Tất cả đã ổn thỏa, Diệp Tử Khanh quả nhiên là có chút dụng tâm, lựa chọn căn phòng xa hoa nhất của Phong Diệp tửu lâu, Tần Hải hỏi thăm giá cả, trái tim chút nữa đã nhảy ra. Ở chỗ này, ở một đêm tốn mười vạn lượng hoàng kim! Mười vạn lượng? Đây quả thực là số vàng Tần gia phải mất một tháng mới kiếm đủ được, hơn nữa còn không phải đơn thuần lợi nhuận.
Đế đô quả nhiên là tấc đất tấc vàng. Lăng Tiểu Phỉ mừng rỡ cười toe tóe, ở bên trong phòng mừng rỡ không thôi. Nhưng Thánh Tâm Duệ lại rì rà rì rầm:
- Cái gì mà gian phòng xa hoa nhất chứ, còn không bằng phòng chữ Thiên của Thánh Tước tửu lâu ta, aiz...
Chỉ là Thánh Tâm Duệ chợt xoay chuyển ánh mắt, nói:
- Tần huynh, một đường màn trời chiếu đất, còn chưa dùng cơm đúng chứ? Đến Thánh Tước tửu lâu dùng cơm đi, đầu bếp nơi đó tốt nhất ở toàn bộ đế đô, còn có nhục thân của linh thú để ăn đấy!
- Nhục thân Linh thú?
Lăng Tiểu Phỉ nghe vậy tức thì mừng rỡ cười toe tóe:
- Được, được, Tần Trần ca ca, chúng ta đi đi!
- Được, Tiểu Phỉ đã nói, vậy đi!
Lúc này Thánh Tâm Duệ xem như đã hiểu, nếu muốn lấy lòng Tần Trần, trước tiên cần phải giải quyết được tiểu nha đầu bên người Tần Trần mới được! Đoàn người lúc này lần nữa đứng dậy, đi tới Thánh Tước tửu lâu. Đến Thánh Tước tửu lâu, mấy người lần nữa kinh ngạc.
Thánh Tâm Duệ quả nhiên là không nói bậy, Thánh Tước tửu lâu thoạt nhìn đúng là sang trọng hơn so với Phong Diệp tửu lâu, ngay cả tiếp khách cũng đều là mỹ nữ nhất đẳng.
- Cửu thiếu gia!
Một gã quản sự vội vàng đi tới phía trước, nói:
- Cửu thiếu gia giá lâm, thuộc hạ chưa đón tiếp từ xa, chưa tiếp đón từ xa!
- Lô quản sự, tìm cho ta gian phòng tốt nhất, ta muốn chiêu đãi khách quý!
- Vâng, ta sẽ lập tức đi làm!
- Không cần!
Tần Trần nhìn đại sảnh tửu lâu, nói:
- Ở đây cũng rất tốt, ăn ở nơi này đi, còn xem náo nhiệt!
- Không nghe thấy sao? Nhanh đi đi!
Thánh Tâm Duệ lần nữa nói.
- Vâng, vâng vâng!
Lô quản sự không lâu sau đã sắp xếp xong, mọi người ngồi xuống. Diệp Tử Khanh ngồi ở phía bên phải Tần Trần, Lăng Tiểu Phỉ ngồi ở bên trái Tần Trần, Thánh Tâm Duệ thì ngồi gần Lăng Tiểu Phỉ.
Mặc dù không biết Lăng Tiểu Phỉ là thần thánh phương nào, nhưng làm cho Tần Trần phải lưu ý như vậy, nhất định không đơn giản. Tần Hải, Mạc lão cùng với Vân Sương Nhi cũng là lần lượt ngồi xuống.
- Chiêu bài tốt nhất, thập bát tướng, lật sơn vượt biển, mang hết lên đây!
Thánh Tâm Duệ nói nhanh.
- Vâng!
Lô quản sự lập tức bắt đầu bận rộn, những món ăn này là chiêu bài của Thánh Tước tửu lâu, xem ra ngày hôm nay, Cửu thiếu gia chiêu đãi quả nhiên là khách quý! Lúc này Tần Trần lại rất thản nhiên, đối với những thứ đó cũng không có gì kinh ngạc. Những nơi sang trọng hơn thế này hắn đều đã biết, những chỗ này cũng không thể làm cho hắn kinh ngạc.
Nói thật, đã nhìn thấy hết sơn trân hải vị, cuối cùng mới phát hiện kỳ thực đây chỉ là một loại tranh đua của con người mà thôi! Thánh Tâm Duệ rất biết nói chuyện phiếm, cho dù là ngồi cùng bàn với Diệp Tử Khanh cũng không khiến cho bầu không khí xấu hổ. Trong lòng Tần Trần lại có chút kinh ngạc. Vân Sương Nhi cùng Mạc lão đối với chuyện này có vẻ như chuyện thường ngày ở huyện, dường như hai người cũng tập mãi thành thói quen, xem ra Vân Sương Nhi có thân phận không đơn giản.
Mà giờ khắc này, Vân Sương Nhi cùng Mạc lão cũng âm thầm kinh ngạc đối với phản ứng của Tần Trần. Hai người đã biết tửu lâu lớn hơn xa hoa hơn, đương nhiên sẽ không kinh ngạc. Nhưng Tần Trần, rõ ràng là tới từ Lăng Vân thành, vậy mà một chút dáng vẻ kinh ngạc hưng phấn cũng không thấy.
Dáng vẻ này cũng không thể cố tình giấu được. Hai người càng thêm hiếu kỳ đối với Tần Trần. Mấy người ngồi xuống, bên ngoài tửu lâu, mấy bóng người cũng đang từ từ tới.
- Sở sư muội, nơi đây chính là tửu lầu sang trọng nhất trong toàn bộ đế đô, nơi dừng chân hay ăn uống đều đứng đầu đế đô!
Một gã thanh niên vung tay áo lên, thoạt nhìn khoảng hai mươi tuổi, một thân trường sam màu xanh, khuôn mặt rất tuấn dật mang theo nụ cười nói.
- Đúng vậy, đúng vậy, Sở sư muội, lần này Từ sư huynh đã tốn rất nhiều khí lực mới đặt được một bàn, thức ăn nơi này lấy nhục thân linh thú làm nguyên liệu, đồ ăn làm ra đối với việc tu luyện cũng có lợi ích đó!
Một người đệ tử khác cũng mở miệng nói.
- Đúng vậy, Từ sư huynh đối với Sở sư muội vô cùng tốt!
- Được rồi, mấy người các ngươi đừng ba hoa nữa!
Từ sư huynh cười nói:
- Tất cả mọi người ngồi xuống đi!
Mà giờ khắc này, mấy bóng người vừa đúng lúc ngồi xuống một bàn bên cạnh mấy người Tần Trần.
- Là ngươi!
Mà giờ khắc này, một giọng nói hơi kinh ngạc vang lên. Nữ tử mặc trường sam màu vàng sắc mặt kinh ngạc nhìn Tần Trần.
- Thật là trùng hợp nhỉ!
Tần Trần nhìn thấy nữ tử trước người thì cũng cười nhạt.
- Tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Nữ tử nhìn Tần Trần, hừ, nói:
- Nơi này cũng không phải là nơi ngươi nên tới!
- Sở Ngưng Thi, tốt xấu gì trước kia ta cũng là vị hôn phu của ngươi, sao lại khinh thường ta vậy?
Nữ tử tuổi thanh xuân kia chính là Sở Ngưng Thi!
Tần Trần ưu nhã cười, nói:
- Làm sao? Nhìn thấy ta thấy vui không?
- Ngươi lại chưa chết, còn đến đế đô, thật đúng là mệnh lớn nhỉ!
- Dầu gì cũng là vị hôn p trước đây của ngươi, ta không chết, ngươi cũng nên mừng thay cho ta chứ nhỉ?
Tần Trần lần nữa nói:
- Ồ đúng rồi, có chuyện ngươi còn chưa biết nhỉ?
- Cái gì?
- Phụ thân ngươi... Sở Sơn Hà đã bị ta giết, đúng rồi, còn cả Lăng Thế Thành nữa, ngươi tiện đường cũng nói cho Lăng Thiên đi, muốn báo thù cứ việc tìm ta!
Cái gì! Lời này vừa nói ra, thân thể của Sở Ngưng Thi lung lay sắp đổ. Phụ thân, đã chết! Làm sao có thể? Sở gia cùng Lăng gia vì đối phó với Tần gia, thậm chí còn mời cả cường giả Linh Hải cảnh tam trọng. Làm sao có thể bị Tần gia đối phó ngược?
- Ngươi nói bậy!
- Không phải nói bậy đâu, tự ngươi đi về hỏi thử là biết !
Lúc này Tần Hải cũng lạnh lùng nói:
- Sở Ngưng Thi, ngươi vốn là thanh mai trúc mã của tam đệ ta, vậy mà dám liên hợp với Lăng Thiên hãm hại đệ đệ ta, cướp đoạt tinh môn của đệ đệ ta.
- Muốn nhờ vào Lăng Thiên tiến vào Thiên Thần học viện, ngươi ngàn lần đừng nên, đừng nên đạp lên sự vinh quang của đệ đệ ta!
- Tần Hải, ngươi... Ngươi lại có thể đứng lên!
Nhìn thấy thân thể của Tần Hải đã khôi phục, thậm chí linh khí nhàn nhạt tỏa ra, khuôn mặt của Sở Ngưng Thi càng tái hơn. Lời này của Tần Hải vừa nói ra cũng làm cho đám Vân Sương Nhi, Diệp Tử Khanh hơi sững sờ. Trước đây Tần Trần lại là Tinh Mệnh vũ giả! Nhưng Tinh Mệnh vũ giả bị đoạt tinh môn, tính mệnh cũng khó mà giữ được, Tần Trần lại vẫn còn sống sót? Thật đúng là một thiếu niên không đơn giản!
- Sở sư muội, mấy người này là ai?
Đám Từ sư huynh thấy cảnh tượng như vậy đều cảm thấy kinh ngạc. Sở Ngưng Thi mới vào Thiên Thần học viện được hơn hai tháng, thiên phú cao, dung mạo xinh đẹp lập tức hấp dẫn lấy gã. Đáng tiếc Sở Ngưng Thi rất thân cận với Lăng Thiên, gã vẫn không có cơ hội. Những ngày gần đây, Lăng Thiên hình như đang bế quan, vì vậy gã mới tìm được cơ hội mời Sở Ngưng Thi xuất hiện.
- Từ sư huynh, đây là kẻ thù của ta!
Lúc này Sở Ngưng Thi mở miệng nói:
- Cũng xin Từ sư huynh giúp ta xuất thủ, giết hắn!
Sở Ngưng Thi nhìn Tần Trần, ánh mắt tỏa ra sự tàn nhẫn.
- Mới vừa gặp mặt đã muốn giết ta?
Tần Trần khẽ cười nói:
- Coi như đã giải trừ hôn ước cũng không cần phải ác như vậy chứ?
- Hừ, tiểu tử thối, chẳng cần biết ngươi là ai, đắc tội với Sở sư muội chính là đắc tội với Từ Thánh Hữu ta!
Lúc này Từ Thánh Hữu sải bước ra nhìn Tần Trần, bàn tay vươn ra.