Hứa Thông Thiên gật đầu:
- Đúng vậy!
Vương Uyên lại nói:
- Hứa trưởng lão, ngươi có thời gian thì nói giúp lão phu vài câu trước mặt Tần công tử, nếu có thể cùng uống chút trà với Tần công tử, vậy tất nhiên càng tốt rồi!
- Được, nhất định, nhất định rồi!
Lúc trước, khi thí luyện đệ tử nội môn kết thúc, Tần Trần giết người không để ý tới nội quy của học viện.
Nhưng hắn lại được viện trưởng ngầm đồng ý không trừng phạt.
Chuyện này vẫn chưa từng truyền ra ngoài, các trưởng lão, đệ tử biết chuyện này, không ai dám nói ra.
Nhưng bọn họ biết sự khủng khiếp của Tần Trần, biết viện trưởng khoan dung, lại hiểu rõ hơn về sự thâm sâu khó lường của Tần Trần.
Diệp Tử Khanh đứng ở ngoài cửa viện bên kia.
Bên cạnh là một nam một nữ với vẻ mặt ân cần.
- Tử Khanh, con đã đạt đến... Linh Luân cảnh nhất trọng?
Diệp Thông Nguyên kinh ngạc nhìn nữ nhi của mình.
Sau khi biết được Diệp Tử Khanh chính là Hoàng Thể Cửu Chuyển Linh Lung Thể, hắn cũng rất kinh ngạc, biết nữ nhi của mình sau này tuyệt đối sẽ có tiền đồ rộng lớn.
Nhưng hắn không ngờ được, lúc này mới qua khoảng nửa năm ngắn ngủi, Diệp Tử Khanh từ Linh Hải cảnh đã trực tiếp vượt qua Linh Đài cảnh, đạt đến Linh Luân cảnh.
Thật sự không thể tưởng tượng nổi.
- Cảnh giới nâng cao quá nhanh, có thể sẽ dẫn đến căn cơ bất ổn. Nữ nhi, con nhất định phải nâng cao vững chắc một chút!
Diệp Thông Nguyên lo lắng nói.
Nếu để người bên ngoài nghe được lời này, nhất định sẽ phun ra một ngụm máu.
Võ tu trong thiên hạ, ai mà không hận một ngày trở thành thánh, vượt qua đại hiền?
Nhưng bây giờ, Diệp Thông Nguyên lại cảm giác nữ nhi của mình nâng cao quá nhanh, chắc hẳn phải chậm một chút.
- Ngươi lại lắm miệng!
Cốc Nguyệt Hàn đứng bên cạnh, bĩu môi nói:
- Tần Trần có kiến thức uyên bác, nhất định đã từng gặp cơ duyên lớn, nói không chừng còn nhận được truyền thừa của đại năng cổ đại, hắn biết nhiều hơn ngươi.
- Nếu hắn cảm giác nữ nhi của chúng ta nâng cao như thế không thành vấn đề, vậy sẽ không có vấn đề gì!
Nhìn dáng vẻ của phụ thân, mẫu thân, Diệp Tử Khanh cười gượng.
Linh Luân cảnh nhất trọng, tu vi nâng cao đúng là rất nhanh.
Nhưng điều này ở trong mắt Tần Trần chẳng qua chỉ vừa vặn đạt tiêu chuẩn mà thôi.
- Nữ nhi ngoan, đây là Ngọc Linh Chi nghìn năm, con đưa cho Tần công tử dưỡng thương!
Lúc này, Diệp Thông Nguyên nói:
- Lần trước Tần công tử cứu mẫu thân con, chúng ta còn chưa cảm ơn đàng hoàng. Người ta còn giúp con mở ra Cửu Chuyển Linh Lung Thể, so với giúp đỡ mẫu thân con...
- Phụ thân, công tử không có gì đáng ngại.
- Nói bậy, ta nghe nói Tần công tử bị kiếm gây tổn thương, sao có thể không có gì đáng ngại được?
Cốc Nguyệt Hàn cũng nói:
- Con cứ cầm lấy, giao cho Tần công tử, đây là tâm ý của chúng ta.
Diệp Tử Khanh bất đắc dĩ cười.
Cùng lúc đó, ở khúc cua của một tòa khu ký túc xá.
- Hâm Hâm!
Thánh Tâm Duệ kéo Tần Hâm Hâm, cười nói:
- Tần đại sư thế nào?
- Lần này, phụ thân ta bảo ta mang theo một củ Ngọc Linh Chi nghìn năm, Ngọc Linh Chi nghìn năm này rất có lợi cho việc chữa trị vết thương từ kiếm.
- Thánh công tử, Trần ca ta không có việc gì, yên tâm đi!
Tần Hâm Hâm cười hì hì nói. Hắn nhìn Ngọc Linh Chi nghìn năm, nước miếng suýt nữa chảy đầy đất.
- Đây là mười viên Trúc Hải Đan, linh đan nhất phẩm, xem như quà ta thiếu để chào mừng ngươi đến Thiên Thần Học Viện.
Thánh Tâm Duệ lấy ra một bình ngọc, cười nói:
- Từ nay về sau, ngươi đừng khách sáo với ta như vậy, gọi ta Thánh huynh đệ là được rồi.
- Cái này quá quý trọng, ta không thể nhận!
Thánh Tâm Duệ lại nói:
- Ngươi không nhận chính là khinh thường ta. Ta là đan đồng của Tần đại sư, ngươi là đệ đệ của Tần đại sư, nên nhận!
Đồng thời, một bóng người đứng ở bên cạnh xe ngựa phía đường đối diện.
- Thái tử điện hạ!
Lúc này, trên mặt Tần Sơn, Tần Hải hiện ra vẻ cung kính nhìn Thái tử điện hạ Minh Vũ trước mắt.
Mặc dù đệ đệ mình hình như không để ý tới thái tử này, nhưng bọn họ lại khác.
Hai người từ nhỏ đến lớn sống trong Lăng Vân Thành. Lăng Vân Thành ở trong Bắc Minh Đế Quốc chỉ có thể gọi là nơi hẻo lánh, nhân khẩu trên trăm vạn thoạt nhìn rất nhiều, nhưng so với Bắc Minh Đế Quốc lại quá ít.
Đối mặt với Thái tử - bá chủ hoàng thất, hoàng đế đời tiếp theo, trong lòng hai huynh đệ vẫn thấy áp lực.
- Hai vị huynh trưởng khách sáo rồi!
Lúc này, thái độ Minh Vũ hiền hòa, cười mỉm nói:
- Ta với Tần huynh là huynh đệ bằng hữu tri kỉ, cho nên từ nay về sau hai vị cũng xem như là đại ca, nhị ca của Minh Vũ ta!
Lời này vừa nói ra, Tần Sơn, Tần Hải lập tức biến sắc.
Minh Vũ lại nói:
- Ta đã xin thánh chỉ của phụ hoàng, ngay hôm nay sẽ sắc phong cho Tần đại bá Tần Thương Sinh làm Vân Thương Hầu. Lăng Vân Thành được nâng lên làm quận thành, mấy tòa thành trì xung quanh đều sẽ do Lăng Vân Thành quản lý.
- Chức vị hầu này được truyền tới đời sau!
Lời này vừa nói ra, Tần Sơn và Tần Hải lập tức kinh ngạc.
Sắc phong làm Hầu gia?
Trong Bắc Minh Đế Quốc, trừ khi là người có công lao lớn đối với đế quốc mới được sắc phong, bây giờ lại trực tiếp sắc phong cho phụ thân.
Vậy phụ thân chính là thành chủ được hoàng quyền Bắc Minh Đế Quốc thừa nhận.
Kể từ đó, một vài gia tộc, thế lực tông môn khác trong thành trì muốn đối phó với Tần gia, lại phải cân nhắc kỹ, làm vậy chính là khiêu khích hoàng uy.
- Cảm ơn...
- Cảm ơn thì khách sáo quá!
Minh Vũ kéo hai người lại, nói tiếp:
- Đáng lẽ chuyện này phải được làm sớm hơn. Sau khi ta trở thành Thái tử phải xử lý quá nhiều chuyện, hai vị huynh trưởng không chê ta chậm trễ là được rồi.
- Không dám không dám!
Trong lòng của hai người đều vô cùng khiếp sợ.
Nhận được hoàng quyền tán thành, vậy tương lai Tần gia chính là nhà quan lại.
Ở trong Bắc Minh Đế Quốc, bất kỳ tông môn, gia tộc thế lực này đều không bằng sự tán thành của hoàng gia.
Hai huynh đệ nhìn nhau, trong lòng thầm xúc động.
Tất cả những thay đổi này đều xuất phát từ Tần Trần.
- Mong rằng hai vị huynh trưởng thay ta chuyển giúp Ngọc Linh Chi nghìn năm. Cơ thể Tần huynh bị thương cũng là do ta quản lý bất lực, sau khi trở về, nhất định sẽ tiến hành trách phạt sự thất trách của Vũ Lâm Vệ!
Nhận lấy Ngọc Linh Chi, hai huynh đệ đều trợn mắt há hốc mồm.
Cho dù là cường giả Linh Phách cảnh nhìn thấy Ngọc Linh Chi nghìn năm,, tuyệt đối sẽ không nhịn được muốn cướp giật.
Ở đối diện tòa nhà ký túc của Tần Trần, lúc này Thiên Động Tiên đang nằm thảnh thơi ở trên ghế.
Ba người Lục Huyền, Tuân Ngọc, Trương Tiểu Soái ngồi ở bên cạnh Thiên Động Tiên, hoàn toàn sốc.
- Tộc trưởng và phu nhân Diệp gia!
- Thái tử điện hạ Minh Vũ!
- Thánh Tâm Duệ, thiên tài Đan Sư của thế hệ!
- Đó là Vương Uyên trưởng lão, trưởng lão chịu trách nhiệm quản lý Linh Các bây giờ.
Ba người cẩn thận nhìn những người tới.
Trong cả Bắc Minh Đế Quốc, mấy người này tuyệt đối là nhân vật giậm chân một cái lại khiến mặt đất rung chuyển.
Nhưng lúc này, những người này lại tập trung ở đây, chỉ vì chờ đợi Tần Trần, xem vết thương của Tần Trần có để lại tai họa ngầm hay không.
- Ha ha ha...
Đúng vào lúc này, mười mấy bóng người đột nhiên xông vào khu ba mươi sáu, khu vực vị trí của mấy người Tần Trần.
Mấy đệ tử canh giữ ở khu ba mươi sáu hiển nhiên không ngăn cản được.
- Ha ha...
Dẫn đầu là một nam tử mặc áo lam, trên ngực thêu một ký hiệu của đệ tử Linh đồ đang cười ha ha, xuất hiện ở khúc cua.
- Ta nghe nói Tần Trần bị người ta suýt nữa giết chết? Ha ha... Tần Trần à, Tần Trần, ngươi cũng có ngày hôm nay. Hôm nay, Trần Đông Phong ta tới chính là muốn tiêu diệt ngươi!