Thần Đạo Đế Tôn

Chương 177: Không tệ, không tệ

Chương Trước Chương Tiếp

Oong...

Chẳng bao lâu, từng tiếng chấn động dần dần vang lên.

Trong phút chốc, linh khí dồi dào trong nước suối không ngừng trùng kích vào trong cơ thể của Vân Sương Nhi.

- Một cánh cửa mở ra!

Trong giây lát đó, Vân Sương Nhi đứng phắt dậy, quần áo bị dính nước suối ướt nhẹp làm lộ ra hết dáng vẻ quyến rũ và từng đường cong hoàn mỹ, khiến cho người ta thán phục.

Nhưng lúc này, Vân Sương Nhi lại hoàn toàn chìm đắm ở trong thế giới của mình.

Mười bảy năm qua, nàng không có cách nào tu luyện, công chúa cao quý lại chỉ là một người bình thường.

Trong thời gian này, phụ hoàng và mẫu hậu đã nhiều lần nghĩ cách, nhưng lần lượt thất vọng ra về.

Nhưng bây giờ, ngay vừa nãy, nàng đã mở cửa thành công!

- Cám ơn ngươi!

Vân Sương Nhi vô cùng kích động đi lên trước, nhào tới trong lòng Tần Trần và không nhịn được nhảy lên, vui vẻ nói:

- Cám ơn ngươi, cám ơn ngươi, thật sự cám ơn ngươi!

Trong chớp mắt này, Tần Trần hơi kinh ngạc, hai tay vỗ nhẹ vào sau lưng Vân Sương Nhi.

- Không sao, dù sao bây giờ ngươi cũng là tỳ nữ của ta!

- Có phải ta nên rời đi không?

Vào giờ phút này, Diệp Tử Khanh lạnh lùng nói.

- Khụ khụ...

Vân Sương Nhi vội vàng lùi về phía sau. Tần Trần ho khan một cái, nói:

- Còn chưa xong, tiếp tục!

Vân Sương Nhi quay lại trong suối, ngồi khoanh chân.

Vào giờ phút này, nàng lại dựa theo cách thức mà Tần Trần đã nói, vận chuyển linh khí, không ngừng ngưng tụ ra linh khí trong cơ thể mình.

- Không tệ, không tệ!

Tần Trần gật đầu nói:

- Không hổ danh là Hỗn Độn thể. Nếu là trăm vạn năm trước, người này thật sự là yêu nghiệt tu luyện trời sinh!

- Ngươi nói Hỗn Độn thể, rốt cuộc là gì?

- Một loại thân thể đặc biệt không giống với Hoàng thể của ngươi.

Tần Trần chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói:

- Hỗn Độn thể không phải dựa vào linh khí để tu hành mà là chân nguyên.

- Chân nguyên?

Diệp Tử Khanh mới nghe lần đầu.

- Ừ!

Tần Trần gật đầu, nói giống như có chút hoài niệm:

- Thời đại đó, chân nguyên chính là lực lượng thích hợp nhất để võ giả tu hành. Sau lại, Vô Thượng Thần Đế Mục Vân liên kết Vạn giới, dẫn tới linh khí thiên địa làm chủ, khiến được vạn người trong thiên hạ đều có thể tu hành!

- Đó là một thời đại phồn thịnh!

Diệp Tử Khanh không nhiều lời, lẳng lặng lắng nghe.

Không biết vì sao, mỗi lần Tần Trần nói đến những thời gian trước đây, nàng luôn có thể cảm giác được chút hoài niệm trong lòng Tần Trần.

Rõ ràng là thiếu niên mười sáu tuổi, lại cho người ta một cảm giác như đã trải qua tang thương, nhìn thấu thế gian.

Rất kỳ quái!

- Có thể nói Hỗn Độn thể vô cùng mạnh, điều ta làm, chẳng qua là đọc ra Hỗn Độn Ngọc Thân Quyết, bảo Vân Sương Nhi làm theo lời ta nói.

- Biến linh khí thành một loại hình thái tương tự với chân nguyên, khiến Hỗn Độn thể có thể hấp thu được, nàng dĩ nhiên có thể tu hành.

Nhưng lúc này, Diệp Tử Khanh lại khó có thể tin nổi.

Tần Trần nói thì dễ, chuyển hóa linh khí thành một loại tương tự với chân nguyên, có thể tu hành, làm cho Vân Sương Nhi hấp thu vào trong cơ thể.

Linh khí là thứ gì?

Đó là lực lượng do trời đất sinh ra, sao có thể nói chuyển hóa lại chuyển hóa được?

Hỗn Độn Ngọc Thân Quyết...

- Thật ra trên bản chất, Hỗn Độn Ngọc Thân Quyết này căn bản là cùng một loại với Cửu Chuyển Ngọc Thân Quyết của ngươi, sau này hai người các ngươi ở bên cạnh ta, hợp tác với nhau, có thể phát ra uy lực càng mạnh hơn.

Lúc này Tần Trần thản nhiên nói.

Nghe vậy, Diệp Tử Khanh gật đầu.

Hỗn Độn thể...

Không biết so với Hoàng Thể Cửu Chuyển Linh Lung Thể của nàng, cái nào yếu hơn, cái nào mạnh hơn!

- Ngươi không cần suy nghĩ nhiều như vậy!

Tần Trần lại nói:

- Nếu tu luyện tốt Cửu Chuyển Linh Lung Thể, có thể trở thành Thần thể. Chỉ có điều bây giờ ngươi tu vi quá yếu, đợi đến khi ngươi đạt đến trình độ đó, ta sẽ giúp ngươi. Đến lúc đó, Hỗn Độn thể cũng tương đương với ngươi thôi.

- Còn có thể tiến hóa à?

Diệp Tử Khanh thoáng ngây người.

Thiên hạ này chỉ mới nghe tới Linh thể, Thánh thể, Vương thể, Hoàng thể cùng với Đế thể và Thần thể, chưa từng nghe nói có thể tiến hóa!

- Đương nhiên!

Tần Trần gật đầu, nói:

- Ngươi đừng suy nghĩ nhiều, Hoàng thể của ngươi không giống với người khác, chính là Cửu Chuyển Linh Lung Thể!

Tần Trần không nói gì nữa, ánh mắt nhìn lên người Vân Sương Nhi.

- Không tệ, không tệ... Dáng người đúng là không tệ...

Nghe được lời này, Diệp Tử Khanh lại nghẹ lời.

Nàng vốn tưởng Tần Trần khen khả năng lĩnh ngộ của Vân Sương Nhi, không ngờ được là... Nam nhân không có một người nào tốt, vĩnh viễn không biết đủ!

Khoảng nửa ngày, Vân Sương Nhi cuối cùng cũng dừng tu hành.

Vân Sương Nhi đứng dậy, trong cơ thể có một lực lượng dao động, chậm rãi phóng ra ngoài.

Ba cánh cửa sinh môn cảnh!

Chỉ nửa ngày, đến ba cánh cửa sinh môn cảnh.

Tần Trần gật đầu, nói:

- Miễn cưỡng chấp được nhận. Tiếp theo, ta sẽ truyền thụ ngươi khẩu quyết Hỗn Độn Ngọc Thân Quyết còn lại và vài linh quyết thích hợp cho ngươi tu hành.

Hắn vừa dứt lời, Vân Sương Nhi đã gật đầu. Tần Trần xoay người rời đi.

- Chờ đã...

Vân Sương Nhi đột nhiên nói:

- Ngươi... Không thi hành... khống chế gì với ta sao?

- Khống chế?

Tần Trần thoáng ngây người rồi lập tức hiểu rõ, cười nói:

- Không cần.

- Nếu ngươi nhận lời làm tỳ nữ của ta, cứ ở lại bên cạnh ta là được rồi. Nếu ngày nào đó không muốn nữa, cũng không sao.

Nghe được lời này, Vân Sương Nhi thầm thở hắt ra một hơi.

Nói như thế, Tần Trần cũng không tính hoàn toàn giam cầm nàng?

- Nếu ngày nào đó ngươi phản bội, cũng đơn giản thôi, giết là được.

Tần Trần vừa dứt lời, Vân Sương Nhi lại cảm thấy toàn thân ớn lạnh.

Tần Trần mỉm cười, rời đi luôn.

Cùng lúc đó, Diệp Tử Khanh thản nhiên nói:

- Nếu ngươi đã lựa chọn ở lại, ta nghĩ ngươi chắc chắn sẽ không chịu đi đâu.

Nghe được lời nói khó hiểu của Diệp Tử Khanh, trong lòng Vân Sương Nhi thầm buồn bực.

Tần Trần đánh bại Trần Đông Phong với thực lực Linh Đài cảnh cửu trọng, đúng là khiến người ta rất kinh ngạc.

Nhưng trong mắt nàng, đó chỉ là trò trẻ con mà thôi.

Nói thật, ban đầu nàng không muốn làm tỳ nữ của Tần Trần, một phần cũng bởi vì làm vậy sẽ mang tới vô số rắc rối cho Tần Trần.

Nhưng bây giờ, Tần Trần hình như... căn bản không quan tâm.

Chỉ có điều một đế quốc và một Thượng Quốc mạnh mẽ như vậy, Tần Trần chẳng qua chỉ là một Linh Đài cảnh nhất trọng không có khả năng chống lại được.

Nếu thật sự chọc giận Vân Lam Đế Quốc và Linh Ương Thượng Quốc, vậy chỉ sợ cho dù là Bắc Minh Đế Quốc cũng sẽ ở dưới áp lực này, chấp tay đưa ra Tần Trần, chịu nhận phạt.

Khu ba mươi sáu có thêm Vân Sương Nhi, thật ra cũng không náo nhiệt hơn.

- Mạc thúc, từ hôm nay trở đi, ta sẽ ở lại trong này!

Vân Sương Nhi quét dọn gian phòng xong, nhìn xung quanh và thở hắt ra một hơi, nói:

- Bắt đầu từ bây giờ, ta cũng là một võ giả!

- Ngươi có thể hồi âm cho phụ hoàng, ta sẽ không trở lại Vân Lam Đế Quốc trong khoảng thời gian ngắn!

- Vâng!

Mạc Nham cung kính cúi người nói:

- Công chúa điện hạ, tuy Tần Trần kia có cách khiến ngài tu luyện, nhưng nếu bệ hạ biết ngài làm tỳ nữ của hắn, chỉ sợ...

- Tạm thời không nói cho phụ hoàng biết!

Vân Sương Nhi lại nói:

- Ta cần phải có tu vi. Đến lúc đó, chỉ cần ta cho thấy thực lực đủ mạnh, phụ hoàng sẽ không ép buộc ta.

Nghe được lời này, Mạc Nham khẽ gật đầu.

- Không xong, không xong rồi!

Vào lúc này đột nhiên có một tiếng hô vang lên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)