Thần Đạo Đế Tôn

Chương 201: Đóng cửa không tiếp khách

Chương Trước Chương Tiếp

Lời này vừa nói ra, hai người Sở Phương và Tần Nhất Hàng cũng chợt dừng lại.

- Lam gia của Vân Lam Đế Quốc?

Tần Nhất Hàng biến sắc.

- Trong các đại đế quốc còn có Lam gia nào khác sao?

Người thanh niên lạnh lùng nói:

- Lần này ta đến đây để tìm Tần Trần, hắn lại dám lừa gạt công chúa Vân Lam Đế Quốc của chúng ta làm tỳ nữ của hắn. Ta thấy thằng nhóc này đã chán sống rồi!

- Công chúa của Vân Lam Đế Quốc?

Sở Phương thoáng ngây người, lập tức nghĩ đến điều gì đó nên nói ngay:

- Vân Sương Nhi!

- Làm càn!

Lam Vân Sam quát lạnh:

- Sao ngươi có thể gọi thẳng tục danh của công chúa Vân Lam Đế Quốc ta?

- Dạ dạ dạ!

Lúc này, Sở Phương vô cùng cung kính, hoàn toàn không có vẻ cao ngạo của người quản lý trong Thái Tử Đảng.

Vân Lam Đế Quốc là một trong mười đại đế quốc của Cửu U đại lục, Bắc Minh Đế Quốc căn bản không có khả năng so sánh được.

Hoàng thất Vân Lam Đế Quốc chính là của Vân gia, Lam gia lại là vị thần bảo hộ mạnh nhất, trung thành nhất của Vân Lam Đế Quốc.

Nếu người này là con cháu Lam gia, vậy hắn đi tới Bắc Minh Đế Quốc tất nhiên không sợ hãi gì.

Mình còn không đắc tội nổi Lam Vân Sam trước mặt này.

Chỉ là lúc này trong lòng Sở Phương lại đang vui mừng muốn nở hoa.

Vân Sương Nhi là công chúa của Vân Lam Đế Quốc, Tần Trần thu nhận công chúa này làm tỳ nữ!

Tần Trần thu nhận công chúa của một nước làm tỳ nữ, vậy đơn giản là ăn tim hùm gan báo, không muốn sống nữa!

Lần này, cho dù Thiên tử không ở trong Thiên Thần Học Viện, không có cách nào áp chế được Tần Trần, vậy bọn họ cũng có thể dựa vào vị Lam Vân Sam công tử này để đối phó với Tần Trần.

Sở Phương nhìn Tần Nhất Hàng, hai người nhìn nhau cười, bọn họ đều hiểu rõ suy nghĩ trong lòng đối phương.

- Lam công tử, mời đi bên này...

Ba người chậm rãi đi tới khu ba mươi sáu, con chim ưng kia vẫn thong thả bay theo phía sau.

Đến ngoài cửa lớn của khu ba mươi sáu, thấy hai người dẫn theo mấy người đang bàn bạc gì đó.

Đó chính là hai người Viên Cương cùng Phương Thế Thành.

Sau khi hai người bái nhập làm môn hạ của Tần Trần, bây giờ ở trong khu ba mươi sáu, trợ giúp Hứa Thông Thiên trưởng lão quản lý an toàn cho khu ba mươi sáu.

Lúc này, hai người nhìn thấy Thiên Tử Đảng Sở Phương và Tần Nhất Hàng đi đến, nhất thời cẩn thận.

Viên Cương đi tới, nhìn Sở Phương và Tần Nhất Hàng.

- Hai ngươi đến chỗ này làm gì?

Viên Cương lạnh lùng nói:

- Học viện đã ra lệnh cấm rõ ràng, đệ tử trong các đoàn thể không được đi vào khu ba mươi sáu.

Lời này vừa nói ra, Sở Phương và Tần Nhất Hàng đều cười lạnh.

- Viên Cương, khu ba mươi sáu của ngươi đúng là có linh khí dồi dào, nhưng Sở Phương ta cũng không thiếu linh thạch, ta có thể vào Tụ Linh trận bên trong học viện!

Sở Phương cười nhạo:

- Lần này, Lam công tử đây muốn tới tìm Tần Trần, ngươi mau bảo Tần Trần ra gặp hắn.

Lúc này, trong lòng Sở Phương thầm cười lạnh. Tần Trần gặp tai họa đến nơi rồi. Cho dù là viện trưởng của học viện tới cũng khó cứu được hắn.

Nhìn Lam Vân Sam, Viên Cương không nhịn được nói:

- Bây giờ Tần huynh đang bận, nói đóng cửa không tiếp khách.

- Đóng cửa không tiếp khách?

Tần Nhất Hàng cười nhạo:

- Vị này chính là...

- Đóng cửa không tiếp khách?

Sở Phương lại ngắt lời Tần Nhất Hàng nói:

- Tần Trần đúng là cao giá. Vị công tử này không ngại vạn dặm xa xôi tới thăm hỏi, hắn lại dám từ chối.

Phương Thế Thành cũng đi tới, tiếp lời:

- Tần huynh nói gần đây bận tu hành, không có cách nào gặp khách. Các ngươi chờ ngày khác trở lại đi!

Hai người nương nhờ Tần Trần, bây giờ tất nhiên phải làm việc tận tâm.

Tần Trần phân phó bọn họ làm gì, bọn họ sẽ làm cái đó.

- Đóng cửa không tiếp khách à?

Lam Vân Sam cười nhạo nói:

- Thật là cao giá. Hắn chỉ là một đệ tử Linh đồ trong Thiên Thần Học Viện, chẳng qua mới đạt tới Linh Đài cảnh đã dám kiêu ngạo cuồng vọng trước mặt ta?

Lam Vân Sam vừa dứt lời đã bước tới, chuẩn bị xông vào.

- Vị bằng hữu này!

Viên Cương đứng ở ngoài cửa lớn, chắp tay nói:

- Nếu Tần huynh không tiện, cần gì phải xông vào chứ? Dù nói thế nào đi nữa, ở đây cũng là Thiên Thần Học Viện!

- Ở trong mắt ta, Thiên Thần Học Viện chẳng qua là một học viện dế nhũi mà thôi!

Lam Vân Sam cười nhạo nói:

- Cút qua một bên, bằng không đừng trách ta ra tay không biết nặng nhẹ.

Lời này vừa nói ra, hai người Viên Cương và Phương Thế Thành đều nheo mắt.

Người này hoàn toàn là mềm cứng đều không chịu.

- Đứng lại!

Nhìn thấy Lam Vân Sam vẫn muốn tiếp tục đi tới, hai người lập tức xông về phía Lam Vân Sam, linh quyết thi triển ra, chuẩn bị bắt giữ Lam Vân Sam.

- Chỉ là Linh Luân cảnh nhất trọng, lăn!

Lam Vân Sam không nói nhiều, trong hai tay đột nhiên xuất hiện hai thanh đoản kiếm.

Phụt một tiếng vang lên, trong phút chốc, cổ họng của hai người Viên Cương và Phương Thế Thành đã có máu tươi ồ ồ chảy ra.

Lam Vân Sam đứng lại, hai thanh đoản kiếm đã biến mất.

Viên Cương và Phương Thế Thành che cổ, nhưng căn bản không có cách nào ngăn cản được máu từ vết thương chảy ra...

Giết rồi!

Trong chớp mắt này, Sở Phương và Tần Nhất Hàng nhất thời bối rối.

Hai người Viên Cương và Phương Thế Thành vừa đạt được Linh Luân cảnh nhất trọng, thăng cấp thành Linh tử.

Trong Thiên Thần Học Viện, Linh tử tóm lại chỉ có một nhóm ít người, mỗi người đều là trân bảo của học viện.

Lam Vân Sam lại có thể trực tiếp ra tay giết hai vị Linh tử.

Nhưng sau khi bối rối, trong lòng của hai người lại có cảm giác mừng như điên.

Bây giờ, bọn họ đang cần người như Lam Vân Sam để đối phó với Tần Trần dám khinh thường tất cả mọi người.

Người này không phải là người trong học viện, mà đến từ Lam gia ở Vân Lam Đế Quốc!

Địa vị của Lam gia ở Vân Lam Đế Quốc cực kỳ cao quý, gần sát với hoàng thất nhà họ Vân, thực lực thật sự còn khủng khiếp hơn cả Bắc Minh Đế Quốc.

Lần này, ai cũng không che chở được cho Tần Trần!

- Hắn ở đâu? Dẫn đường!

Lúc này, Lam Vân Sam thản nhiên nói.

- Được!

Vừa dứt lời, hai người Tần Nhất Hàng và Sở Phương lập tức dẫn đường.

...

- Không xong rồi, có chuyện không tốt xảy ra!

Vào giờ phút này, một đệ tử trong khu ba mươi sáu nhìn thấy cảnh tượng đó đã vội vàng chạy vào trong.

- Chuyện gì mà hoảng hốt vậy?

Ba người Trương Tiểu Soái, Lục Huyền đang luận bàn linh quyết, nhìn thấy đệ tử này lại tùy tiện nói.

Bây giờ trong khu ba mươi sáu, Tần Trần là lớn nhất, cho dù là viện trưởng tới cũng phải khách sáo, ai còn dám gây sự chứ?

- Viên sư huynh và Phương sư huynh... bị giết chết rồi!

Một tiếng động đột nhiên vang lên, linh khí trong tay ba người Lục Huyền rơi xuống đất, bọn họ đều sốc.

- Ngươi lặp lại lần nữa!

- Sở Phương và Tần Nhất Hàng dẫn theo một người thanh niên đi tới ngoài cửa, đòi xông vào khu ba mươi sáu của chúng ta, hai vị sư huynh ngăn cản, kết quả người thanh niên kia một lời không hợp, chỉ hai kiếm đã giết chết bọn họ!

Hai kiếm?

Đây là thực lực gì?

- Chẳng lẽ là Thiên tử của Thiên Tử Đảng đã quay về?

- Không phải Thiên tử!

Đệ tử kia căng thẳng nói:

- Nhìn dáng vẻ và trang phục của hắn, căn bản không giống với đệ tử Thiên Thần Học Viện chúng ta.

- Vậy là ai?

Ba người Lục Huyền thật sự khó có thể tưởng tượng được, hiện nay trong Thiên Thần Học Viện, ngoại trừ Thiên tử, còn có ai sẽ căm hận Tần Trần như vậy.

- Là ta!

Vào lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.

Ba bóng người thong thả bước tới.

Người thanh niên dẫn đầu có gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị, bàn tay nhỏ nhắn, đang khoanh hai tay trước ngực, dáng vẻ lười nhác.

- Lam Vân Sam!

Lam Vân Sam khẽ nhếch môi cười, nói:

- Tần Trần đâu? Lăn ra đây nhận lấy cái chết!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)