Thần Đạo Đế Tôn

Chương 48: Binh lâm trước cửa

Chương Trước Chương Tiếp

Lúc trước phụ tử của Lăng Thế Thành từng nói, Tần Trần khi dễ Lăng Phỉ Phỉ, cho nên mới khiến cho Lăng Thế Thành tức giận xuất thủ, phế tinh môn của Tần Trần.

Nhưng bây giờ thì sao?

Lăng Thiên cũng đột nhiên người mang tinh môn, ly khai Lăng Vân Thành, tiến vào Thiên Thần Học Viện, không chỉ như vậy, Sở Ngưng Thi cũng theo Lăng Thiên ly khai, lại thêm Sở gia và Lăng gia liên thủ.

Thị phi hắc bạch, nhìn một cái liền biết!

Lăng gia khi dễ Tần gia đến loại tình trạng này.

Hiện tại bọn hắn đã đứng ở bên vách đá, lui thêm bước nữa, chính là thịt nát xương tan.

- Chúng ta nguyện ý đi theo Tam thiếu gia, tắm máu giết địch!

- Chúng ta nguyện ý!

Hơn nghìn hộ vệ của Tần gia chắp tay đợi lệnh.

- Được!

Tần Trần gật đầu, trong lòng bốc cháy lên một tia nhiệt huyết.

Tuy lần này Lăng gia, Sở gia, Lâm gia liên hợp, cũng không thể làm cho hắn cảm nhận được nguy cơ, nhưng Tần gia trên dưới một lòng, đoàn kết ngưng tụ, cũng để đáy lòng hắn cảm thấy phấn chấn.

- Xem ra sau khi diệt trừ u ác tính, tuy sẽ để thực lực tổng hợp của gia tộc bị hao tổn, nhưng lại càng đoàn kết!

Tần Hải nhìn Tần Trần cười nói.

- Đúng vậy!

- Cũng không thể cho một con sâu làm rầu nồi canh chứ?

Tần Trần nhìn mọi người, cười nói:

- Đã như đây, chư vị, chúng ta ra sức chiến một trận đi!

- Ra sức chiến một trận, ra sức chiến một trận...

Trong khoảnh khắc, mọi người thiêu đốt nhiệt huyết.

Chuyện liên quan đến Tần gia sống còn, trong lòng bọn họ ôm quyết tâm hẳn phải chết.

Giờ khắc này, ngoài cửa lớn Tần gia, máu tươi còn chưa khô, nhưng đã có từng bóng người vây lại.

Lăng Thế Thành cưỡi bảo ngựa, nhìn đại môn của Tần gia.

- Lăng huynh, xem ra Trầm huynh còn chưa đủ vững vàng nha!

Sở Sơn Hà cười ha ha nói:

- Kể từ đó, lần này ba đại gia tộc chúng ta muốn chia cắt, khả năng không chỉ là Tần gia!

- Hừ, chia cắt Tần gia và Trầm gia chỉ là phụ!

Lăng Thế Thành lạnh lùng nói:

- Nhưng Tần Trần chắc chắn phải chết!

- Không sai!

Lúc này Lâm Chiến Thiên cũng triệt để tức điên.

Ba đứa con của hắn đều bị Tần Trần giết chết.

Hắn không nghĩ tới, Tần Trần từ Lăng Vân Sơn Mạch trở về, lại lớn mật như thế, dám trực tiếp giết Lâm Ngọc Uyên.

Hắn càng không nghĩ tới là, Lâm Ngọc Uyên có tu vi bát môn Kinh Môn cảnh, lại bị Tần Trần giết.

- Đã như đây, còn nói nhảm gì nữa?

Lăng Thế Thành nói:

- Trước đây ta có thể phế tinh môn của hắn, hiện tại ta có thể làm thịt hắn.

- Được, Tần gia và Trầm gia, vào trong tay ba đại gia tộc chúng ta!

Lúc này ba người rất có khí phách.

Cọt kẹt, đại môn Tần phủ mở ra lần nữa.

Trên tường viện, lần lượt từng bóng người đứng vững.

Đại môn, rất nhiều thân ảnh tuôn ra, đều nhịp.

Mà cuối cùng, một thân ảnh cất bước đi ra.

Bạch y sạch sẽ, con ngươi trong suốt.

Tần Trần đi ra, nhếch miệng lên, thanh âm thản nhiên nói:

- Ba vị tộc trưởng, nhiều ngày không thấy, tới có chuyện gì không?

Nghe được lời này, đám người Tần Hải đều ngẩn ra.

Gia hỏa này lại câu cá...

- Tần Trần, bớt kéo dài thời gian đi!

Sở Sơn Hà cười gằn nói:

- Tần gia ngươi đã đi tới cuối con đường, ngươi sẽ không cho rằng, bằng vào ngàn người của Tần gia ngươi, có thể chống lại ba đại gia tộc chúng ta tiến công chứ?

- Như vậy sao...

Nụ cười của Tần Trần dần dần tiêu tán.

Đối phương đã vạch mặt, vậy thì không cần dây dưa làm gì.

- Nói như vậy, mục đích của các ngươi giống như Trầm Thừa Phong.

Tần Trần nhếch miệng cười nói:

- Nhưng kết cục của Trầm Thừa Phong, các ngươi cũng chứng kiến nha!

- Hừ, tên phế vật Trầm Thừa Phong kia, bất quá chỉ là bát môn cảnh, làm sao so sánh với chúng ta?

Sở Sơn Hà mở miệng, khí tức cả người hiển lộ.

Cửu môn Thiên Môn cảnh!

Trong sát na, tâm tình của người Tần phủ trầm xuống.

- Tần Trần tiểu nhi, chẳng lẽ ngươi cảm thấy, chúng ta vẫn giống như phụ thân ngươi, chỉ là bát môn cảnh?

Lâm Chiến Thiên cũng lạnh lùng cười nói.

Lâm Chiến Thiên cũng đến cửu môn cảnh.

Trong sát na, trong Tần phủ, tâm mọi người triệt để trầm xuống.

Ba cường giả Thiên Môn cảnh, bọn họ làm sao đối phó?

- Bất quá chỉ là Thiên Môn cảnh mà thôi!

Nhưng đúng lúc này, một thanh âm lạnh nhạt vang lên.

Tần Trần sải bước đi ra, nhìn ba người nói:

- Tới tới tới, ba lão nhi, xuống ngựa, nhận lấy cái chết!

Nghe Tần Trần nói, mọi người ngây ngốc.

Tần Trần điên rồi sao?

Đây chính là ba cao thủ Thiên Môn cảnh.

Thiên Môn cảnh, mở thiên môn mi tâm, không ngừng hấp thu linh khí, linh khí tụ tập tới trình độ nhất định, có thể ngưng tụ Linh Hải, đến Linh Hải cảnh.

Võ giả Thiên Môn cảnh, không chỉ lực lượng và tốc độ tăng vọt mấy lần, sức phản ứng và lực suy nghĩ… cũng được đề thăng.

Trọng yếu nhất là, thiên môn mở, có thể không ngừng hấp thu linh khí, gần như không suy kiệt.

Mặc dù Tần Trần thiên tư ngút trời, nhưng dù sao cũng chỉ là bát môn cảnh.

Bát môn cảnh đối phó cửu môn cảnh, thật khó có thể vượt qua!

Nhưng Tần Trần lại không chút lo lắng, ngược lại mạnh miệng khiêu chiến.

- Vô tri!

Lăng Thế Thành quát:

- Ta đã có thể cướp đoạt tinh môn của ngươi, thì cũng có thể cướp đoạt tánh mạng của ngươi!

Hai chân đạp mạnh, thân thể của Lăng Thế Thành bay lên cao, trực tiếp lao về phía Tần Trần.

- Bỏ qua cơ hội khi đó, thì kiếp này ngươi không còn cơ hội nữa rồi!

Tần Trần cười khẽ không nói, tay không đưa ra.

- Cùng lên, làm thịt tiểu tử này!

Sở Sơn Hà và Lâm Chiến Thiên cũng nhảy lên.

- Lăng Thế Thành, lão cẩu ngươi thật đúng là không biết xấu hổ nha!

Thế nhưng đúng lúc này, một thanh âm hùng hậu truyền khắp toàn bộ Tần phủ.

Trong Tần phủ, hai bóng người đi ra.

- Tộc trưởng!

- Nhị gia!

Người Tần gia thấy một màn như vậy, không khỏi vui mừng khôn xiết.

Tần Thương Sinh, dù nói thế nào cũng là tộc trưởng Tần gia, là linh hồn của Tần gia, hiện tại xuất quan, Tần gia giống như ăn thuốc an thần.

- Tần Thương Sinh, ngươi rốt cục cam lòng xuất hiện!

Lăng Thế Thành giễu cợt nói:

- Ta còn tưởng ngươi sợ đến chỉ có thể để cho nhi tử ngươi thay ngươi xuất chiến chứ!

- Hù dọa? Bằng ngươi, còn không dọa được ta!

Tần Thương Sinh nói xong, Lăng Thế Thành, Sở Sơn Hà, Lâm Chiến Thiên nhìn nhau cười.

- Xem ra công lực miệng lưỡi của con trai ngươi, là từ ngươi di truyền!

- Vậy sao?

Tần Thương Sinh nắm chặt song quyền, khí tức bàng bạc khuếch tán ra.

Cửu môn Thiên Môn cảnh!

Tần Thương Sinh cũng đến cửu môn Thiên Môn cảnh.

Không chỉ Tần Thương Sinh, lúc này khí tức của Tần Viễn Sơn cũng bành trướng, thình lình cũng là cửu môn Thiên Môn cảnh.

Trong nháy mắt Tần gia xuất hiện hai cường giả Thiên Môn cảnh.

Tần Thương Sinh giễu cợt nói:

- Có phải khoác lác hay không, Lăng Thế Thành, bây giờ ngươi có thể biết!

Tần Thương Sinh nói xong, sải bước đi ra, lao về phía Lăng Thế Thành.

- Phụ thân, như vậy không tốt!

Lúc này Tần Trần ngăn phụ thân nói:

- Lăng Thế Thành là của con, ngài không thể đoạt.

- Xú tiểu tử...

Nghe được lời này, Tần Thương Sinh cười mắng:

- Bây giờ là lúc nào, ngươi còn đùa giỡn được!

- Con không có nói đùa, gia hỏa này cướp đoạt tinh môn của con, tự nhiên không thể bỏ qua được!

- Đủ rồi!

Lăng Thế Thành giận không kiềm được.

Hai cha con này, ở trước mặt hắn lại không kiêng nể gì cả, đơn giản là không coi ai ra gì.

Đáng chết!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️