Thần Đạo Đế Tôn

Chương 249: Không có liễu môn nữa

Chương Trước Chương Tiếp

Lúc này, An Vũ Tình của An Nhiên Uyển, Kiếm Tồn Nhất của Thiên Kiếm Hội và đám người Liễu Khai Nguyên của Liễu môn đều ở đây.

Bọn họ tận mắt nhìn thấy Tần Trần giết chết Lăng Thiên, sau đó lấy linh khí cực mạnh giết chết Thiên tử, chém đứt cánh tay của Long Tường.

Ở trong mắt bọn họ, Thiên tử là tồn tại cao cao tại thượng, không ai bì nổi.

Nhưng chuyện xảy ra hôm nay quá mức kinh hãi.

Thiên tử bị giết.

Hơn nữa còn bị giết chết dễ dàng như vậy.

Những nhân vật lớn gây chấn động thiên hạ đều phải chết oanh oanh liệt liệt như trong một vài dã sử tạp ký đã ghi chép mới đúng.

Nhưng Thiên tử chết... rất uất ức!

Liễu Khai Nguyên thân là người nắm giữ Liễu môn, vốn là đoàn thể đệ tử lớn thứ hai trong học viện. Bây giờ Thái Tử Đảng bị tiêu diệt, Thiên tử áp chế hắn không còn, nhưng hắn lại không cao hứng nổi.

- Liễu Phương Ngọc, xem ra lời ngươi nói quả nhiên không sai.

Liễu Khai Nguyên thở hắt ra một hơi, nói:

- Không ngờ hắn lại có thể thật sự khống chế được Tứ Tượng Thánh Trụ, thật may là lúc đầu ngươi chưa nóng vội, bằng không kẻ nằm trên mặt đất không chỉ là Thiên tử và Lăng Thiên.

Nghe được lời này, Liễu Phương Ngọc cười cay đắng.

Ngày đó, cuộc so tài của đệ tử nội viện kết thúc, rất ít người biết được chuyện xảy ra trên quảng trường.

Tuy viện trưởng nói không thể tiết lộ ra ngoài, nhưng hắn nhất định phải nói cho Liễu Khai Nguyên biết.

Từ đó về sau, tất cả người trong Liễu môn đều trở nên yên tĩnh, thành thật ở bên trong học viện.

Sau đó, Liễu Khai Nguyên vẫn luôn kiêng kỵ Tần Trần.

Nhưng qua ngày hôm nay, sợ rằng hắn không còn kiêng kỵ nữa, mà là sợ hãi!

Thử hỏi Tần Trần nói chặt đứt một tay của đại năng Địa Võ cảnh là chặt đứt một tay, còn ai dám chọc nữa?

- Nói cho các đệ tử trong môn hạ biết, sau này, bên trong học viện không có Liễu môn nữa!

Liễu Khai Nguyên phất tay một cái rồi xoay người rời đi.

Thiên tử ngã, hắn vẫn không phải là thiên tài đứng đầu Thiên Thần Học Viện. Hiện nay, sau ngày hôm nay, danh tiếng của ai còn có thể qua được Tần Trần?

Người này hành sự hoàn toàn không theo quy cách, chỉ làm theo ý mình, muốn làm gì thì làm. Nếu ai chọc cho hắn không thoải mái, cái gọi là quy tắc của học viện, pháp luật của đế quốc đều thật tức cười.

Chẳng bao lâu, mọi người đều sẽ biết có chuyện gì xảy ra ở đây.

Cái tên Tần Trần này nhất định sẽ nổi tiếng trong Bắc Minh Đế Quốc.

Vào giờ phút này, Tần Trần đã bước nhanh trở lại khu ba mươi sáu.

Tần Trần nhíu mày nhìn chỗ ở cũ của mấy người đã trở thành một đống ngổn ngang.

Lúc này, Thiên Ám viện trưởng đi tới, nói:

- Không quá mười ngày, ta sẽ cho xây dựng lại nơi đây, Tần công tử không cần phải lo lắng.

Tần Trần phất tay một cái, không nhiều lời.

Hắn đi tới bên đường, ngồi trên một tảng đá, nhắm mắt dưỡng thần.

Hắn vừa ngồi xuống, hai người Thiên Ám viện trưởng và Minh Ung Hoàng Đế đều không biết nên mở miệng thế nào.

Hộ vệ hoàng gia cùng với các trưởng lão của Thiên Thần Học Viện đều lần lượt cung kính đứng sau lưng hai người.

Lúc này, đám người đều im như hũ nút.

Tần Trần giết Thiên tử, hai người đứng đầu chẳng những không có bất kỳ trách móc nào, thậm chí ngay cả hỏi cũng không hỏi.

Mà bây giờ, cả hai đang đứng ở chỗ này chờ Tần Trần.

Bọn họ chờ gì vậy?

Tuy đám người không biết vì sao bọn họ lại đứng chờ, nhưng hai nhân vật đứng đầu Bắc Minh Đế Quốc không đi, ai dám đi chứ?

Lúc này, một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện trong khu ba mươi sáu.

Một thiếu niên tùy tiện ngồi ở ven đường, hai nhân vật đứng đầu trong Bắc Minh Đế Quốc kiễng chân chờ đợi.

Phía sau lưng hai người, trên trăm trưởng lão với thân phận hiển hách và đám hộ vệ không nói một lời.

Thời gian chậm rãi trôi qua, màn đêm buông xuống.

Lúc này, Tần Trần thở hắt ra một hơi, hai mắt hé mở.

Hắn thở hắt ra một hơi. Vào lúc này, khí tức bên trong thân thể của hắn lại một lần nữa được thăng hoa.

Linh Đài cảnh bát trọng!

Tần Trần đứng dậy, hoạt động cho giãn gân cốt.

Sau đó, hắn chậm rãi nói:

- Thứ nhất, cách lối vào của dãy núi Lăng Vân ở hướng bắc Lăng Vân Thành năm mươi dặm, có một nơi tên là Uyên Cốc, người của Tần gia ta đều ở bên trong.

- Ta sẽ phái người đón Vân Thương Hầu và người liên quan tới Tần gia tộc tới trong Đế Đô.

Minh Ung Hoàng Đế lập tức nói.

Tần Trần trừng mắt nhìn Minh Ung Hoàng Đế, nói:

- Không cần, ngươi tìm người đến trong dãy núi Lăng Vân, phối hợp với phụ thân ta, lấy Uyên Cốc làm trung tâm xây dựng thêm một tòa thành trì.

- Ta đã hiểu!

Minh Ung Hoàng Đế thân vì hoàng đế của một đế quốc, tất nhiên không ngốc.

Tần Trần đặc biệt coi trọng Tần gia, cho dù Tần gia ở Đế đô, hắn cũng lo lắng.

Mặc dù không biết Uyên Cốc này là chỗ nào, nhưng đó là nơi Tần Trần cho rằng an toàn, vậy chắc chắn sẽ càng vững chắc hơn Đế đô.

- Thứ hai, xây cho ta một tòa nhã cư ở sát dưới chân núi bên kia, lúc nhàn rỗi không có chuyện gì làm, đừng cho người khác tùy tiện tới làm phiền ta. Lần sau lại có người lấy tổ chim của ta, ta cho hai người các ngươi đều đi gặp tổ tông luôn!

Lời này vừa nói ra, Thiên Ám viện trưởng sốt ruột, vội vàng gật đầu.

- Thứ ba, thời gian gần đây, Huyền Minh Đại Trận xảy ra chuyện gì? Các ngươi lần lượt nói rõ ràng cho ta biết đi.

Tần Trần vừa dứt lời đã chậm rãi bước đi.

Hai người Thiên Ám viện trưởng và Minh Ung Hoàng Đế lập tức đi theo.

Những người khác lần lượt đứng ở phía sau, không ai dám di chuyển.

- Ta nói trước đi!

Minh Ung Hoàng Đế nói:

- Huyền Minh Đại Trận là do hai người Minh Uyên lão tổ và Thiên Thanh Thạch lão tổ năm đó cùng chế tạo ra, chính là đề phòng đế quốc bị thua, tử tôn tuyệt thế.

- Bên trong đại trận phong ấn một thiên địa, thiên địa kia rất kỳ lạ, bên trong có rất nhiều linh thú, hơn nữa còn có một vài vật kỳ quái khác, nhưng nghe nói là trấn áp long mạch của Bắc Minh Đế Quốc.

- Ban đầu, đại trận hoàn hảo không tổn hao gì, nhưng vào hơn nửa năm trước...

Minh Ung Hoàng Đế nhìn Tần Trần, lộ vẻ do dự.

- Ngươi nói đi!

Tần Trần nhìn Thiên Ám viện trưởng nói.

- Vào hơn nửa năm trước, sau khi Tần công tử ngài đến Đế đô, trước phát động Tứ Tượng Thánh Trụ, sau là Bát Hoang Viêm Long Hộ, Huyền Minh Đại Trận bắt đầu xảy ra vấn đề.

Thiên Ám viện trưởng thận trọng nói:

- Ở bên trong Huyền Minh Đại Trận hình như có vật gì đó đáng sợ muốn ra ngoài vậy...

Lời này vừa nói ra, trên mặt Tần Trần cuối cùng cũng có sự thay đổi.

- Ta biết rồi!

Tần Trần phất tay một cái, không nhiều lời.

Nói đúng ra Huyền Minh Đại Trận trăm kỳ ngàn quái, trong trận pháp đó có cất giữ một không gian rộng lớn.

Chỉ dựa vào hai thằng nhóc thối tha Minh Uyên và Thiên Thanh Thạch này, tất nhiên không làm ra được trận pháp này.

Lúc đó, hắn là chủ tâm, đồ nhi Thanh Vân là phụ, hai thằng nhóc thối chỉ ở bên cạnh trợ thủ thôi, Huyền Minh Đại Trận này mới xuất hiện.

Hơn nữa, là hắn lấy đại thần thông trực tiếp chuyển rời một đại lục cỡ nhỏ ngoài Cửu U đại lục đến đây.

Thật ra suy nghĩ lúc đó của hắn là để lại một đường lui cho hậu nhân của hai đồ tôn.

Cho dù Bắc Minh Đế Quốc hoàn toàn diệt vong, hậu nhân của hai đồ tôn cũng có thể tiến vào bên trong Huyền Minh Đại Trận, chuẩn bị Đông Sơn tái khởi.

Cho nên, nói thật ra không gian bên trong Huyền Minh Đại Trận này là một mảnh không gian, hơn nữa còn là một không gian đại lục kỳ lạ.

Về phần thứ bên trong, vậy lại rất thú vị.

- Tần công tử...

Minh Ung Hoàng Đế lại nói:

- Vấn đề không chỉ ở điểm này, mà ở hai lối vào của Huyền Minh Đại Trận… hình như... sắp mở ra rồi!

- Một khi lối vào này mở ra, chỉ sợ những đế quốc, thượng quốc, cương quốc trên cả Cửu U đại lục đều sẽ lao tới. Đến lúc đó, chỉ dựa vào chúng ta căn bản không có cách nào ngăn cản được.

- Nếu chẳng may thả những thứ khủng khiếp đó ra, sẽ là một họa lớn!

Tần Trần nghe được lời này, gật đầu.

Trong lúc đó, linh ấn từ ngón tay hắn cuồn cuộn trào ra. Tần Trần đột nhiên ngồi xổm xuống, hai tay vỗ xuống mặt đất, từng linh ấn chui vào bên trong mặt đất và biến mất.

Mặt đất này đột nhiên run rẩy, từng bóng dáng phá đất bay ra.

- Đây là... Huyền Minh Vệ!

Gương mặt của hai người Thiên Ám viện trưởng và Minh Ung Hoàng Đế đều đột nhiên trắng bệch.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)