Thần Đạo Đế Tôn

Chương 46: Ta tới là được

Chương Trước Chương Tiếp

Giờ khắc này, ngoài Tần phủ, rất nhiều bóng người đứng vững, thần sắc nghiêm nghị, trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Tam trưởng lão Tần Phong Vân, tứ trưởng lão Tần Phong Thương, mang theo hơn trăm hộ vệ tinh nhuệ của Tần gia đứng ở ngoài cửa lớn, trên tường viện, từng dãy tên nỏ đã được lên dây.

Mà giờ khắc này, ngoài cửa Tần phủ, mấy trăm thân ảnh, ba tầng trong ba tầng ngoài, triệt để bao vây Tần phủ.

Người cầm đầu thần sắc bi thương, nhưng trong ánh mắt, ẩn chứa càng nhiều hơn chính là phẫn nộ.

Chính là tộc trưởng Trầm gia Trầm Thừa Phong.

Hai bên người hắn đều có một thân ảnh.

Hai người này chính là hai huynh trưởng của Trầm Thừa Phong, Trầm Thừa Long và Trầm Thừa Vân.

Cho tới nay Trầm gia luôn lấy Trầm Thừa Phong làm chủ, Trầm Thừa Long và Trầm Thừa Vân trung tâm phụ tá.

Bốn đại gia tộc của Lăng Vân Thành không có Trầm gia, thế nhưng nội tình và thực lực của Trầm gia chỉ thua mấy đại gia tộc một chút.

Lúc này Trầm Thừa Phong tay cầm trường thương đứng ở phía trước, tinh nhuệ Trầm gia tay nâng khiên, tay cầm binh khí, thần sắc xơ xác tiêu điều.

- Tộc trưởng, xem ra tin tức không giả, Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn đã bế tử quan!

Trầm Thừa Long thấp giọng nói:

- Nếu không chúng ta đến, hai lão hồ ly này không thể không ra.

- Ân!

Trầm Thừa Phong hừ lạnh:

- Đã như đây, vậy đừng lãng phí thời gian, chúng ta trực tiếp giết vào Tần phủ!

- Lăng Thế Thành, Sở Sơn Hà và Lâm Chiến Thiên thật quá dây dưa, cái gì chưa chuẩn bị xong sẽ không động thủ, Tần Trần kia, chỉ sợ muốn giết cũng không giết chết được

- Ân!

Trầm Thừa Vân cũng mở miệng nói:

- Chỉ cần Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn không ở đây, Tần gia không thể ngăn cản chúng ta tiến công.

Trầm Thừa Phong gật đầu.

Đã như vậy, giết!

Trường thương trịch địa, tiếng leng keng vang lên, tinh nhuệ của Trầm gia cầm thuẫn bước ra một bước.

Két...

Nhưng đúng lúc này, đại môn của Tần gia triệt để mở rộng, một thân ảnh chậm rãi cất bước đi ra.

Mặc trường sam màu trắng, khuôn mặt thanh tú mang theo một tia cứng cỏi, cho người cảm giác rất thoải mái.

Chính là Tần Trần!

- Trầm tộc trưởng, nhiều ngày không thấy, mái tóc bạc kia là càng ngày càng phiêu dật nha!

Tần Trần cười nhạt nói:

- Chỉ là không biết, ngươi kéo người tới ngoài phủ đệ của Tần gia ta, là vì chuyện gì?

- Tiểu hỗn đản, bớt nói nhảm đi!

Trầm Thừa Vân quát lên:

- Dám giết con ta, giết đệ tử Trầm gia ta, để cho ngươi sống đến hôm nay, đã là ban ân rất lớn!

- Ồ? Nói gì vậy chứ?

Tần Trần kinh ngạc:

- Tần Trần ta luôn thờ phụng tôn chỉ người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta, ta có thể giết sẽ không đánh trọng thương.

- Con trai của ngươi... Nha! Nguyên lai Trầm Quát là con trai của ngươi!

- Ngươi...

- Không khỏi quá ngu đi, ta đã không đi tìm Trầm gia ngươi gây phiền phức, hắn lại tự mình nhảy ra cho ta làm thịt!

Tần Trần nói xong, sắc mặt người Trầm gia đều băng hàn.

Tần Trần quá làm càn.

Không coi ai ra gì.

Kiêu ngạo tự đại!

- Tần Trần, không nghĩ tới mười mấy ngày không thấy, ngươi đã từ lục môn đến bát môn!

Trầm Thừa Phong lạnh lùng nói:

- Sớm biết như vậy, lúc đầu nên trực tiếp giết ngươi!

- Bất quá bây giờ, cũng không tính quá muộn.

Trong lòng Trầm Thừa Phong có chút hối hận, nhưng bây giờ Tần Trần chỉ là bát môn Kinh Môn cảnh, Trầm gia bọn họ liên hợp, Tần Trần nhất định không thể chống lại.

Kéo dài nữa, như vậy mới thật là vô lực hồi thiên.

- Không tính muộn?

Tần Trần chắp hai tay sau lưng, sải bước đi ra, thản nhiên nói:

- Ngươi sai, vô luận lúc nào cũng đã muộn!

- Từ ngày Trầm gia ngươi đi theo Lăng gia, muốn đối phó Tần gia ta, thì đã muộn rồi.

Tần Trần lại sải bước ra.

Thấy một màn như vậy, đột nhiên Trầm Thừa Phong nghĩ đến một tháng trước đó.

Khi đó, Tần Trần cũng như vậy, từng bước đi tới trước mặt hắn.

Nhưng khi đó, sau lưng Tần Trần có Tần Thương Sinh, hắn không dám tùy tiện động thủ.

Thế nhưng hôm nay, sau lưng Tần Trần không có ai, chỉ có đối phương, nhưng hắn vẫn không dám mạo hiểm tiến công.

- Ghê tởm!

Trầm Thừa Phong quát lên:

- Cung thủ, giết!

Trong tấm thuẫn, từng đạo tản ra, lần lượt từng bóng người tay cầm cung nỏ, trực tiếp thả ra.

- Bảo hộ Tam thiếu gia!

Tứ trưởng lão thấy một màn như vậy, lập tức quát lên.

- Không cần!

Tần Trần phất tay ngăn lại, nói:

- Giữ lại linh khí, chuẩn bị đối phó người phía sau, Trầm gia này chỉ là chó săn mà thôi, một mình ta, đủ để diệt rồi!

Bá bá bá...

Tần Trần nói xong, cung thủ của Trầm gia đã trực tiếp bắn ra.

Thấy một màn như vậy, Tần Trần sải bước, hai tay mở ra.

Khanh khanh khanh...

Từng mũi tên có thể xuyên thủng Tử Môn cảnh tới gần thân thể của Tần Trần, lại bị bắn ra.

Thi triển Cương Phong Linh Thể Quyết, ngay cả bát môn cảnh như Lăng Độc cũng không phá nổi, càng không cần phải nói những tên nỏ này.

- Trầm Thừa Phong, như thế nào? Ngươi không dám đánh với ta một trận sao?

Tần Trần giễu cợt nói, hai tay bắt lại mấy mũi tên, sau đó ném trở về.

Phốc phốc phốc phốc… lực lượng cường đại bắn thủng những hộ vệ Trầm gia tay nâng tấm thuẫn kia.

Máu tươi chảy như dòng nước, lúc này sắc mặt của Trầm Thừa Phong trắng bệch.

Chuyện này... vẫn là bát môn Kinh Môn cảnh sao?

Thực lực của Tần Trần quá không phù hợp với tu vi của hắn!

- Giết cho ta!

Trầm Thừa Phong quát lên.

Bá bá bá… tiếng xé gió vang lên, lần lượt từng bóng người vọt ra.

Lần này đến mấy trăm người, đều là hộ vệ trên ngũ môn Đỗ Môn cảnh, toàn bộ là tinh nhuệ của Trầm gia.

Hơn mười cao thủ lục môn cảnh, thất môn cảnh cầm đao kiếm trong tay, trực tiếp giết về phía Tần Trần.

- Ta tới là được!

Tần Trần chứng kiến tam trưởng lão và tứ trưởng lão muốn động thủ, lập tức nói.

Không phải hắn kiêu ngạo, mà Trầm gia chỉ là xung phong, đối thủ chân chính là Lăng gia, Sở gia, Lâm gia.

Mặc dù không biết vì sao ba đại gia tộc không đi cùng Trầm gia đến, thế nhưng rất rõ ràng, ba đại gia tộc vẫn còn chuẩn bị cái gì đó.

Số lượng hộ vệ của Tần gia ít hơn ba đại gia tộc, hiện tại có thể không ra tay, thì không ra tay.

Tần Trần có tự tin lấy một địch trăm!

Côn nhỏ xuất hiện trong tay.

Chứng kiến cây côn nhỏ kia, tất cả mọi người sửng sốt.

Đây là cái gì? Binh khí của Tần Trần?

Một cây côn nhỏ thoạt nhìn rất đơn giản?

Chỉ có Tiểu Thanh đứng ở cửa Tần phủ, chứng kiến cây côn nhỏ kia, mông trâu nhịn không được run rẩy.

Mặc dù nó chưa bị côn nhỏ giáo huấn qua, nhưng tựa hồ tổ tiên của mình bị đánh không ít lần!

Soạt một tiếng, côn nhỏ vung ra.

Tần Trần ra côn, tựa hồ không có chương pháp gì đáng nói, tùy ý huy vũ, côn nhỏ mang theo liệt phong chém ra ngoài.

Đao kiếm cấp bậc Phàm khí đụng vào côn nhỏ, lại bị côn nhỏ chấn cong lên, thậm chí côn nhỏ quét ngang, một cao thủ thất môn cảnh bị đập gãy thành hai.

Chỉ là dư ba, lại phá vỡ phòng ngự của thất môn cảnh, sau đó miểu sát.

Một màn này, khiến cho người cảm giác kinh hoảng!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️