Tiểu nha đầu này lớn lên không phải hồng nhan họa thủy, mà là một mối họa lớn! Tần Trần ôm lấy cô nhóc, cười nói:
- Yên tâm đi, ca ca không lo không cưới được người!
Hai bóng người cất bước ra ngoài. Thân ảnh của Tần Trần bỗng nhiên dừng lại, xoay người cười nói:
- Nếu như ngày nào đó đổi ý thì có thể đến Thiên Thần học viện tìm ta, nếu như ta còn ở nơi đó!
- Đúng rồi, điều kiện không thay đổi, vừa vặn ta còn thiếu một tỳ nữ, nhưng nếu quá muộn có thể ta sẽ không cần nữa!
Nghe thấy lời này, Mạc lão muốn phát tác.
- Tiểu thư, tên nhóc này quá cuồng vọng!
Mạc lão hừ, nói:
- Chỉ là một cửu môn kỳ lại dám tự ngạo như vậy, còn muốn tiểu thư làm tỳ nữ của hắn, lão phu...
- A!
Vân Sương Nhi cười nói:
- Ta cảm giác, tên nhóc này là một người rất thú vị đó!
- Hắn nói nếu đổi ý thì đến Thiên Thần học viện tìm hắn? Chuyến này chúng ta cũng phải tới Thiên Thần học viện tìm Ám thúc thúc, vừa hay có thể đi cùng hắn một đoạn đường!
- Tiểu thư...
- Được rồi Mạc lão, ý ta đã quyết!
Vân Sương Nhi ngáp một cái, nói:
- Những ngày đi đường vừa rồi thật đúng là mệt chết ta, Mạc lão, ngài cũng đi nghỉ sớm một chút đi!
- Vâng!
...
Lúc này ở bên kia, Tần Trần về đến phòng mình.
- Tần Trần ca ca, Sương Nhi tỷ tỷ rất xinh đẹp, tại sao ngươi lại muốn người ta làm tỳ nữ của ngươi, thảo nào nàng không đồng ý!
Lăng Tiểu Phỉ dáng vẻ cụ non, nói như chỉ điểm giang sơn.
- Bởi vì nàng chỉ đủ tư cách làm tỳ nữ của ta thôi, mặc dù là nghe đồn vạn năm mới có một Hỗn Độn Chi Thể, nhưng... cũng chỉ đủ cho tư cách này...
- Tần Trần ca ca ngươi thật lợi hại!
Lăng Tiểu Phỉ nghe không hiểu nhưng còn đặc biệt tán đồng.
- Được rồi, ngày mai còn phải lên đường, nói không chừng những người đó còn có thể trở lại, ngươi nhanh nghỉ ngơi đi!
- Ta muốn ngủ chung với Tần Trần ca ca!
Lúc này Lăng Tiểu Phỉ túm chặt hai chân của Tần Trần, nói:
- Ngủ một mình ta sợ!
- Ặc...
- Có được hay không? Tần Trần ca ca...
Mặc dù đã giác tỉnh ký ức cửu sinh cửu thế, nghiễm nhiên coi mình là một lão quái vật, lúc này Tần Trần cũng không từ chối được sự cầu xin của tiểu nha đầu này.
- Được, được, vậy ngươi lên giường ngủ đi!
- A!
Lăng Tiểu Phỉ nhảy một cái đã lên giường, kéo chăn đắp lên người rồi nằm xuống. Lúc này Tần Trần cười khổ một tiếng, lắc đầu đi tới bên giường khoanh chân ngồi xuống. Không lâu sau, Lăng Tiểu Phỉ ngủ say sưa. Tần Trần thở dài.
- Hậu duệ của Cửu U Chu Tước thế mà lại lưu lạc đến Cửu U đại lục, thật đúng là đáng ngạc nhiên...
- Xem ra, trong thời gian mấy vạn năm này, nơi ấy có khả năng đã phát sinh rất nhiều chuyện!
Thở dài một hơi, hai tay của Tần Trần đặt ở trên hai đầu gối, lòng bàn tay hướng lên, giữa hai tay ngưng tụ chín luồng khí xoáy tụ. Chín luồng khí xoáy tụ lúc này trải qua thời gian cô đọng nhiều ngày đã là trở nên thật chất hơn, mỗi một luồng khí xoáy tụ đều tràn ngập linh khí. Sau một lúc, Tần Trần nuốt một viên linh đan. Chính là Cửu Chuyển Ngọc Kim Đan. Cửu Chuyển Ngọc Kim Đan có hiệu quả đặc biệt, vốn có lợi ích lớn đối với cửu môn kỳ vũ giả muốn mở chín Linh Hải. Đan dược xuống bụng, Tần Trần tức thì cảm giác được một luồng linh khí dư thừa đang chạy dọc trong thân thể của mình.
Trong một giây, giữa lòng bàn tay của Tần Trần lần nữa xuất hiện chín luồng khí xoáy tụ.
- Hợp!
Quát thấp một tiếng, Tần Trần dồn hết toàn bộ chín luồng khí xoáy tụ vào trong lòng bàn tay của mình. Tiếng ong ong ong khẽ vang lên, chín luồng khí xoáy tụ lúc này bài xích lẫn nhau, trong đó mang theo lực cắn trả cường đại đánh thẳng vào thân thể của Tần Trần.
- Chút giãy dụa ấy có tác dụng gì đâu!
Tần Trần vung bàn tay lên, từ từng vị trí trong cửu môn, linh khí mạnh mẽ vào thời khắc này đều tấn công ra. Linh khí bên trong cửu môn bắt đầu trấn áp mười tám luồng khí xoáy tụ đang phản kháng.
- Hợp!
Tần Trần lần nữa quát thấp, chín luồng khí xoáy tụ vào thời khắc này dần dần ngưng tụ. Từ từ, giữa hai tay của Tần Trần có một Linh Hải chậm rãi tụ lại. Như là vòng xoáy ngưng tụ trên biển rộng, lúc này chín luồng khí xoáy tụ tụ lại với nhau, một Linh Hải dần dần thành hình.
- Trấn!
Lòng bàn tay nắm chặt, một luồng sức mạnh cuồng bạo vào thời khắc này đang khuếch tán ra, trong lòng Tần Trần hơi hơi thả lỏng. Trong lòng hai bàn tay lúc này chậm rãi xòe ra, linh khí trong nháy mắt ngưng tụ, xuất hiện một cây chủy thủ.
- Linh Hải cảnh, nhất trọng!
Mỉm cười, Tần Trần đứng dậy.
- Vũ giả Linh Hải cảnh, hai tay ngưng tụ Linh Hải, bình thường, cảnh giới nhất trọng có ngàn mã lực, có thể gọi là nhất giao lực!
Tần Trần lẩm bẩm:
- Chỉ có điều ta...
Bàn tay hắn nắm chặt, sức mạnh bên trong đó dao động từng tầng một. Két... ngay lúc này, trong đầu, Phong Thần Châu trượt xuống, xoay tròn. Đây là lần đầu tiên kể từ lần trước mình bị tước đoạt tinh môn, Phong Thần Châu phát sinh biến hóa. Mà lần trước, Phong Thần Châu dung hợp hết ký ức của cửu sinh cửu thế cùng với thế thứ mười, lần này... là động tĩnh gì? Hạt châu này cũng không phải Tần Trần tự mình có được mà là năm đó khi phụ thân rời đi đã tự tay giao cho hắn, cũng dặn hắn cho dù như thế nào cũng phải cất giữ Phong Thần Châu này.
Nhưng cuối cùng, hắn cũng không biết Phong Thần Châu này có diệu dụng gì! Sau khi Phong Thần Châu xoay tròn, Tần Trần lập tức cảm giác được Phong Thần Châu trong đầu na di đến lòng hai bàn tay. Trong giây lát, Linh Hải trong lòng bàn tay không ngừng lưu động tuần hoàn, thân thể của Tần Trần cùng thiên địa xung quanh dường như dung hợp thành một thể. Thân thể hắn trở thành một điểm, một cứ điểm để linh khí thiên địa vận chuyển.
- Lấy linh khí thối thể...
Tần Trần vội vàng nhắm hai mắt lại. Thời gian từng giờ từng phút trôi qua, đến rạng sáng, linh khí thối thể mới dừng lại.
Trong lòng Tần Trần có một khí tức hoàn toàn khác biệt bốc lên. Lần nữa tăng mạnh, là tăng về sức mạnh.
- Ngũ giao lực...
Trong lòng Tần Trần có một cảm giác hoàn toàn khác biệt xuất hiện. Đây là một thay đổi mới tinh. Thân thể kinh khủng hơn so với trước đó.
- Phong Thần Châu... Hay thay!
Lúc này, Phong Thần Châu lẳng lặng hồi quy trong đầu, đã không còn động tĩnh gì nữa. Thế nhưng Tần Trần cũng phát hiện ra bên trong Phong Thần Châu dường như xuất hiện một cái lỗ nhỏ, suy nghĩ của mình có thể khống chế. Đủ để nhìn thấy bên trong Phong Thần Châu xuất hiện một không gian khoảng mười mét vuông.
- Tự tạo thành một vùng không gian, có thể thịnh phóng đồ đạc!
Tần Trần biết Phong Thần Châu này chỉ sợ lại sắp yên tĩnh lại. Vận chuyển linh khí thiên địa, làm thân thể của mình trở thành một điểm của thiên địa, lấy linh khí trong trời đất để rèn luyện. Đây quả thực là danh tác thần hồ kỳ thần. Phong Thần Châu làm cho hắn kinh ngạc rất lớn. Khi bình tĩnh lại, Tần Trần mở hai mắt ra. Cảm nhận được áp lực sau lưng, Tần Trần không khỏi nở nụ cười khổ.
Lăng Tiểu Phỉ lúc không biết gì lại leo lên lưng của hắn để ngủ, tư thế ngủ của cô nhóc này thật đúng là làm người ta không dám khen tặng. Tần Trần nghỉ ngơi một hồi sau đó đánh thức Lăng Tiểu Phỉ. Sau đó, thời gian mấy ngày, bởi vì có Lăng Tiểu Phỉ làm bạn, lộ trình của Tần Trần cùng Tần Hải cũng không còn khô khan nữa. Chỉ có điều có Vân Sương Nhi theo cũng làm cho Tần Trần tỏ ra khá ngoài ý muốn.