Thần Đạo Đế Tôn

Chương 176: Thân phận của vân sương nhi

Chương Trước Chương Tiếp

- Ồ? Vậy rất tốt!

Tần Trần mỉm cười.

Nói thật, nếu lãng phí Hỗn Độn thể của Vân Sương Nhi như thế, thật sự đáng tiếc.

Chỉ có điều, ở trong mắt hắn chẳng qua cũng chỉ là đáng tiếc thôi.

Hắn không đến mức vì tiếc một Hỗn Độn thể mai một mà phải cầu xin Vân Sương Nhi làm tùy tùng của hắn.

Thế giới này rộng lớn, thiên tài xuất hiện vô số, nhiều tới mức đếm không xuể, bất kể là thể chất đặc biệt như Linh thể, Thánh thể, Vương thể, Hoàng thể, Đế thể, Thần thể, hay là Hỗn Độn thể, Sơn Nhạc Thần Thể, ở trong mắt hắn cũng chỉ là phù vân.

Ở cuộc đời này, bản thân hắn không phải là Linh thể trời sinh, cũng không phải là thể chất đặc biệt, nhưng hắn tự tin, tiếp tục tu luyện, những thể chất đặc biệt ở trước mặt hắn chẳng qua cũng chỉ là bùn nhão.

Chẳng qua so sánh với người bình thường lại xem như bùn rắn chắc hơn thôi.

- Nhưng ta có chuyện nhất định phải nói rõ với ngươi!

Lúc này Vân Sương Nhi mở rộng cửa lòng, thở hắt ra một hơi.

- Tình huống gì, nói đi!

Tần Trần thản nhiên nói.

- Ta họ Vân!

- Ta biết!

Tần Trần chậm rãi ngồi xuống, ra hiệu cho Diệp Tử Khanh rót một chén nước, thản nhiên đáp.

- Ta đến từ Vân Lam Đế Quốc!

Vân Sương Nhi nói xong thì dừng lại một lát mới chậm rãi nói tiếp:

- Ta chính là công chúa của Vân Lam Đế Quốc.

- À, sau đó thì sao?

Tần Trần nâng chén trà lên, hỏi ngược lại.

Bất luận là nước hay đế quốc, thượng quốc, cương quốc, ở trong mắt Tần Trần, trên bản chất không gì khác nhau.

Ở trong mắt hắn, chẳng qua là một nước mà thôi.

À, sau đó thì sao?

Nghe được lời này, trong lòng Vân Sương Nhi lập tức cảm thấy bất đắc dĩ.

Rốt cuộc Tần Trần có biết gì về Vân Lam Đế Quốc không?

- Vân Lam Đế Quốc đã từng là một cương quốc, chỉ có điều giống như Bắc Minh Đế Quốc, theo lịch sử trôi qua đã dần mai một, nhưng vẫn là đế quốc!

- Hơn nữa, ở trong cả Cửu U đại lục có trăm ngàn đế quốc, Vân Lam Đế Quốc, tuyệt đối là mười tồn tại đứng đầu, mà không phải là đế quốc lót đáy như Bắc Minh Đế Quốc bây giờ!

Tần Trần cảm giác Vân Sương Nhi hơi dài dòng.

Hắn nhíu mày, lại nói:

- Ngươi muốn nói gì thì nói đi. Trong mắt ta, nước, đế quốc, thượng quốc, cương quốc đều không đáng để nhắc tới.

Vân Sương Nhi liếc mắt nhìn Tần Trần, thở hắt ra một hơi rồi nói:

- Ta đến từ hoàng thất của Vân Lam Đế Quốc, chính là một trong những công chúa có gương mặt xinh đẹp, được sủng ái.

Vân Sương Nhi vừa nói dứt lời, Tần Trần đã gật đầu. Về điểm này, Vân Sương Nhi cũng không phải nói lung tung. Xét về xinh đẹp, Vân Sương Nhi đúng là đủ nghiêng nước nghiêng thành.

Mà giờ phút này, Diệp Tử Khanh lại đặt mạnh chén trà xuống.

- Khụ khụ...

Tần Trần ho khan một cái, cười nói:

- Ngươi cũng vậy!

Vân Sương Nhi tiếp tục nói:

- Nhưng chính bởi vì gương mặt đẹp của ta, đã mang đến phiền phức cho Vân Lam Đế Quốc.

- Ồ? Ngươi nói thử xem.

- Ta vốn là công chúa của đế quốc, cho dù không thể tu hành, theo đạo lý cũng có thể sống không cần lo nghĩ. Nhưng vào năm ngoái, hoàng đế Linh Ương Thượng Quốc tự mình tới cầu hôn cho con của hắn là Dương Khải Nguyên!

Vẻ mặt Vân Sương Nhi giãy giụa, nói:

- Linh Ương Thượng Quốc chính là Thượng Quốc, thực lực một nước hùng hậu, tuy Vân Lam Đế Quốc ta xếp hàng sát đầu trong các đế quốc, nhưng vẫn kém hơn Linh Ương Thượng Quốc rất nhiều.

- Cho nên?

Tần Trần hỏi lần nữa.

- Cho nên phụ hoàng ta vẫn hỏi ý kiến của ta, nếu ta có thể tu hành, có thể tự lựa chọn, nhưng nếu không thể... Lại chỉ có thể thành hôn với Dương Khải Nguyên.

Lúc này, Diệp Tử Khanh đứng bên cạnh nói chen vào:

- Linh Ương Thượng Quốc là một trong số ít Thượng Quốc, ngươi rất có thể phải thành thân với Dương Khải Nguyên.

- Như vậy sao được?

- Như vậy sao được?

Tần Trần và Vân Sương Nhi mở miệng nói gần như cùng lúc.

Vẻ mặt Diệp Tử Khanh lập tức trở nên kỳ lạ.

Vân Sương Nhi giải thích:

- Dương Khải Nguyên có tư chất thông minh nhưng thủ đoạn độc ác, hơn nữa đặc biệt thích... ngược đãi... đối với phụ nữ.

Vân Sương Nhi vừa dứt lời, lại nhìn về phía Tần Trần.

Nàng vì điểm này mới nói không được. Còn Tần Trần là do đâu?

Lúc này, Diệp Tử Khanh cũng nhìn về phía Tần Trần.

- Khụ khụ...

Tần Trần nói:

- Tư chất và vẻ đẹp của Vân Sương Nhi làm tỳ nữ của ta là thích hợp nhất, Dương Khải Nguyên tính là thứ gì?

Hai người đều nhìn Tần Trần với vẻ nghẹn lời.

- Ngươi không muốn gả?

Tần Trần nhìn Vân Sương Nhi, lại nói:

- Vậy chẳng phải là rất đơn giản sao? Ta có thể làm cho ngươi bước lên con đường tu hành, hơn nữa nâng cao với tốc độ mà người thường không có cách nào sánh được.

- Thật sao?

- Đương nhiên!

Ánh mắt Vân Sương Nhi nhìn Tần Trần chợt sáng lên nhưng lại lập tức ảm đạm.

- Nhưng… nếu ngươi nhận ta làm tỳ nữ, phụ hoàng ta biết, chỉ sợ ngươi sẽ gặp phải rắc rối rất lớn.

- Phụ hoàng ta còn dễ nói, nếu bị Dương Khải Nguyên biết được, hắn chắc hẳn sẽ bất chấp mọi giá đối phó với ngươi...

Vân Sương Nhi nghiêm túc nói:

- Nói cách khác, ngươi nhận ta làm tỳ nữ của ngươi, có thể sẽ gặp phải vô số rắc rối.

- Rắc rối à?

Tần Trần phất tay một cái, cười nói:

- Những chuyện đó không thể gọi là rắc rối, cho dù là rắc rối, cũng chỉ là rắc rối nhỏ.

- Nếu bọn họ không phục, giết là được.

Tần Trần chậm rãi đứng dậy, nói:

- Được rồi, nếu ngươi đã đáp ứng, vậy đi theo ta!

Lúc này, ba bóng người rời khỏi khu ký túc xá, đi tới trên dãy núi của khu ba mươi sáu.

Bọn họ leo lên ngọn núi. Vào lúc này, linh khí ở giữa sườn núi rõ ràng nồng đậm khác thường.

- Đây là...

- Linh mạch!

Ánh mắt Vân Sương Nhi lộ vẻ ngạc nhiên.

Ở trên cả Cửu U đại lục chỉ có rất ít linh mạch, một khi xuất hiện, linh khí ẩn chứa trong đó cũng đủ khiến cho một đế quốc không ngừng xuất hiện cường giả.

Nếu Thiên Thần Học Viện mở ra linh mạch này, vậy chắc chắn có thể kích thích cho đệ tử nội viện không ngừng xuất hiện Linh đồ.

- Chẳng qua là địa linh mạch thôi...

Tần Trần không quan tâm nói.

Chẳng qua là...

Nếu Vân Sương Nhi chưa từng nhìn thấy các thủ đoạn của Tần Trần, có lẽ bây giờ sẽ nghi ngờ Tần Trần có phải bị đần độn hay không.

Địa linh mạch, cho dù là Vân Lam Đế Quốc bọn họ, thậm chí là Linh Ương Thượng Quốc cũng vô cùng quan tâm.

Nhưng Tần Trần lại nói chẳng qua là...

Ba người bước vào trong sơn động và đứng lại.

- Ngươi vào trong đi!

Tần Trần chỉ vào nước suối trong linh mạch.

Lần trước Cự Mãng Nham Thạch đã chết, dòng nước suối này biến thành dòng nước suối trong vắt sạch sẽ, hơn nữa ở trong hoàn cảnh linh khí dồi dào, còn kèm theo từng tia sữa màu trắng.

Mặc dù Vân Sương Nhi không rõ Tần Trần muốn làm gì, nhưng vẫn đi tới.

Linh khí rất quan trọng đối với võ giả tu hành, điểm này không sai.

Nhưng từ nhỏ đến lớn, bản thân nàng đã từng thử qua đủ các cách, vẫn không có cách nào tích trữ linh khí ở bên trong thân thể mình, ngay cả mở rộng cửa cũng làm không được.

Tần Trần rốt cuộc muốn làm gì?

- Bắt đầu từ bây giờ, ngươi phải nghe lời ta nói...

Lúc này, Tần Trần chậm rãi nói:

- Làm theo cách ta nói!

- Lấy linh khí tập trung ở bên trong huyệt Bách Hội, từ đó đi tới huyệt Thiên Quan, tiếp đó tiến vào đến huyệt Danh Ngự, sau đó thông qua củng cố huyệt...

Tần Trần không ngừng nói, Vân Sương Nhi căn cứ theo lời hắn nói, bắt đầu tu luyện...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)