hai chính là khảo sát, đưa ra ba vấn đề cho đối phương, người nào đáp đúng nhiều hơn thì người đó thắng!
Thánh Đăng Phong nói thế xong thì ca thán một tiếng:
- Đan thuật cùng khảo sát, chỉ sợ, ta đều không phải là đối thủ của Cưu Thạch!
Nghe vậy, trong đầu của Thánh Tâm Duệ đột nhiên hiện lên một thân ảnh.
- Phụ thân, có thể cam đoan đan thuật không thua với Cưu Thạch không?
- Ừm?
Thánh Đăng Phong sửng sốt.
- Ta có biện pháp!
Thánh Tâm Duệ chắp tay nói:
- Chỉ cần phụ thân có thể cam đoan đan thuật không thua với Cưu Thạch, ta ắt có niềm tin có thể giúp cho phụ thân thủ thắng!
Lời này vừa nói ra, Thánh Đăng Phong nhìn nhi tử của mình, khuôn mặt là sự vui vẻ.
- Duệ nhi, ngươi thật sự có biện pháp sao?
- Vâng!
Chẳng biết tại sao lúc này Thánh Tâm Duệ lại nghĩ đến một thân ảnh, nụ cười nhàn nhạt kia, trong lòng không hiểu tại sao lại cực kỳ khẳng định! Tần Trần, nhất định có thể giúp phụ thân thắng lợi!
- Bao giờ thì tỷ thí?
- Đại khái chiều mai, bên Thánh Đan các sẽ đến!
- Chiều mai?
Thánh Tâm Duệ sững sờ, nhìn cha mình.
- Xong, ta phải nhanh đi chuẩn bị!
Không nói hai lời, Thánh Tâm Duệ lập tức cáo từ, rời khỏi Thánh Đan các, chạy về phía Phong Diệp tửu lâu. Ngày thứ hai, sáng sớm, Tần Trần rời giường nhìn dáng ngủ say sưa của Lăng Tiểu Phỉ, Tần Trần cũng không đánh thức, rửa mặt xong liền xuống lầu.
- Tần huynh!
Đột nhiên, một tiếng gọi ầm ĩ vang lên.