Thần Đạo Đế Tôn

Chương 243: Chu tước linh

Chương Trước Chương Tiếp

Ý hắn rất rõ ràng, không cho lão què ra tay.

Nhìn thấy ánh mắt Tần Trần, lão què há hốc miệng, cuối cùng vẫn không nói một câu nào, đứng yên tại chỗ, không hề động đậy.

Hắn đã hiểu rõ ý của Tần Trần.

Tần Trần không cho hắn đứng ra, chính là không muốn các vị trưởng lão nhận ra hắn.

Nếu hắn đứng ra, những trưởng lão này chắc chắn sẽ không dám ra tay nữa.

Bây giờ, không biết Thiên Ám đang làm gì, Lý Thông Phong căn bản không e ngại, bởi vì không ai có thể khống chế được hắn.

Tần Trần lại muốn Lý Thông Phong không e ngại gì.

Bởi vì ngày hôm nay, hắn tới chính là để giết người.

- Chỉ là tu vi Linh Phách cảnh thất trọng đã muốn kiêu ngạo thái quá ở trước mặt ta sao?

Lúc này, Tần Trần vẫn ngồi hiên ngang trên bậc thang, nhìn Lý Thông Phong xông tới với, vẻ mặt thản nhiên.

- Chu Tước Linh!

Tần Trần quát khẽ một tiếng, bàn tay vung lên. Trong phút chốc, cột thứ ba của Tứ Tượng Thánh Trụ ở trên quảng trường ngoại viện Thiên Thần Học Viện lập tức điên cuồng phun ra ánh sáng rồi biến mất.

Rất nhiều đệ tử ngoại viện nhìn thấy cây Thánh Trụ thứ ba này biến mất, ai nấy đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc.

Đây là lần thứ ba?

Gần đây rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy? Cứ cách một thời gian, Tứ Tượng Thánh Trụ đột nhiên biến mất, lại đột nhiên trở về.

Học viện căn bản không giải thích gì về chuyện này.

Cùng lúc đó, trong Thiên Thần Viện hoàn toàn yên tĩnh.

Tí tách...

Một giọt máu tươi rơi xuống đất, phá tan sự yên tĩnh này.

Vào giờ phút này, bên ngoài phủ đệ của Liệt Hỏa lão tổ, bóng dáng Lý Thông Phong cách Tần Trần chưa đến một thước.

Quạt lông trong tay hắn được mở ra, nằm ngang trước người Tần Trần.

Chẳng qua chỉ là khoảng cách ngắn ngủi một ngón tay thôi, nhưng vào giờ phút này, Lý Thông Phong lại không có cách nào đẩy tới.

Từng Chu Tước Linh bay xung quanh thân thể hắn, xuyên qua thân thể hắn, đâm cho hắn nhỏ máu tươi đầm đìa trên mặt đất.

Giống như bị từng thanh kiếm trúc sắc bén xuyên qua cơ thể vậy.

Lý Thông Phong… chết rồi!

Từng Chu Tước Linh với màu sắc sặc sỡ giống như lông chim hoàn toàn đâm Lý Thông Phong thành cái sàng.

- Chết... Chết rồi...

Lúc này, đám người Trần Nhiêm trưởng lão hoàn toàn bối rối.

Một vị trưởng lão nòng cốt, cao thủ hàng đầu với tu vi Linh Phách cảnh thất trọng lại chết như vậy.

Tần Trần… đã làm thế nào?

- Ta mới rời đi một tháng thôi, không ngờ các ngươi đã lớn mật đến như vậy.

- Xem ra, trước đây ta vẫn quá nhân từ!

Ánh mắt Tần Trần nhìn lướt qua đám người trước mặt, hờ hững nói.

Lốc cốc lốc cốc...

Đúng vào lúc này, từng tiếng vó ngựa đột nhiên vang lên.

Một đội binh mã mặc giáp sắt bỗng nhiên từ chỗ lối rẽ lao tới.

Có thể thấy được những binh mã kia được trang bị hoàn mỹ, mỗi binh sĩ đều có thực lực không tầm thường, bọn họ đều có tu vi Linh Đài cảnh, Linh Luân cảnh.

- Thái tử!

Nhìn thấy người dẫn đầu, tất cả trưởng lão đều sửng sốt.

Sao Thái tử Bắc Minh Đế Quốc lại xông vào Thiên Thần Học Viện tới?

Hơn nữa, dáng vẻ này hình như... đằng đằng sát khí.

- Bao vây lại!

Lúc này, Minh Vũ thái tử lười nói nhiều, trực tiếp hạ lệnh.

Tiếng giáp sắt vang lên, rất nhiều tướng sĩ lập tức bao vây chặt nơi này.

Minh Vũ thái tử bước nhanh tới trước mặt Tần Trần, chắp tay nói:

- Tần công tử, xin lỗi!

Lúc này, Tần Trần nhẹ nhàng liếc nhìn Minh Vũ thái tử, lạnh lùng nói:

- Ta muốn biết, nhiều ngày như vậy, sao bây giờ ngươi mới đến xin lỗi ta. Thế này là có ý gì?

Lời này vừa nói ra, ánh mắt Minh Vũ thái tử thoáng đờ ra.

Tần Trần… đang tức giận.

Lúc này, Minh Vũ thái tử vội vàng hạ thấp thân, khẽ nói:

- Tần công tử, ta thật sự xin lỗi. Mấy ngày qua, bên trong đế quốc xảy ra quá nhiều chuyện.

- Phụ thân và Thiên Ám viện trưởng bước vào trong Huyền Minh Đại Trận, đến bây giờ còn chưa có tin tức.

- Xích Nguyệt Đế Quốc phái tới không ít người, đang hoạt động ở bên trong Bắc Minh Thành, có thể ám sát ngài bất kỳ lúc nào. Một mình ta thật sự không có cách nào phân thân.

- Mời Tần công tử trách phạt!

Lời này vừa nói ra, Tần Trần lại nhíu chân mày.

- Huyền Minh Đại Trận bị làm sao?

- Cụ thể thế nào thì ta cũng không biết...

Lúc này, vẻ mặt Tần Trần lạnh xuống, chậm rãi nói:

- Mà thôi, chuyện này cũng không trách ngươi được. Trong Thiên Thần Học Viện, thế lực của Thiên tử đã ăn sâu bén rễ, ngươi ở đây cũng không có tác dụng gì.

Nghe được lời này, Minh Vũ thái tử thở hắt ra một hơi.

- Tần công tử, lần này ta bắt được một người, chắc hẳn Tần công tử sẽ cảm thấy có hứng thú. Ta sẽ dẫn tới cho ngài sau.

- Ừ!

Tần Trần không nói nhiều lời, ánh mắt nhìn lướt qua rất nhiều trưởng lão ở đây, nói:

- Thiên Thần Học Viện mở trường học là phải bồi dưỡng nhân tài cho Bắc Minh Đế Quốc, để bọn họ tiếp thu được cách giáo dục võ đạo tốt nhất.

- Một mình Thiên tử lại tụ tập đám đông kết bè kết cánh, cấu kết với đám trưởng lão các ngươi, đáng tội chết nghìn lần.

- Các ngươi thân là trưởng lão của học viện, càng đáng tội chết nghìn lần.

Lúc này, Tần Trần đằng đằng sát khí.

- Ngươi... Ngươi ngươi ngươi... Ngươi dám!

Trần Nhiêm trưởng lão hoàn toàn bị dọa cho bối rối.

- Ta đương nhiên dám!

Ngón tay của Tần Trần điểm tới, vào lúc này một tiếng phụt vang lên.

Lập tức, ngoài cửa phủ đệ vang lên những tiếng gào hét thê thảm, tiếng sau cao hơn tiếng trước.

Trước mặt Chu Tước Linh, mười mấy trưởng lão tọa thượng và cả Trần Tiêu, Trần Đông Phong hoàn toàn không có bất kỳ khả năng phản kháng nào, trực tiếp ngã xuống đất tắt thở.

Mặt đất bị máu tươi nhuộm đỏ, cảnh tượng vô cùng thảm khốc.

Thiên Động Tiên ở phía sau nhìn thấy cảnh tượng như vậy, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.

Có lẽ Tần Trần làm như thế xem như đã nhổ đi khối u ác tính trong Thiên Thần Học Viện.

Nhưng như vậy, bên trong học viện cũng thiếu đi không ít trưởng lão Linh Phách cảnh, thật sự là một tổn thất lớn.

Tần Trần phủi tay đứng dậy, nhìn về phía Tần Sơn.

- Nhị ca đâu?

- Ở bên trong!

Lúc này, Tần Sơn vẫn còn khiếp sợ.

Mười mấy vị trưởng lão tu vi Linh Phách cảnh, hắn nói giết là giết. Hắn lại bá đạo như vậy sao?

Tam đệ này của mình... đơn giản là... mạnh mẽ đến không biên giới rồi.

Vào lúc này, từng bóng người đứng bên trong gian phòng của Liệt Hỏa lão tổ.

Tần Trần ngồi trên giường hoepj, thở hắt ra một hơi.

- Thế nào? Nhị đệ sao rồi? Tam đệ?

Tần Sơn sốt ruột không chờ được, hỏi.

- Không có việc gì!

Tần Trần khẽ cười nói.

Không có việc gì?

Sao có thể không có việc gì được?

Từ khi Tần Hải bị đánh thương, cho tới nay vẫn mê man bất tỉnh, sao có thể không có việc gì.

- Đại ca yên tâm đi, không quá mười ngày, nhị ca sẽ tỉnh lại, hơn nữa sẽ trở nên rất khác biệt.

Tần Trần hé miệng cười nói:

- Đại ca không cần phải lo lắng. Thật ra, mấy ngày tới ngươi phải cố gắng dưỡng thương cho tốt đấy.

Tần Trần lại căn dặn Tần Sơn vài câu, lúc này mới đi ra khỏi gian nhà.

Minh Vũ thái tử và một vài hộ vệ vẫn đứng cung kính chờ bên trong đình viện.

Nhìn thấy Tần Trần đi ra, vẻ mặt Minh Vũ thái tử thoáng nhẹ nhõm.

- Ngươi nói với ta một chút về chuyện của Huyền Minh Đại Trận đi. Hơn nữa, Xích Nguyệt Đế Quốc kia muốn làm gì!

- Vâng!

Diệp Tử Khanh và Vân Sương Nhi đi theo Tần Trần rời đi.

Trong Thiên Thần Viện, Tần Trần và Minh Vũ thái tử đi phía trước, Diệp Tử Khanh và Vân Sương Nhi đi theo phía sau, rất nhiều hộ vệ chậm rãi đi theo bọn họ không dám phát ra tiếng động.

- Mọi chuyện chính là như vậy.

Lúc này, Minh Vũ thái tử thở hắt ra một hơi, nhìn về phía Tần Trần nói:

- Từ sau khi ngươi rời đi, Huyền Minh Đại Trận lại xảy ra biến hóa, hình như trong lòng đất xuất hiện thứ gì đó không tốt.

- Hơn nữa, Xích Nguyệt Thăng của Xích Nguyệt Đế Quốc chắc chắn đã được Xích Nguyệt Hoàng đế bày mưu đặt kế, tính bắt ngươi, sau đó mượn điều này để phát binh tấn công Bắc Minh Đế Quốc ta.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)