- Đáng chết!
Lúc này Trầm Thừa Phong khẽ quát một tiếng, xuyên toa trong đám người đang vây công Tần Trần.
Hiện tại hắn triệt để minh bạch, thực lực của Tần Trần vượt xa bát môn Kinh Môn cảnh, cực kỳ khủng bố.
Gia hỏa này đã tự đại, muốn lấy một địch trăm, vậy thừa dịp này đánh lén.
Tuy phương pháp này rất đê tiện, nhưng vì giết Tần Trần, nơi nào còn quản đê tiện gì chứ!
Trầm Thừa Phong tay cầm trường thương, xuyên toa ở trong đám người, tìm kiếm cơ hội.
- Ngay lúc này!
Trầm Thừa Phong quát lạnh, trường thương trong tay xuyên qua đoàn người, trực tiếp đánh tới sau lưng Tần Trần.
- Trần ca, cẩn thận!
- Tam đệ, cẩn thận!
Thấy một màn như vậy, đám người Tần gia làm sao còn ngồi yên được, trực tiếp giết ra.
Chẳng ai nghĩ tới, Trầm Thừa Phong thân là gia chủ, lại đê tiện như thế, đi đánh lén Tần Trần.
- Đánh lén? Hữu dụng không?
Chỉ là một khắc trước, Tần Trần vẫn còn quật côn nhỏ, chống lại mười mấy người ở phía trước, nhưng đột nhiên đã xoay người, côn nhỏ bay ra.
Bang… côn nhỏ va chạm lên mũi trường thương.
Lực lượng bắn ngược mạnh mẽ, Trầm Thừa Phong chỉ cảm thấy bàn tay nứt ra, máu tươi dàn giụa, trường thương tuột tay.
Nhưng lúc này Tần Trần vẫn chưa ngừng tay.
Côn nhỏ đâm tới, khanh một tiếng, côn nhỏ đụng vào trường thương, ngay sau đó, một tiếng phốc vang lên.
Cán thương xẹt qua cánh tay của Trầm Thừa Phong, trực tiếp cắm vào trái tim của hắn.
Tiên huyết tung bay, sắc mặt của Trầm Thừa Phong trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi, mục trừng khẩu ngốc.
- Ô ô...
Trầm Thừa Phong há mồm, còn muốn nói điều gì, nhưng một câu cũng nói không ra.
- Tộc trưởng!
- Tộc trưởng!
Trầm Thừa Long và Trầm Thừa Vân muốn rách cả mí mắt, nhìn Tần Trần, sát ý trào dâng.
Tần Trần đã giao chiến rất lâu, linh khí không thể vẫn mạnh mẽ như vậy.
- Làm thịt hắn!
Huynh đệ hai liều lĩnh, trực tiếp lao ra.
- Còn muốn chết?
Tần Trần hừ lạnh, thu hồi côn nhỏ.
Linh khí đi qua côn nhỏ, trực tiếp ngưng tụ thành một sợi tơ.
Sợi tơ kia giống như sợi chỉ mà nữ tử may quần áo, nhỏ như tơ nhện, nhưng khi thoát ly côn nhỏ, lại còn phân liệt ra.
Nó biến thành từng cây châm tỏa ra.
Rầm rầm… trong không khí, khắp nơi là tiếng nổ tung.
Những võ giả bị sợi tơ xuyên qua, thân thể cứng ngắc, không thể nhúc nhích.
Ngay cả Trầm Thừa Long và Trầm Thừa Vân cũng bị khống chế, không thể nhúc nhích.
Tại sao lại như vậy?
Không chỉ người Trầm gia há hốc mồm, ngay cả hộ vệ Tần gia cũng không rõ ràng đến cùng xảy ra chuyện gì!
- Sự tình Trầm gia các ngươi làm sai lớn nhất, chính là không rõ thị phi, đã đi cấu kết với Lăng gia, Sở gia làm việc xấu!
- Nhục Tần gia ta, muôn lần chết cũng không hết tội!
Thân ảnh của Tần Trần lóe lên, mộc côn đến chỗ nào, tiên huyết tung bay, lần lượt từng bóng người, giống như bị thi triển Định Thân Thuật, không thể nhúc nhích, từng cái ngã xuống đất.
Lúc này người Trầm gia đã thành cừu con, từng người ngã xuống.
Lúc này Tần Trần toàn thân áo trắng, không nhiễm tiên huyết, thoạt nhìn cực kỳ phiêu dật.
Này vẫn là bát môn Kinh Môn cảnh sao?
Ai cũng không cách nào tưởng tượng, Tần Trần là làm sao làm đến một bước này!
Lúc này Tần Trần ngừng chân.
- Trần ca, huynh không có việc gì chứ?
Tần Hâm Hâm vội vàng chạy tới.
- Không sao cả!
Tần Trần phất tay cười nói:
- Chính chủ còn chưa xuất hiện đâu!
- Bọn người kia...
- Khám phá mệnh môn của bọn họ mà thôi!
Tần Trần lạnh nhạt nói:
- Mệnh môn, là chỗ thiếu hụt của võ giả, chỉ cần bị khám phá, cho dù là võ giả Thiên Môn cảnh cũng không đáng sợ.
Tần Trần nói nghe thì dễ, nhưng mệnh môn của võ giả, ai sẽ bại lộ ở trước mặt ngươi, rất khó nhìn ra được.
Nhưng nhìn động tác của Tần Trần, đúng là rất dễ dàng nhìn thấu.
Lúc này Tần Hải cũng gật đầu.
- Được rồi, đừng tụ tập ở chỗ này!
Tần Trần cười nhạt nói:
- Chính chủ, chỉ sợ cũng sắp tới rồi!
Tần Trần nói xong, không bao lâu sau, bầu trời vốn sáng ngời, giờ khắc này lại mây đen tụ tập.
Sắc trời dần dần trở tối.
- Trời lu mờ...
Tần Trần lẩm bẩm, bàn tay nắm chặt, cười nói:
- Ngày mưa gió lớn, chính là lúc giết người nha...
Tiếng vó ngựa đạp đạp… dần dần vang lên.
Toàn bộ Lăng Vân Thành, trời vốn sáng rõ, nhưng giờ khắc này trên đường phố không có một bóng người.
Chỉ có ba nhóm nhân mã, từ ba phương hướng đi ra.
Lăng gia, Lăng Thế Thành!
Sở gia, Sở Sơn Hà!
Lâm gia, Lâm Chiến Thiên!
Ba người dẫn theo hộ vệ tinh nhuệ của ba đại gia tộc, từ ba phương hướng đông tây nam từ từ đi về phía Tần gia.
Lần này bốn cửa thành đều bị phong tỏa, bọn họ căn bản không lo lắng người Tần gia chạy trốn.
Hơn nữa mấy ngày qua, bọn họ chờ ở bốn phía Lăng Vân Thành, phàm là người Tần gia rời khỏi Lăng Vân Thành, thì đều bị diệt trừ.
Mà bây giờ, chính là lúc diệt tộc!
Tiêu diệt Tần tộc!
Toàn bộ hộ vệ của ba đại gia tộc xuất phát.
Tiếng vó ngựa chấn động ở trên đường phố.
Hộ vệ tinh nhuệ của ba đại gia tộc, mỗi gia tộc chí ít ngàn người, lúc này chen chúc tới.
Người Lăng Vân Thành đã biết, hôm nay trong Lăng Vân Thành sẽ phát sinh đại sự.
Tần gia huỷ diệt, có thể nói là sự tình ván đã đóng thuyền.
Đáng tiếc Tần Thương Sinh cùng với thiên chi kiêu tử Tần Trần.
Chỉ là đáng tiếc quy đáng tiếc, nhưng không có người giúp Tần gia mà ra mặt.
Đây là bốn đại gia tộc so đấu, bọn họ căn bản không có tư cách tham gia.
Ngoài cửa Tần phủ, ba đại đạo thông hướng ba nơi.
Tiếng vó ngựa càng ngày càng rõ ràng, cho người cảm giác áp bách mạnh mẽ, giống như nổi trống, càng ngày càng gấp rút, đè nén toàn bộ Tần phủ, làm lòng người bàng hoàng.
Trong Tần phủ, phụ nữ và trẻ em đều thất kinh.
Tần Trần nhìn mọi người, trên mặt hiện ra nụ cười.
- Chư vị!
Tần Trần mở miệng nói:
- Mầm tai vạ này là Tần Trần ta dựng lên, cho nên sẽ do Tần Trần ta giải quyết!
- Hôm nay qua đi, Tần gia sẽ là đệ nhất đại gia tộc của Lăng Vân Thành, sẽ không còn Sở gia Lăng gia Lâm gia!
Nghe được lời này, mọi người náo động.
Tần Trần nói thế, làm cho người ta quá chấn động.
Hiện tại có thể nói tai vạ đến nơi, nhưng Tần Trần nói, lại phảng phất như trời giáng phúc trạch.
- Tam công tử!
Một phu nhân đi ra, nhìn Tần Trần nói:
- Chúng ta thật có thể thắng sao?
- Đương nhiên!
Tần Trần còn chưa mở miệng, Tần Hâm Hâm lập tức cất cao giọng nói:
- Có Trần ca ở đây, Tần gia không ngã, các huynh đệ Tần gia, là thời điểm chúng ta cho đám người Lăng gia nhìn, huyết tính của binh sĩ Tần gia chúng ta!
- Không sai!
Một đệ tử Tần gia quát lên:
- Trước đây tinh môn của Tam thiếu gia bị đoạt, nhưng Lăng gia bọn họ lại ỷ thế hiếp người!
- Phải!
Mọi người phẫn nộ quát lên.