Thần Đạo Đế Tôn

Chương 256: Khẩu khí thật lớn

Chương Trước Chương Tiếp

Mấy vạn năm trước, Bắc Minh đế quốc một đường phát triển thành thượng quốc, cương quốc, quốc lực hùng hậu, ở trên Cửu U đại lục, bản đồ cực lớn, mặc dù là tông môn đỉnh phong của Cửu U đại lục cũng phải tạm lánh phong ba.

Mà khi ấy Minh Uyên hoàng đế, được xưng là Minh Uyên thuỷ tổ, Thiên Thanh Thạch được xưng là Thiên Thần viện trưởng.

Hai người một là hoàng đế cương quốc, thống trị giang sơn rộng lớn, một là nhân vật tông sư khai viện.

Về sau, Minh Uyên thuỷ tổ tiến hành phân đất phong hầu cho thuộc hạ.

Nổi danh nhất là Tam Hoàng, Thất Vương, Cửu Soái cùng với Thập Bát Thiên Tướng.

Ba mươi bảy người này, từng cái đều là hạng người kinh tài tuyệt diễm, con cháu hậu nhân cũng cực kỳ kiệt xuất.

Khóe miệng của Xích Thiên Khung khẽ nhếch, nhịn không được giễu cợt nói:

- Nghĩ thật nực cười, Bắc Minh đế quốc ngày xưa uy danh cỡ nào, Cửu U số một, Tam Hoàng, Thất Vương… đều phải nghe theo hiệu lệnh của Minh Uyên thủy tổ.

- Nhưng bây giờ, 37 vị đại năng ngày xưa, hiện nay hậu nhân không có chỗ nào mà không phải người thống trị đế quốc, thượng quốc, cương quốc, ngược lại hậu nhân của Minh Uyên thuỷ tổ vang dội cổ kim, một đời kém hơn một đời!

- Đưa tới Bắc Minh đế quốc bây giờ, triệt để xuống dốc, cơ hồ sắp đánh mất danh xưng đế quốc.

- Ngươi...

Bị người ở trước mặt làm thấp đi như này, Minh Ung tự nhiên là tức giận không thôi.

Bắc Minh đế quốc lụi bại, là từng đời tích lũy xuống, hiện tại hắn thân là hoàng đế của Bắc Minh đế quốc, hữu tâm vô lực, chỉ có thể cố gắng lớn nhất vãn hồi.

- Tức giận cái gì?

Tần Trần nhìn Minh Ung nói:

- Hắn nói không sai, hậu nhân của thủ hạ Minh Uyên thuỷ tổ, hiện tại thành nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy, Bắc Minh đế quốc ngươi đúng là bạc nhược.

- Tần công tử...

Minh Ung nhịn không được cười khổ nói:

- Ngài cũng biết...

- Bất quá, tuy lời không sai, nhưng Xích Thiên Khung ngươi có tư cách gì nói?

Lời nói của Tần Trần xoay chuyển, nhìn về phía Xích Thiên Khung, nhịn không được cười nói:

- Chí ít Bắc Minh đế quốc đã từng huy hoàng, Xích Nguyệt đế quốc ngươi lại là cái thá gì? Xứng ở chỗ này chỉ trỏ sao?

Lời này vừa nói ra, tràng diện tức thì yên lặng lại.

Chỉ là một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, ở chỗ này nói ẩu nói tả, răn dạy một vị hoàng đế.

Tất cả mọi người cảm giác như phát điên.

Trong lòng Minh Ung vui vẻ.

- Xích Thiên Khung a Xích Thiên Khung, ngươi vũ nhục ta không có việc gì, nhưng làm cho Tần Trần không thoải mái, vậy ngươi chờ mất mặt đi.

- Vô liêm sỉ, ngươi thật cho rằng có Thiên Động Tiên làm chỗ dựa, thì ngươi có thể muốn làm gì thì làm sao?

Xích Thiên Khung quát:

- Ngươi nghĩ rằng chúng ta nhiều năm như vậy không có động tĩnh, là nhàn rỗi sao?

Xích Thiên Khung mắt lạnh đảo qua, quát lên:

- Làm phiền bằng hữu của Thanh Lam đế quốc và Đông Hoa đế quốc hỗ trợ.

Vừa nói xong, lần lượt từng bóng người bay vào trong quảng trường.

Thanh Lam đế quốc!

Đông Hoa đế quốc!

Nghe được tên hai đại đế quốc này, đáy lòng Minh Ung trầm xuống.

Xem ra tin tức Huyền Minh Đại Trận có thể sẽ mở lan truyền, rất nhiều người ngồi không yên.

- Ha hả, Xích Thiên Khung, không nghĩ tới, một tên mao đầu tiểu tử cũng có thể làm cho ngươi kinh ngạc!

Tiếng cười nhạt vang lên, hơn mười thân ảnh rơi xuống đất, nhìn mọi người.

Hai người cầm đầu khí tức mịt mờ mà cường đại, rõ ràng cao hơn mọi người một bậc.

Không chỉ như đây, hơn mười người đi theo sau lưng bọn hắn, khí tức cũng hồn hậu, lai giả bất thiện.

- Thanh Nguyên Thái!

- Hoa Thiên Đô!

Nhìn hai người, sắc mặt của Minh Ung triệt để khó coi.

Thanh Lam đế quốc và Đông Hoa đế quốc, tuy không phải một trong mười đại đế quốc, nhưng ở trong hàng ngàn đế quốc đã thuộc về nhất lưu.

Lần này đến, chỉ sợ không có hảo ý.

Hơn nữa hai đế quốc này chính là chó săn của Vô Song đế quốc, một trong mười đại đế quốc.

Vô Song đế quốc, một trong mười đại đế quốc, tổ thượng là Vô Song Thiên Tướng, một trong Thập Bát Thiên Tướng.

Lão giả được xưng là Thanh Nguyên Thái kia đầu tóc hoa bạch, nhìn Minh Ung, Thiên Ám và Thiên Động Tiên nói:

- Ba người các ngươi, không thủ hộ được Bắc Minh đế quốc, năm đó Minh Uyên thuỷ tổ cường đại, nhưng bây giờ, thế đạo thay đổi.

- Hiện tại, lão phu cho các ngươi một lựa chọn, giao Tần Trần cho Xích Nguyệt đế quốc xử trí, đồng thời cắt ra mười sáu châu quận, chia cho tứ đại đế quốc coi như xin lỗi!

Thanh Nguyên Thái lạnh nhạt nói:

- Như vậy sự tình này bỏ qua, nếu không lão phu không bảo đảm, đại quân của tứ đại đế quốc trực tiếp xuất phát, sẽ nghiền nát Bắc Minh đế quốc ngươi.

- Ngươi dám!

Minh Ung kích động quát lên.

- La cái gì?

Hoa Thiên Đô lạnh lùng nói:

- Đây là cho ngươi cơ hội, Minh Ung, nếu không thì, Bắc Minh đế quốc ngươi chờ diệt vong đi!

- Khẩu khí thật lớn.

Tần Trần sải bước đi ra, nhìn mọi người.

Hậu nhân của đồ tôn, bị người khi phụ thành như vậy, tâm lý của Tần Trần rất khó chịu.

- Lão què, tát miệng hai tên kia.

- Vâng!

Thiên Động Tiên đi ra, quả quyết sát phạt.

Sinh Tử Huyết Kiếm, phối hợp thực lực Địa Võ cảnh nhất trọng, uy lực không thể khinh thường.

Sắc mặt của Thanh Nguyên Thái và Hoa Thiên Đô lạnh lẽo, nhanh chóng sải bước ra.

Coi như Thiên Động Tiên mạnh mẽ hơn nữa, cũng chỉ như hai người bọn họ mà thôi, Địa Võ cảnh, ai sợ ai!

Hai đại đế quốc bọn họ phụ thuộc Vô Song đế quốc, có thể nói phát triển mạnh mẽ, xuất hiện hai vị Địa Võ cảnh, ở trong các đại đế quốc, quyền phát biểu tăng lên rất nhiều.

Ba bóng người trong nháy mắt giao thủ.

Mà giờ khắc này, Xích Thiên Khung nhìn về phía Tần Trần, trong mắt lóe lên lục quang.

- Lần này, không ai có thể bảo vệ ngươi, Tần Trần.

Bốn vị Đế Vương tu vi Linh Phách cảnh cửu trọng, lúc này trực tiếp lao ra.

Minh Ung và Thiên Ám vội vàng bảo hộ Tần Trần ở sau lưng.

Nhưng Đế Vương của tứ đại đế quốc đều là Linh Phách cảnh cửu trọng, chỉ Thiên Ám và Minh Ung căn bản không có biện pháp ngăn cản.

Hoàng đế Kinh Kha của Kính Nguyệt đế quốc và hoàng đế Lãng Động Vân của Thiên Lang đế quốc trực tiếp lao về phía Tần Trần.

Thấy một màn như vậy, khóe miệng của Tần Trần khẽ nhếch.

Tranh...

Đúng lúc này, một tiếng đàn vang lên, tiếng xé gió buốt tai, thời điểm tiếng đàn rơi, hư không có một luồng linh kiếm trực tiếp phá không bay đến, thẳng hướng Kinh Kha hoàng đế.

Cùng lúc, tiếng địch lượn lờ, không khí bị chấn rung động, trực tiếp càn quét qua.

Trong sát na, hai vị hoàng đế bị ngăn cản.

- Phụ hoàng, nhị thúc!

Thanh âm cầm sáo vang lên, sau lưng Tần Trần, hai bóng người từ trên trời rơi xuống, một người cầm đàn, một người cầm sáo.

- Tần công tử.

- Tần công tử!

Chứng kiến Tần Trần, hai người cười nhạt, đều chắp tay thi lễ.

- Vân Khinh Tiêu.

- Vân Khinh Ngữ.

Mà giờ khắc này, sắc mặt của Lãng Động Vân và Kinh Kha khẽ biến.

Vân Khinh Tiêu, bá chủ Vân Lam đế quốc, Vân Khinh Ngữ, viện trưởng Vân Lam Học Viện của Vân Lam đế quốc, hai người đều là cường giả Địa Võ cảnh.

Nhưng vì sao hai người này sẽ xuất hiện ở đây, tựa hồ là... đến giúp đỡ Tần Trần?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)