Tiếng quát vừa vang lên, hai nam tử trung niên mặc áo bào đen bước tới.
Rất rõ ràng, bọn họ là hai vị trưởng lão tọa thượng có thân phận tương đương với Hứa Thông Thiên.
- Hứa trưởng lão!
Hai vị trưởng lão kia nhìn thấy Hứa Thông Thiên, lập tức quát:
- Ngươi thân là trưởng lão, nhìn thấy chuyện như vậy cũng không quản sao?
Người còn lại trợn mắt, bực bội nói:
- Cho dù ngươi bị cách chức đến làm chó giữ cửa trong khu ba mươi sáu, nhưng ít nhất ngươi cũng là một con chó giữ cửa cấp bậc trưởng lão.
- Khâu Nhiên, Khâu Thiệu, đừng có chậu phân gì cũng chụp lên người ta!
Mặt Hứa Thông Thiên đỏ lên, bực bội nói:
- Chúng ta đều là thân phận trưởng lão tọa thượng, các ngươi vô duyên vô cớ vu oan hãm hại ta, những lời độc ác tăng theo cấp số cộng, cũng phải bận tâm tới thân phận này chứ?
- Bận tâm tới thân phận? Ngươi cũng xứng sao?
Hai vị trưởng lão Khâu Nhiên, Khâu Thiệu lập tức trợn mắt.
- Ngươi...
Hai người hình như lười để ý tới Hứa Thông Thiên, xoay người nhìn về phía Tần Trần.
- Ngươi chính là Tần Trần?
Khâu Nhiên trưởng lão bực bội nói:
- Nơi này là Thiên Thần Học Viện, không phải là nhà của ngươi, ở đây phải chú ý tới nội quy của học viện, lập tức dừng tay cho ta!
- Dừng tay?
Tần Trần cười giễu cợt, phất tay ra hiệu cho Diệp Tử Khanh tiếp tục.
- Thằng nhóc thối tha, ngươi tự tìm đường chết!
Khâu Thiệu quát:
- Ngươi thậm chí dám vi phạm lời trưởng lão nói, bây giờ ngươi lập tức đi với ta tới Hình Phạt Đường nhận phạt, nếu không...
- Ngươi có thể làm gì?
- Bản trưởng lão có quyền trực tiếp giết chết ngươi!
Lời này vừa nói ra, gương mặt Tần Trần trở nên lạnh lẽo.
- Giết ta? Ngươi cũng xứng sao?
- Tự tìm đường chết!
Lúc này, hai trưởng lão Khâu Nhiên và Khâu Thiệu giận dữ, một trái một phải trực tiếp xông về phía Tần Trần.
Ầm ầm...
Chỉ là trong phút chốc, hai bóng người lại chật vật bắn ra, không ngừng nôn ra máu.
- Lão què, không cần nương tay, giết!
Tần Trần phất tay một cái.
- Được!
Thiên Động Tiên bất chấp tất cả, trực tiếp đánh ra một chưởng.
Hắn đã đột phá đến Địa Võ cảnh, hai vị trưởng lão tọa thượng này rất mạnh trong Linh Phách cảnh, nhưng ở trước mặt hắn lại không đáng để nhắc tới!
Hứa Thông Thiên nhìn thấy hai người Khâu Nhiên và Khâu Thiệu trực tiếp ngã xuống đất, lại không đứng dậy nổi, trong lòng thầm kinh hãi.
Lần trước, hắn đã biết lão què này chính là Thiên Động Tiên, cũng từng làm viện trưởng, là phụ thân của viện trưởng hiện nay.
Nhưng bây giờ, căn bản là Tần Trần nói gì lão què nghe nấy.
Trong nháy mắt, Hứa Thông Thiên đã hạ quyết tâm.
Sau này Tần Trần bảo mình làm gì, mình lại làm cái đó, không nói nhiều, không hỏi nguyên nhân.
Ôm chặt bắp đùi này thì chắc chắn sẽ không sai.
Ngay cả lão viện trưởng tu vi Địa Võ cảnh còn luôn nghe theo lời Tần Trần nói, hắn còn sợ cái lông gì?
Lúc này, Tần Trần bỗng nhiên thở dài, nói:
- Thiên Thần Học Viện đang tốt đẹp lại kết bè kết cánh, loạn hết cả lên. Một Thiên Tử Đảng, đã khiến các trưởng lão cũng phải thi nhau tới nịnh bợ.
- Một Bắc Minh Cương Quốc tốt đẹp như vậy, bây giờ lại thành đế quốc không có đẳng cấp...
Một tiếng than thở này chính là lời nói thật lòng của Tần Trần.
Ngày xưa, lúc hắn là Cửu U đại đế, trong lòng đồ đệ yêu quý Thanh Vân cùng với hai đồ tôn Minh Vũ và Thiên Thanh Thạch đều lo cho thiên hạ.
Trong người đầy hoài bão và thực lực của bản thân, bọn họ đều là hạt giống tốt, cho nên hắn mới để ý.
Nhưng bây giờ, lại bị hậu nhân phát triển trở thành tình trạng tệ hại thế này.
- Thịnh suy thay đổi, vốn không có cách nào nói rõ được.
Lão què lặng lẽ nói một câu.
- Thịnh suy thay đổi có má gì chứ? Cứ cố gắng phát triển thì chỉ biết thịnh, sẽ không suy, bớt ném nồi cho mình đi.
Lão què nghe được lời này lại xoa mũi, vẻ mặt xấu hổ, trong lòng lại bất đắc dĩ nói: Đây cũng không phải là lỗi của ta!
Vào giờ phút này, tiếng la hét của Lư Nhất Khắc và Vương Nguyên Sanh càng lúc càng nhỏ.
Hai người Trương Tiểu Soái và Lục Huyền đã trút hết tức giận trong hơn một tháng qua xuống người Vương Nguyên Sanh, ra tay căn bản không nương tay.
- Đánh nữa sẽ chết...
Trương Tiểu Soái thở hổn hển nói.
- Chết thì chết!
Hai tay Lục Huyền nắm chặt, quát khẽ:
- Trước đây Tuân Ngọc chính là bị người này… đánh chết!
- Được!
Trương Tiểu Soái cũng vung nắm đấm đánh ra, lần này hắn không chỉ dùng lực lượng thân thể, mà mang vào linh khí để công kích.
Ầm...
Một quyền đập xuống, vào lúc này mặt đất vọng ra một tiếng động nặng nề. Vành mắt Vương Nguyên Sanh muốn nứt ra, phun ra một ngụm máu tươi, cả người run rẩy không phát ra một tiếng kêu nào.
Mà giờ phút này, Lư Nhất Khắc bên kia đã không còn chút phản ứng nào nữa.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Tần Trần đứng dậy.
- Tuân Ngọc chết là do ta suy nghĩ không chu toàn, nhưng thù của hắn, ta sẽ báo!
Giọng nói của Tần Trần thoáng lộ vẻ lạnh lùng, nói:
- Bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ làm cho tất cả mọi người trong Thiên Thần Học Viện biết, chọc ta, động vào người của ta, cho dù là Thiên tử cũng phải chết!
Tần Trần không e dè, mình chính là một người bao che khuyết điểm.
Bất kể là đại ca, nhị ca, Hâm Hâm, hay là Tử Khanh và Sương Nhi, cùng với ba người Lục Huyền, Tuân Ngọc, Tiểu Soái đều sớm chiều ở chung với mình, quan hệ thân thiết với mình.
Nếu Lăng Thiên dám xuống tay với bọn họ, vậy hắn phải biết chữ chết viết thế nào!
- Đi!
- Đi đâu?
Ánh mắt Tần Trần lạnh lùng, nói:
- Thiên Thần Viện, tịch thu tổ chim của Thiên Tử Đảng!
- Người nào cản trở ta, giết kẻ đó!
Tần Trần chắp hai tay sau lưng bước tới, thần thái thản nhiên.
Lúc này, ba người Tần Hâm Hâm, Lục Huyền và Trương Tiểu Soái đều lộ vẻ kinh ngạc.
Tịch thu tổ chim của Thiên Tử Đảng?
Thiên tử kia không phải sẽ tức chết sao? Đến lúc đó, chỉ sợ viện trưởng đứng ra, cũng không xử lý được.
Ngược lại, ba người Diệp Tử Khanh, Vân Sương Nhi và lão què không có cảm xúc gì.
Tần Trần liên tiếp giết chết năm người của Lam gia ở Vân Lam Đế Quốc, đồng thời đều là nhân vật nòng cốt của Lam gia, như vậy hắn còn không sợ, nói gì tới chỉ một Thiên tử ở Thiên Thần Học Viện?
Mấy người đi tới bên ngoài Thiên Thần Viện.
Trên thực tế, mấy người Tần Trần đã sớm đạt đến Linh Đài cảnh, đã có tư cách trở thành Linh đồ.
Trong Thiên Thần Học Viện, đệ tử ngoại viện, đệ tử nội viện, Linh đồ, Linh tử được phân chia rõ ràng.
Đệ tử Linh đồ lại phải ở trong Thiên Thần Viện, có trưởng lão tọa thượng tự mình giảng bài. Hơn nữa tài nguyên trong Thiên Thần Viện cũng hơn hẳn ở ngoại viện và nội viện.
- Nếu là mấy vạn năm trước, Linh đồ ít nhất phải có tu vi Linh Phách cảnh, lại phải đạt tới Địa Võ cảnh mới có thể thăng cấp lên Linh tử. Bây giờ thì hay rồi... Linh Luân cảnh lại có thể trở thành Linh tử...
Tần Trần lắc đầu, bước nhanh vào trong Thiên Thần Viện.
Lão què nghe được lời này, lại đỏ mặt.
Hắn là viện trưởng cũ, Thiên Thần Học Viện ở trong tay hắn chỉ có thể nói là có quy có củ.
Mãi sau khi Thiên Ám tiếp nhận chức vụ viện trưởng, Thiên Thần Học Viện mới xuất hiện thiên tài tuyệt thế là Thiên tử này.
Mấy người bước vào trong Thiên Thần Viện, không đi thẳng đến chỗ của Thiên Tử Đảng, mà tìm đến đình viện của Liệt Hỏa lão tổ.
Chỉ là lúc mấy người đi đến bên ngoài đình, đã nhìn thấy mười mấy người vây chặt đình viện này.
Mà phía trước mười mấy người đó là một bóng người mà Tần Trần không xa lạ gì.
Trần Nhiêm trưởng lão!
Trước đây, Trần Đông Phong bị hắn trực tiếp phế bỏ huynh đệ, lão già này muốn tìm hắn gây phiền phức, nhưng bị viện trưởng dạy dỗ một trận.
Sau đó, lão già này trở nên thành thật, không có hành động gì. Không ngờ bây giờ, lão ta lại có thể xuất hiện ở đây.