Thần Đạo Đế Tôn

Chương 27: Thiên hỏa linh tinh

Chương Trước Chương Tiếp

Trong một sát na, trên bầu trời, một cột sáng trực tiếp hạ xuống.

Cột sáng kia phảng phất như tới từ cửu thiên tinh thần, ầm ầm giáng xuống, chiếu sáng trên người Tần Trần.

Ngay sau đó, thân ảnh của Tần Trần nhanh chóng biến hóa, cước bộ bước ra, quang mang theo thân ảnh hắn nhảy lên, một tinh trận xuất hiện.

- Ngũ tinh Phong Linh Ấn, mở!

Lúc này Tần Trần đứng ở bên sơn cốc, quát lớn một tiếng.

Ùng ùng...

Trong sơn cốc, vào thời khắc này đá vụn lưu động, đại địa ầm vang, đá vụn trên mặt đất bị chấn thành bụi phấn.

Đại địa đột nhiên nâng lên.

Một thạch đài hình ngũ giác chậm rãi bay lên.

- Xem ra vẫn hoàn hảo như lúc ban đầu!

Tần Trần nói, tia sáng kia từ từ tiêu tán.

Trung ương thạch đài, lúc này xuất hiện một con đường, Tần Trần không có bất kỳ do dự nào, trực tiếp cất bước tiến vào thông đạo, thân ảnh biến mất...

- Tiểu thư, ngài xem!

Lúc này trong Lăng Vân Sơn Mạch, một thanh niên thần sắc vui vẻ nói.

- Quang mang từ trên trời giáng xuống, cái này rất giống bảo đồ miêu tả!

Thanh niên kia kích động nói:

- Trong Lăng Vân Sơn Mạch thật có bảo bối, vô cùng có khả năng tồn tại Thiên Hỏa Linh Tinh!

- Ân!

Trước người thanh niên là một nữ tử tầm mười tám tuổi mặc váy dài màu xanh nhạt.

Mái tóc như mây, hơi hơi tung bay, da thịt mịn màng, lông mày cong cong, đôi mắt thâm thúy, môi như anh đào, gương mặt trắng nõn không tỳ vết.

Dáng người tuyệt diệu, tản ra khí tức thanh xuân mạnh mẽ, gương mặt hoàn mỹ ở dưới ánh trăng chiếu xạ, biểu lộ ra khá trong trẻo lạnh lùng.

- Diệp Lượng!

Nữ tử nhẹ giọng nói.

- Tiểu thư!

Phía sau nữ tử, một thanh niên cúi đầu đi tới.

- Lần trước ngươi điều tra, kết quả là thế này phải không?

Sắc mặt nữ tử lạnh lùng nói:

- Lần sau nếu lại làm việc không lưu tâm, phạt ngươi ba tháng cung phụng của gia tộc!

- Vâng!

Nghe được lời này, thanh niên tóc ngắn kia cúi đầu.

- Tiểu thư, Diệp Lượng nhất mạch tận tâm tận lực, lần trước Diệp Lượng không tìm được, đoán chừng là bởi vì bọn hạ nhân thư giãn!

- Được rồi!

Nữ tử nói:

- Diệp Phong, ngươi đi phía trước tìm hiểu tin tức.

- Vâng!

Trong khi nói chuyện, Diệp Phong vóc người cao ráo mang theo mấy người tiêu thất ở trong màn đêm.

- Dương Đầu Cốc, trên bảo đồ biểu hiện, chính là trước khi Cửu U Đại Đế đắc đạo xưng đế, ở chỗ này thành lập một bí địa, trong đó có Thiên Hỏa Linh Tinh, hy vọng lần này có thể lấy được Thiên Hỏa Linh Tinh.

- Ẩn tật của mẫu thân, chỉ có thể dựa vào Thiên Hỏa Linh Tinh mới cứu được.

Nói xong, trên khuôn mặt của nữ tử hiện ra thần sắc kiên định.

Mà đồng thời, bên kia Lâm Ngọc Sinh và Lâm Xảo Nhi cũng chứng kiến thánh quang thông thiên.

- Nhị ca, huynh xem bên kia...

- Ân, trời giáng dị tượng, tất có bảo vật!

Lâm Ngọc Sinh vui vẻ nói:

- Đi, chúng ta đi qua xem!

- Nhị thiếu gia!

Hai lão giả vội vàng ngăn cản nói:

- Lần này tộc trưởng hạ lệnh, để cho chúng ta bắt con non của Thương Thanh Quỳ Ngưu, bây giờ nếu như chúng ta cải biến...

- Hai lão yên tâm đi!

Lâm Ngọc Sinh nói:

- Sẽ không xảy ra vấn đề gì!

Nói xong, Lâm Ngọc Sinh nhanh chóng rời đi, đám người còn lại chỉ phải đi theo.

Không chỉ hai phe này, ban đêm ở trong Lăng Vân Sơn Mạch cũng có một ít võ giả, đều thấy được ánh sáng từ trên trời giáng xuống, từng người khiếp sợ, nhanh chóng bay về phía ấy.

So với người xung quanh kinh ngạc, giờ khắc này Tần Trần lại đi bộ nhàn nhã, tới chỗ sâu trong thông đạo.

- Xem ra qua vài vạn năm, vẫn còn tương đối được!

Tần Trần hành tẩu ở trong đường hầm, con đường này thông xuống dưới nền đất, phải vài trăm thước mới kết thúc.

Trước mắt xuất hiện một rừng cây, cây cối trong rừng sinh trưởng cũng không cao lớn, chỉ cao mười mấy mét, nhưng rất có quy tắc.

Mà xuyên qua rừng cây, phía trước xuất hiện vài ngôi nhà lá.

Chứng kiến nhà lá, Tần Trần gật đầu.

- Không tệ, còn giống như lúc trước...

Hắn cửu sinh cửu thế, đều là hạng người thành tựu phi phàm, từ đời thứ nhất đến bây giờ, đã trải qua vài vạn năm.

Mà đời thứ nhất của hắn được người tôn là Cửu U Đại Đế, lãnh khốc, sát phạt vô tình.

Thời điểm chưa thành đế vị, đã từng tới Bắc Minh Đế Quốc, ở chỗ này một đoạn thời gian, nơi đây chính là khi đó lưu lại.

Tần Trần cười nhạt, đi tới trước nhà lá.

Ba gian nhà lá, trải qua vài vạn năm vẫn bất hủ.

Lúc này trước nhà lá, một cây mộc côn đâm vào mặt đất.

Chứng kiến mộc côn kia, Tần Trần mỉm cười.

- Vừa vặn không có binh khí thích hợp, lão huynh đệ, lại theo ta thôi!

Tần Trần nắm mộc côn ở trong tay, mộc côn kia dài chừng một mét, lớn bằng hai ngón cái, bề ngoài không có bất kỳ sóng linh khí, cũng không phải Phàm khí, Linh khí, chỉ là một cây mộc côn cực kỳ đơn giản.

Thế nhưng Tần Trần cực kỳ quý trọng, đeo ở bên hông, cọt kẹt… đẩy cửa phòng ra.

Một trận tro bụi rải xuống, trong phòng bố trí cực kỳ đơn giản, một cái bàn, mấy cái ghế.

Trên bàn bày một bàn cờ, ván cờ dang dở chưa đánh xong.

- Vẫn như lúc ban đầu, thật khiến người hoài niệm...

Tần Trần không nhìn ván cờ, mà đi tới gian phòng bên trái.

- Nếu nhớ không sai, thì chắc là ở chỗ này!

Bàn tay hắn vung lên, sàn nhà bị rạch ra, một đạo khí tức nóng bỏng từ từ bay lên.

- Thiên Hỏa Linh Tinh!

Tần Trần có chút vui vẻ.

Thiên Hỏa Linh Tinh, chính là do thiên hỏa tạo ra, trong từng viên linh tinh, đều ẩn chứa nhiệt độ cực kỳ mãnh liệt, thế nhưng loại nhiệt độ này, lại có thể dùng để luyện đan, đề thăng đan hỏa của đan sư.

Cho dù là võ giả bình thường đạt được Thiên Hỏa Linh Tinh, cũng có thể dựa vào Thiên Hỏa Linh Tinh rèn luyện thân thể, đề cao cảnh giới.

Chỉ là không ai sẽ dùng lãng phí như vậy.

Tuy năm đó chưa thành đế vị, nhưng lúc ấy hắn đã là nhân vật truyền kỳ, Thiên Hỏa Linh Tinh đối với hắn mà nói, thật không khác gì đường đậu.

Ngày xưa cùng bằng hữu giao lưu ở chỗ này, trời giáng tuyết lớn, hai người ngồi đánh cờ có chút lạnh, vì vậy lát Thiên Hỏa Linh Tinh thành sàn nhà, dùng để duy trì ấm áp.

- Vừa vặn 17 viên!

Nhìn sàn nhà được lát Thiên Hỏa Linh Tinh, Tần Trần gật đầu.

Lấy ra bình ngọc đã sớm chuẩn bị, Tần Trần bỏ từng viên Thiên Hỏa Linh Tinh vào.

- Còn có thứ tốt!

Tần Trần xoay người ly khai gian phòng này, đi tới gian phòng bên phải.

Ba gian nhà cao thấp giống nhau, lúc này trong gian phòng bên phải, Tần Trần nhìn lọ thuốc trên đất, ánh mắt hiện ra nụ cười.

- Cửu Chuyển Ngọc Kim Đan!

Tần Trần lạnh nhạt nói:

- Cũng may ngươi vẫn còn ở đây.

Cửu Chuyển Ngọc Kim Đan, chính là linh đan thứ thiệt, linh đan, chỉ có cường giả Linh Hải cảnh mới có thể dùng.

Thế nhưng Cửu Chuyển Ngọc Kim Đan bất đồng, kim đan này có thể giúp võ giả cửu môn cảnh ngưng tụ Thiên Môn, mở Linh Hải, đột phá Linh Hải cảnh.

Hơn nữa còn có thể trợ giúp võ giả Linh Hải cảnh đề cao một tầng.

Vừa vặn, không nhiều không ít, ba viên!

Lúc này trên mặt đất còn có vài bình lọ tàn phá, Tần Trần cũng không xem nhiều, ngồi xổm xuống muốn thu hồi.

- Dừng tay!

Nhưng đúng lúc này, sau lưng vang lên tiếng quát.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️