- Kêu la om sòm, không có đứng đắn!
Tần Trần nhìn Tần Hâm Hâm khiển trách.
- Trần ca, tộc trưởng gọi huynh...
- Biết rồi!
Tần Trần xoay người nhìn Thánh Tâm Duệ, nói:
- Bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là đan đồng của ta, làm đan đồng, ta cũng không có lễ vật tốt gì cho ngươi!
- Bất quá, nếu ngươi là Linh Đan Sư, ta cho ngươi một cơ hội, có thể hỏi ta ba vấn đề khó hiểu trên đan thuật.
- Nhớ kỹ, chỉ có ba vấn đề, tùy ngươi hỏi, ngươi cũng không nhất định hiện tại hỏi ta, ít hôm nữa nghĩ kỹ lại hỏi cũng được!
Tần Trần nói xong, liền ly khai tiểu viện.
- Cha...
Lúc này Đỗ Tư Viễn đi vào trong.
- Câm miệng!
Đỗ Triết biết nhi tử của mình muốn hỏi cái gì, nhưng bây giờ làm sao dám nói ra loại sự tình kia.
Đừng nói Thánh Tâm Duệ, ngay cả hắn chứng kiến đan thuật của Tần Trần, lúc này cũng muốn hỏi, Tần Trần là làm sao luyện chế ra đan văn.
Thánh Tâm Duệ như lấy được chí bảo, nói:
- Đỗ Triết, Đỗ Tư Viễn, phụ tử các ngươi nghe kỹ cho ta, tận lực bảo hộ Tần huynh, hiện tại ta phải lập tức phản hồi đế đô!
- Nếu Tần huynh xảy ra ngoài ý muốn gì, ta bắt hai người các ngươi hỏi tội!
- Vâng!
Đỗ Triết vội vàng khom người đáp.
Nói xong Thánh Tâm Duệ lập tức ly khai tiểu viện.
- Cha...
- Tư Viễn!
Đỗ Triết phân phó:
- Mặc kệ lúc trước con có bao nhiêu oán hận, nhưng vi phụ nói cho con, Tần Trần, không chọc được, nhớ kỹ chưa?
- Con biết rồi...
Đỗ Tư Viễn uể oải nói.
- Còn nữa, cách tiểu tử Lăng gia kia xa một chút, thế cục trong Lăng Vân Thành, còn nói không rõ ràng đâu!
- Con biết rồi phụ thân!
Hai người cũng vội vã rời đi.
Bên kia, Tần Trần theo Tần Hâm Hâm đi tới tiểu viện của Tần Thương Sinh.
- Ca, huynh không phải nói đùa chứ?
Tần Hâm Hâm lôi kéo Tần Trần, trong mắt tràn đầy vẻ chấn động.
Thánh Tâm Duệ, cam nguyện làm đan đồng cho Tần Trần?
Một thiếu các chủ của Thánh Đan Các, làm đan đồng cho thiếu gia tiểu gia tộc ở Lăng Vân Thành?
Cái này truyền đi, ai tin?
- Cần ngạc nhiên như vậy sao?
Tần Trần phất tay nói:
- Vốn tư cách không đủ, ta chỉ cố mà làm thôi.
- Ca, huynh...
- Được rồi, mấy ngày gần đây, có thể ta sẽ ly khai Lăng Vân Thành, đến Lăng Vân Sơn Mạch làm vài chuyện, ngươi đừng có chạy lung tung.
- Ba đại gia tộc muốn động thủ, hẳn còn chờ mấy ngày, ta sẽ đi nhanh về nhanh!
- Ta biết rồi!
Tần Hâm Hâm xem như triệt để minh bạch, Tần Trần mất tinh môn, nhưng nhân họa đắc phúc, lần này tuyệt đối là đạt được truyền thừa của Cửu U Đại Đế, chuẩn bị đi tầm bảo.
Đẩy cửa đi vào, chứng kiến phụ thân và nhị thúc đang thương thảo cái gì đó, Tần Trần chắp tay hành lễ.
Mặc dù hắn truyền thừa ký ức cửu sinh cửu thế, nhưng đời này Tần Thương Sinh đúng là phụ thân của hắn, đối với phụ thân và nhị thúc, hắn vẫn rất tôn kính.
- Trần nhi!
Chứng kiến Tần Trần, Tần Thương Sinh khẩn trương nói:
- Thánh Tâm Duệ... Đi rồi sao?
- Đi rồi!
Tần Trần gật đầu nói:
- Phụ thân, nơi này là bốn viên Tụ Nguyên Đan, ngài và nhị thúc đều là bát môn cảnh, bốn viên Tụ Nguyên Đan này, hai người dùng xong, đột phá Thiên Môn cảnh hẳn không có vấn đề!
- Tụ Nguyên Đan!
Chứng kiến Tần Trần đứa Tụ Nguyên Đan tới, Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn đều ngẩn ra.
Toàn bộ Lăng Vân Thành, còn chưa nghe nói xuất hiện qua Tụ Nguyên Đan, loại đan dược này là có tiền mà không mua được.
- Đại ca, huynh xem... đan văn...
Tần Viễn Sơn lắp bắp nói.
- Trần nhi, con...
- Phụ thân, không phải trước kia đã nói sao?
Tần Trần nói:
- Cửu U Đại Đế, nhân vật bực nào? Một ít đan thuật này, hài nhi vẫn có thể nắm ở trong tay!
- Đúng đúng đúng!
Tần Thương Sinh cầm đan dược lên, lại để xuống, không biết phải làm sao.
- Phụ thân, con phải ly khai Lăng Vân Thành, đi Lăng Vân Sơn Mạch một chuyến.
- Không thể!
Tần Thương Sinh lập tức mở miệng nói:
- Trần nhi, bây giờ con là Cảnh Môn cảnh không sai, nhưng một khi ly khai Tần gia, Lăng gia, Sở gia và Trầm gia khẳng định sẽ không bỏ qua cho con!
- Tuy con có thể chém giết bát môn cảnh, thế nhưng ba đại gia tộc xuất động mười mấy người, không tiếc giết con mà nói, con rất khó đối phó!
Trong lòng Tần Trần chỉ có thể cười khổ.
Đối mặt phụ thân và nhị thúc, hắn phải giả làm một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, thật sự rất khó.
Phải biết hiện tại ký ức cửu sinh cửu thế dung hợp, hắn có thể nói là lão quái vật sống hơn trăm ngàn năm.
- Phụ thân yên tâm đi!
Tần Trần chắp tay nói:
- Con sẽ lặng lẽ ly khai, không để bị phát hiện, hơn nữa vào Lăng Vân Sơn Mạch, là vị tiền bối kia bảo ta đi...
- Cửu U...
Đột nhiên Tần Thương Sinh im miệng, do dự một chút mới nói:
- Được, vậy ta đi cùng với con!
- Như vậy sao được!
Tần Trần khuyên can:
- Ngài đi theo con, như vậy Tần gia làm sao bây giờ? Con còn trông cậy vào ngài đột phá Thiên Môn cảnh, tới che chở cho con đây!
- Nhưng...
- Được rồi, cứ như vậy đi, tối nay con sẽ xuất phát, cáo từ, phụ thân!
Tần Trần nói xong, lập tức ly khai tiểu viện.
Lăng Vân Sơn Mạch, hắn là nhất định phải đi.
Chân của nhị ca, cùng với vật hắn từng lưu lại ở trong Lăng Vân Sơn Mạch, cũng phải cầm về.
Đêm đã khuya, thân ảnh của Tần Trần giống như hắc ảnh, trực tiếp đi ra Tần gia, ly khai Lăng Vân Thành, tiến tới Lăng Vân Sơn Mạch.
- Đại ca, Trần nhi thay đổi!
Tần Viễn Sơn đứng ở trước cửa sổ, mở miệng nói:
- Nhân họa đắc phúc, đạt được vị đại nhân kia ưu ái, võ đạo chi lộ ngày sau, không phải chúng ta có thể xen vào được!
- Ân!
Tần Thương Sinh gật đầu nói:
- Tất cả cần nhờ chính hắn!
Một bên khác, trong Lăng Vân Thành, Lăng gia.
- Tộc trưởng!
Một hắc ảnh trực tiếp xuất hiện ở ngoài cửa phòng Lăng Thế Thành.
- Chuyện gì?
- Tần gia tam công tử Tần Trần, đêm khuya ly khai Tần gia, đi tới Lăng Vân Sơn Mạch!
- Ồ?
Cửa phòng mở ra, Lăng Thế Thành ngạc nhiên nói.
- Tiểu tử này nửa đêm rời đi, chính là sợ người biết, chẳng lẽ muốn đi rèn luyện?
Lăng Thế Thành nói:
- Hộ vệ ở các trọng trấn, triệu hồi còn cần bao lâu?
- Trong vòng mười lăm ngày!
- Được!
Lăng Thế Thành nói:
- Lập tức thông báo Sở gia và Trầm gia, bảo bọn họ phái cao thủ truy sát Tần Trần, đồng thời nhanh chóng triệu tập hộ vệ, Tần gia, nhất định phải diệt vong!
- Vâng!
- Chậm đã!
Đột nhiên Lăng Thế Thành ngăn hắc y nhân kia, nói:
- Phái Lăng Thiên Vệ đi!
Lăng Thiên Vệ?
Nghe được lời này, nam tử áo đen kia ngẩn ra.
Lăng Thiên Vệ, có thể nói là tử sĩ của Lăng gia, mỗi người đều là lục môn cảnh, thất môn cảnh, hơn nữa phối hợp không chê vào đâu được, coi như là võ giả bát môn cảnh cũng sẽ bị giết chết.
Đối phó Tần Trần, còn cần Lăng Thiên Vệ?