Thần Đạo Đế Tôn

Chương 258: Tam hoàng thất vương cửu soái thập bát thiên tướng

Chương Trước Chương Tiếp

Phanh...

Bốn mảnh lân thạch không ngừng cất cao, hóa thành hình dạng như lá cây, chia làm tứ phương.

Vị trí mũi nhọn nhanh chóng hợp lại, phanh một tiếng, chỗ bốn mũi nhọn hợp nhất, hai bóng người bị chặn ngang chặt đứt.

- Tần Trần, Bắc Minh đế quốc sẽ bởi vì cử động của ngươi mà triệt để diệt vong!

Thanh Nguyên Thái vẫn chưa chết hẳn, trong miệng tràn đầy bọt máu, ục ục ục nói.

- Ai diệt vong còn chưa biết được đâu!

Tần Trần buông tay, bốn đạo lân thạch vẫn đứng sừng sững.

Thấy một màn như vậy, mọi người đều câm như hến.

Đây là thứ quỷ gì?

Xích Thiên Khung và Huyền Dương Không triệt để ngẩn ngơ.

Tần Trần xuất thủ, hoàn toàn không theo lẽ thường an bài.

Lần này bọn họ làm đủ chuẩn bị, mang theo hai vị lão tổ của Thanh Lam đế quốc và Đông Hoa đế quốc, Địa Võ cảnh ngăn chặn Thiên Động Tiên, bốn người bọn họ đối phó Thiên Ám viện trưởng và Minh Ung hoàng đế, còn không phải dễ như trở bàn tay.

Nhưng ai có thể nghĩ, lại xuất hiện hai vị Địa Võ cảnh của Vân Lam đế quốc.

Mà Tần Trần càng trực tiếp xuất thủ, sát phạt quả quyết, nghiền ép hai vị lão tổ Địa Võ cảnh.

Tràng diện cực kỳ huyết tinh.

Ánh mắt Tần Trần xoay chuyển, liếc nhìn Xích Thiên Khung và Huyền Dương Không.

Cái thoáng nhìn này, làm cho hai người cảm thấy thân thể phát lạnh.

- Chỉ còn hai người các ngươi, thế nào, không đi làm bạn sao?

Tần Trần nhìn hai người, cười nhạt hỏi.

- Ngươi...

- Tần Trần, ngươi giết người của Thanh Lam đế quốc và Đông Hoa đế quốc, Vô Song đế quốc sẽ không bỏ qua ngươi.

Xích Thiên Khung quát nói:

- Vô Song đế quốc, là một trong thập đại đế quốc.

- Thập đại đế quốc gì, đừng nói đế quốc, dù thượng quốc, cương quốc, thậm chí cổ quốc, ở trước mặt ta cũng phải cuộn lại!

Tần Trần nhìn hai người, trong mắt không có bất kỳ biến hóa.

- Khẩu khí thật lớn, có ý tứ, đã rất lâu chưa nghe được lời liều lĩnh như thế.

Một tiếng cười vang lên, làm đại địa ông hưởng tác hưởng.

Âm thanh đông đông đông nặng nề gõ đại địa, lần lượt từng bóng người ngồi chiến xa, vào thời khắc này chen chúc chạy đến, trực tiếp tiến vào hoàng cung.

Trong chớp mắt, tất cả mọi người cảm thấy hô hấp dồn dập.

Tiêu chí trước chiến xa kia, làm cho bọn họ không thể không cẩn thận.

Vô Song đế quốc!

Một trong thập đại đế quốc, mênh mông cuồn cuộn đi tới nơi này.

Mà theo Vô Song đế quốc, còn có hai đại đế quốc.

Thái Ất đế quốc và Phi Long đế quốc!

Thái Ất đế quốc và Phi Long đế quốc, mặc dù không như Vô Song đế quốc, thuộc về hàng ngũ thập đại đế quốc, nhưng ở trong hơn một nghìn đế quốc, cầm cờ đi trước, so với Thanh Lam đế quốc và Đông Hoa đế quốc, quốc lực càng thêm cường đại.

Một màn này, khiến cho mọi người ở đây cảm giác trong lòng khó có thể yên ổn.

Sự tình càng náo càng lớn.

- Vô Song Vương!

Chứng kiến thân ảnh trên chiến xa, Vân Khinh Tiêu hừ nhẹ một tiếng nói:

- Tin tức của ngươi thật nhanh.

- Tin tức của ngươi cũng không chậm nha, Vân bá chủ!

Nhìn Vân Khinh Tiêu, Vô Song Vương không khẩn trương chút nào.

Vân Khinh Tiêu là hoàng đế của Vân Lam đế quốc, một trong thập đại đế quốc, cho nên có tư cách xưng bá chủ.

Đế hoàng thượng quốc thì được tôn xưng là quốc chủ, đế hoàng cương quốc gọi cương vương.

Tuy Vân Khinh Tiêu là bá chủ, nhưng Vô Song Vương không hề sợ hãi.

Bởi vì hắn và Vân Khinh Tiêu cảnh giới tương đương, đều là Địa Võ cảnh nhị trọng.

Giờ khắc này, trước hoàng cung dần dần trở nên bạo động.

Nơi này là hoàng cung của Bắc Minh hoàng thất, nhưng tới rất nhiều cao thủ nước khác, đámCấm Vệ Quân thần sắc khẩn trương, cẩn thận từng li từng tí.

Lúc này Minh Ung cũng ngừng tay, nhìn Vô Song Vương.

- Thái Ất đế quốc Thái Ất Huyên, Phi Long đế quốc Đằng Ứng Nguyên, Vô Song đế quốc Vô Song Vương, các ngươi tới thật đúng lúc nha.

Minh Ung hừ lạnh nói:

- Chỉ là không biết, ba vị hưng sư động chúng tới hoàng cung Bắc Minh ta, là muốn khơi mào chiến sự sao?

- Minh Ung hoàng đế, ngươi không cần uy hiếp chúng ta!

Vô Song Vương cười ha ha nói:

- Nếu thật khơi mào chiến sự, ta cam đoan, Bắc Minh đế quốc ngươi là cái thứ nhất diệt vong.

Vô Song Vương lười nói nhãm, nhìn mọi người, cuối cùng ánh mắt định dạng Tần Trần.

- Ngươi là Tần Trần...

Vô Song Vương chắp hai tay sau lưng, đứng ở trên chiến xa, hờ hững nói:

- Biết Thanh Lam đế quốc và Đông Hoa đế quốc là nước phụ thuộc của Vô Song đế quốc ta, ngươi lại còn dám giết Thanh Nguyên Thái và Hoa Thiên Đô, ta thấy ngươi là cuồng vọng đến không nhìn rõ ràng hiện thực.

- Hiện thực?

- Không sai, hiện thực.

Vô Song Vương lãnh ngạo nói:

- Ở Cửu U đại lục này, bốn đại tông môn đỉnh phong, cao cao tại thượng, không người có thể so sánh, phía dưới chính là cương quốc, thượng quốc, đế quốc và quốc.

- Bắc Minh đế quốc, bất quá chỉ là tồn tại lót đáy, ngươi cũng biết, so với Vô Song đế quốc, Bắc Minh đế quốc tính là gì? Không bằng chó má!

Vô Song Vương có chút kiêu ngạo nói:

- Mà Vô Song đế quốc ta, lão tổ chính là Vô Song Thiên Tướng, một trong Thập Bát Thiên Tướng của Minh Uyên đại đế.

- Truyền thừa đã lâu, lịch sử nội tình cường đại, chỉ là một cái Bắc Minh đế quốc, là thứ gì? Ngay cả Vân Lam đế quốc cũng trên một bậc.

Nghe được lời này, Tần Trần bật cười.

- Ngươi cười cái gì?

- Vô tri!

Tần Trần nói:

- Tam Hoàng Thất Vương Cửu Soái Thập Bát Thiên Tướng, năm đó bất quá chỉ là Minh Uyên đại đế sắc phong, Bắc Minh đế quốc, chính là Minh Uyên đại đế sáng tạo, hiện tại là nô tài ngồi lên đầu chủ tử nha!

- Bớt nói sự tình năm đó đi.

Vô Song Vương hừ lạnh:

- Bắc Minh hoàng thất đắm mình, chúng ta về sau thượng vị, có gì không thể?

- Muốn cầm danh tiếng của Vô Song Thiên Tướng tới gây sự...

Tần Trần lười biếng cười nói.

- Xú tiểu tử, khuôn mặt của ngươi, thật làm cho người ta chán ghét.

Trong mắt Vô Song Vương tràn ngập sát khí.

- Vân Khinh Tiêu, Vân Khinh Ngữ, Vân Lam đế quốc ngươi và Vô Song đế quốc ta đều là một trong thập đại đế quốc, hôm nay Vô Song Vương ta không cạnh tranh cái gì với các ngươi.

- Thế nhưng bản vương muốn chém Tần Trần này, nếu hai người các ngươi ngăn cản, ta sẽ không khách khí!

Nghe được lời này, Vân Khinh Tiêu và Vân Khinh Ngữ cũng lười nói nhãm, trực tiếp sải bước đi ra, khí tức Địa Võ cảnh tràn ngập.

Vô Song Vương không khỏi cau mày.

Hắn thêm Thái Ất Huyên và Đằng Ứng Nguyên, ba vị Địa Võ cảnh, nhưng bên người Tần Trần, Vân Khinh Tiêu, Vân Khinh Ngữ cùng với Thiên Động Tiên, thực lực cũng không phải dùng để trưng cho đẹp.

Vốn tưởng Vân Khinh Tiêu và Vân Khinh Ngữ là Minh Ung mời tới giúp đỡ, hiện tại xem ra, tựa hồ không chỉ như đây.

Bầu không khí lộ ra vẻ giằng co.

Tần Trần nhìn mọi người, trong lòng đã có sát khí.

Hắn nói sẽ bảo hộ Bắc Minh đế quốc chu toàn, thì sẽ bảo hộ.

Hôm nay những người này khí thế hung hăng chạy tới, không phải là muốn kiếm cớ, tiến vào trong Huyền Minh Đại Trận sao.

- Làm sao bây giờ?

Thái Ất Huyên và Đằng Ứng Nguyên nhìn về phía Vô Song Vương.

Rất hiển nhiên, Vân Khinh Tiêu và Vân Khinh Ngữ sẽ không ngồi nhìn mặc kệ.

Cứ như vậy, Bắc Minh đế quốc dựa vào Vân Lam đế quốc, căn bản sẽ không nhường đường.

- Xem ra nơi đây còn rất náo nhiệt!

Một âm thanh mỉm cười vang lên, trên bầu trời, chim ưng bay tới, trên lưng xuất hiện từng bóng người.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)