Qua gần nửa canh giờ.
Khí thế cao ngạo bất kham của thanh trường kiếm mới dần dần giảm bớt. Lúc này, Quân Phụng Thiên mới có cơ hội khống chế tiên kiếm và hạ xuống.
Hai tay hắn nắm lấy thanh tiên kiếm, nhưng tiên kiếm kia vẫn không ngừng rung lên, không chịu khuất phục.
- Ca, thanh kiếm này quá bướng bỉnh không chịu nghe theo, giống như một con ngựa hoang mất dây cương vậy!
Quân Phụng Thiên rất kinh ngạc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây