Tần Trần này, thật là quá cuồng vọng!
- Tiểu thư, chúng ta thay ngươi làm thịt hắn, không tin hắn không giao ra!
Diệp Lượng bước ra.
- Diệp Phong, Diệp Sảng, ba người chúng ta xuất thủ, bắt sống, hảo hảo khảo vấn, không tin hắn không giao!
- Được!
- Được!
Tức thì, ba bóng người trực tiếp lao về phía Tần Trần.
- Ba tiểu gia hỏa bát môn cảnh, đã muốn bắt ta?
Tần Trần giễu cợt, lui lại một bước, tay nắm chặt, một quyền đánh ra.
- Long Hóa Thức!
Hổ Khiếu Long Ngâm Quyền thứ thứ bảy.
Linh khí hóa hình, trực tiếp huyễn hóa thành long ảnh, gầm thét nhằm về phía ba người.
Rầm rầm rầm...
Chỉ nháy mắt, ba bóng người còn chưa tới gần, đã bị hư ảnh kia đánh lui, ba người đều kêu rên, phun ra từng ngụm tiên huyết.
Thật mạnh!
Diệp Tử Khanh thấy một màn như vậy, tâm không khỏi trầm xuống.
Tần Trần chỉ là Tử Môn cảnh, nàng tự nhiên nhìn ra được.
Chỉ là không nghĩ tới, Tử Môn cảnh lại có thể bộc phát ra uy lực cường đại như vậy.
- Diệp Tử Khanh đúng không?
Tần Trần lần nữa nói:
- Ta sẽ cho ngươi cơ hội cuối cùng, làm tỳ nữ của ta, không muốn, ta liền rời đi, nguyện ý, ta có thể ban cho ngươi một viên Thiên Hỏa Linh Tinh!
Ban cho!
Nghe được lời này, ba người Diệp Lượng triệt để phẫn nộ.
- Tần Trần, ngươi bất quá chỉ là một tiểu thiếu gia ở địa phương nhỏ, ngươi có biết, ngươi đang nói chuyện với ai không?
- Ồ? Vậy ngươi có biết, ngươi đang nói chuyện với ai không?
Trong mắt Tần Trần lộ ra sát cơ.
Trực tiếp sải bước ra, một quyền thẳng đến Diệp Lượng.
Diệp Tử Khanh tự nhiên không thể nhìn thuộc hạ của mình bỏ mạng, trực tiếp sải bước ra, bàn tay hóa đao chém xuống.
Phanh...
Quyền chưởng va chạm, hai bóng người vừa chạm liền tách ra.
- Ừm?
Diệp Tử Khanh ngẩn người.
Thật mạnh!
Chỉ khi giao thủ với Tần Trần, nàng mới biết Tần Trần cường đại như thế nào.
- Cửu môn Thiên Môn cảnh, không tệ không tệ!
Tần Trần cười nhạt:
- Nếu ngươi nguyện ý làm tỳ nữ, ta có thể giúp ngươi lập tức đột phá tới Linh Hải cảnh nhất trọng!
Nghe được lời này, cước bộ của Diệp Tử Khanh trì trệ.
- Làm sao? Do dự?
Tần Trần nói:
- Diệp Tử Khanh, tư sắc của ngươi đúng là không tệ, thế nhưng phải biết, thế giới võ giả không coi trọng sắc đẹp.
Tư sắc không tệ?
Nghe được lời này, khuôn mặt của đám người Diệp Lượng méo xệch.
Diệp Tử Khanh là mỹ nữ nổi danh Bắc Minh Đế Quốc, ở trong miệng Tần Trần, chỉ là không tệ...
- Ngươi rốt cuộc là người nào?
- Ngươi không phải đã biết sao?
Tần Trần nói:
- Lăng Vân Thành, Tần gia tam thiếu gia Tần Trần!
Lúc này Diệp Tử Khanh rất giãy dụa.
Hiện tại Khô lão không ở đây, mật địa này có chút đặc biệt, Khô lão đi một nơi, tìm kiếm thứ gì đó.
Nhưng nàng minh bạch, vừa rồi giao thủ, nàng là không thể lưu được Tần Trần.
Nhưng nếu để Tần Trần chạy, gia hỏa kia trốn vào rừng sâu núi thẳm, nàng muốn tìm được Tần Trần lần nữa, khó hơn lên trời!
Nàng quá cần Thiên Hỏa Linh Tinh, chuyện liên quan đến mẫu thân mình tính mệnh an nguy, thời gian cấp bách.
- Được!
Đột nhiên Diệp Tử Khanh nói.
- Tiểu thư!
- Tiểu thư!
Ba thanh niên bên người Diệp Tử Khanh sắc mặt đại biến.
Thân phận của Diệp Tử Khanh tôn quý như thế nào, sao có thể làm tỳ nữ cho Tần Trần...
Nếu sự tình này truyền đi, toàn bộ Bắc Minh Đế Quốc sẽ náo động.
- Ý ta đã quyết!
- Không tệ không tệ.
Tần Trần cười nói:
- Thân là tỳ nữ của ta, nên làm gì, ngươi phải biết chứ?
- Xú tiểu tử, ngươi đừng quá phận!
Diệp Lượng trầm giọng quát lên.
- Ta nói chuyện với tỳ nữ của mình, mắc mớ gì tới ngươi?
Tần Trần hừ lạnh.
- Ngươi...
- Câm miệng!
Diệp Tử Khanh ngăn ba người kia, nhìn Tần Trần nói:
- Ngươi mới vừa nói, chỉ cần ta đáp ứng làm tỳ nữ của ngươi, sẽ cho ta Thiên Hỏa Linh Tinh, còn giúp ta lập tức đề thăng tới Linh Hải cảnh nhất trọng, có phải thật hay không?
- Đương nhiên!
Tần Trần thản nhiên nói:
- Bất quá ta cần khảo nghiệm lòng trung thành của ngươi một chút!
Nói xong, Tần Trần chắp hai tay sau lưng, từ từ đi về phía trước.
Diệp Tử Khanh do dự một chút, theo sau, ba người Diệp Lượng cũng theo đuôi.
- Ngươi có biết nơi này là nơi nào hay không?
Đột nhiên Tần Trần mở miệng hỏi.
- Chính là di tích do Cửu U Đại Đế lưu lại.
- Ồ?
Tần Trần kinh ngạc nói:
- Không nghĩ tới ngươi lại biết, chẳng qua nơi đây cũng không phải di tích gì, chỉ là Cửu U Đại Đế từng ở nơi đây một đoạn thời gian, lưu chút vật phẩm bình thường mà thôi.
- Tần Trần!
Diệp Tử Khanh nhìn Tần Trần, chân thành nói:
- Diệp Tử Khanh ta nói được thì làm được, hy vọng ngươi cũng vậy!
- Yên tâm, ta sẽ không nuốt lời!
Tần Trần nhìn Diệp Tử Khanh hỏi:
- Ngươi cần Thiên Hỏa Linh Tinh làm gì?
- Cứu người!
- Cứu người?
Tần Trần nhíu mày nhìn Diệp Tử Khanh.
- Ân!
Diệp Tử Khanh chậm rãi nói:
- Mẫu thân của ta trúng kịch độc của Cửu U Tí Hạt, độc tính của Cửu U Tí Hạt chủ hàn, cần Thiên Hỏa Linh Tinh trị liệu.
Nghe được lời này, Tần Trần sửng sốt.
- Ai nói với ngươi như vậy?
- Trử Phương Chính đại sư!
- Ha hả...
- Ngươi cười cái gì?
Chứng kiến Tần Trần bật cười, Diệp Tử Khanh nhíu mày.
Nàng nhìn không thấu Tần Trần, gia hỏa này chỉ là Tử Môn cảnh, nhưng thực lực cực kỳ cường đại, có chút cổ quái.
Hơn nữa tác phong hành sự căn bản không giống như một thiếu niên mười sáu tuổi.
- Ngươi bị lừa!
Tần Trần mở miệng nói:
- Cửu U Tí Hạt, chính là linh thú trên Cửu U đại lục, độc đúng là tính hàn , nhưng độc tính còn kèm theo hỏa khí, nếu như sử dụng Thiên Hỏa Linh Tinh khu độc, chỉ sợ khu trừ được hàn độc, nhưng hỏa độc lại sẽ sinh ra!
- Không thể!
Diệp Tử Khanh nói:
- Trử Phương Chính đại sư là Linh Đan Sư tam phẩm, sao có thể gạt ta?
- Ngươi không tin lời ta nói?
Tần Trần cũng lười giải thích.
Bàn tay vung lên, một viên Thiên Hỏa Linh Tinh bay về phía Diệp Tử Khanh.
- Thiên Hỏa Linh Tinh, ta cho ngươi, xem như hoàn thành điều kiện thứ nhất!
- Còn điều kiện thứ hai, ở nơi này!
Trong khi nói chuyện, năm bóng người đi tới trước một ao đầm.
Trong đầm tản ra mùi hôi thối nhàn nhạt, thế nhưng ở giữa xen lẫn một tia thơm ngát.
- Ngươi gọi Diệp Lượng?
Tần Trần nhìn Diệp Lượng, phân phó nói:
- Đào ra cho ta một thông đạo dài mười mét!
- Ngươi dám ra lệnh ta?
Diệp Lượng giận dữ.
- Như thế nào?
Tần Trần liếc nhìn Diệp Lượng, thản nhiên nói:
- Tiểu thư nhà ngươi là tỳ nữ của ta, bưng trà rót nước, xoa vai bóp eo đều phải làm, ngươi thân là thuộc hạ của nàng, lẽ nào ta còn không thể ra lệnh?
- Ngươi...
- Dựa theo phân phó của hắn đi làm!
Diệp Tử Khanh cất đi Thiên Hỏa Linh Tinh, đột nhiên mở miệng.
Đối với Tần Trần, nàng càng ngày càng hiếu kỳ.
Ba người Diệp Lượng không thể không cúi người, bắt đầu lấy binh khí trong tay đào thông đạo.
Theo lý mà nói, ao đầm nhiều bùn nước, mặc dù đào ra, bùn nhão hai bên cũng sẽ hãm xuống.
Nhưng kỳ quái là, ba người Diệp Lượng đào ra cả mét, nhưng bùn nhão hai bên, phảng phất như bị một cổ lực lượng vô hình cách trở, không có chảy xuống.