Trong chớp mắt, khu ba mươi sáu đã trở thành tiêu điểm chú ý của đệ tử nội viện đệ tử Linh đồ của học viện.
Khi đám người Thiên Tử Đảng đến đây, đã có rất nhiều người đứng bên ngoài khu ba mươi sáu.
Tuy lời đồn đại được truyền ra ngoài, nhưng một số người vẫn không dám tin.
Không bao lâu, đã có hơn trăm người tập trung ở bên ngoài khu ba mươi sáu.
Trong đó có rất nhiều đệ tử của đoàn thể có tiếng tăm trong học viện.
- Người của Liễu môn cũng tới!
Lúc nhìn thấy mười mấy bóng người ở phía đối diện, bốn người Liễu Phương Ngọc, Sở Phương, Tần Nhất Hàng cũng phải ngạc nhiên.
- Phương Thế Thành và Viên Cương của Phương Viên Hội cũng tới!
- Các ngươi mau nhìn kìa, còn có Diêm Thanh Thanh của An Nhiên Uyển!
- Đỗ Trầm của Vân Tiêu Đoàn, người này là Linh Đài cảnh tam trọng cũng xuất hiện.
- Triệu Vô Hà của Thiên Kiếm Hội, Trử Tồn Kiếm, cũng xuất hiện!
Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều đệ tử nội viện đều hết sức kinh ngạc.
Nói chung, đệ tử Linh đồ đều ở trong Thiên Thần Viện, hơn nữa đều được phân chia cho các trưởng lão tọa thượng dạy dỗ.
Bọn họ rất ít khi xuất hiện ở trong nội viện.
Bây giờ chỉ thoáng cái, người của các thế lực lớn đều xuất hiện, từ Linh Đài cảnh nhất trọng đến Linh Đài cảnh cửu trọng đều có, các đệ tử nội viện làm sao không giật mình được.
- Khu ba mươi sáu này vẫn luôn được gọi là khu quỷ, không ai dám bước vào trong, bây giờ mảnh đất này vô chủ này có linh khí tăng mạnh, chỉ sợ các phe phái đệ tử đều muốn tranh một chuyến!
- Đúng vậy! Xem đi, thật náo nhiệt!
- Hì hì, có lẽ trong lúc học viện nóng giận, đã đổi nơi đây thành một tòa Tụ Linh trận cỡ lớn. Đến lúc đó, những phe phái đệ tử này đừng ai mong nhận được!
Nhìn thấy đám người này tập trung lại, đệ tử ở đây đều bàn luận ầm ĩ.
Đội hình này thật sự khiến đệ tử nội viện cảm giác không thể tưởng tượng nổi.
Cùng lúc đó, từng bóng người đứng ở trước ký túc xá trong khu ba mươi sáu.
- Không tệ!
Nhìn mấy người trước mặt, Tần Trần cười khẽ một tiếng.
- Lục Huyền đã là Linh Đài cảnh nhất trọng, nâng cao sáu tầng!
- Tuân Ngọc cũng là Linh Đài cảnh nhất trọng.
- Trương Tiểu Soái kém một chút, Linh Hải cảnh cửu trọng, tuy nhiên đã thật sự không tệ rồi.
- Đại ca, bây giờ ngươi là Linh Hải cảnh cửu trọng, tuy nhiên không cần sốt ruột. Sơn Nhạc Thần Thể, thể chất ban đầu của ngươi chỉ là Linh thể, nhưng tu vi càng cao thì thể chất sẽ càng tăng lên!
- Sơn Nhạc Thần Thể của ngươi là thể chất có thể nâng cao, cho nên càng về phía sau, cảnh giới nâng cao sẽ càng khủng khiếp hơn.
- Nhị ca cũng đến Linh Đài cảnh nhất trọng!
- Tiểu Phỉ cũng không tệ, Linh Đài cảnh tam trọng. Tiểu Thanh, ngươi...
Tần Trần nhìn thấy Tiểu Thanh, lập tức thoáng ngây người.
- Một tháng không gặp, sao ta thấy thực lực của con trâu ngốc nhà ngươi lại không tăng thêm bao nhiêu, ngược lại chỉ tăng trọng lượng. Ngươi ăn linh đan diệu dược không tiêu hóa, đều biến thành thịt béo trên người rồi!
Tần Trần trầm giọng quát.
Nghe được lời này, đôi mắt Tiểu Thanh lập tức ướt át, nước mắt lại muốn chảy xuống.
- Đừng giả vờ đáng thương với ta. Ngươi làm mất mặt lão tổ tông của ngươi rồi. Bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ giám sát ngươi toàn diện. Ngươi còn lười biếng, ta lột da trâu của ngươi ra!
Vẻ mặt Tần Trần lạnh lùng, vung bàn tay lên. Tiểu Thanh lập tức rụt cổ lại.
- Tử Khanh đến Linh Đài cảnh tứ trọng, thật ra còn nhanh hơn ta nghĩ.
Tần Trần khẽ gật đầu.
Hoàng thể đúng là không tầm thường, cộng thêm một hạt sen Thanh Ngọc Liên và một viên Kim Diễm Ngọc Tử, nâng cao như vậy cũng tạm được.
Nhìn mấy người, Tần Trần mỉm cười.
- Tạm thời coi như các ngươi đều đạt tiêu chuẩn!
Tạm thời?
Đạt tiêu chuẩn?
Mấy người nhất thời ngơ ngác nhìn nhau.
Một tháng này, bọn họ tu luyện cả ngày lẫn đêm, từ Linh Hải cảnh tứ trọng, ngũ trọng, trực tiếp đạt đến Linh Đài cảnh.
Nếu ở trong Thiên Thần Học Viện, bọn họ như vậy tuyệt đối được gọi là thiên tài đứng đầu.
Nhưng ở trong mắt Tần Trần, chỉ là... miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn?
- Lão đại!
Trương Tiểu Soái cười hì hì nói:
- Lão đại, ta thấy ngươi vẫn luôn bế quan tu hành suốt một tháng qua, ngươi đạt đến cảnh giới gì vậy?
- Ta à?
Tần Trần chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói:
- Linh Đài cảnh nhất trọng!
Cái gì?
Linh Đài cảnh nhất trọng?
Vào giờ phút này, mấy người đều ngơ ngác nhìn nhau.
- Lão đại, ngươi đừng nói đùa nữa!
Trương Tiểu Soái phất tay nói:
- Ngươi sớm đã là Linh Hải cảnh cửu trọng, cộng thêm hạt sen và Kim Diễm Ngọc Tử, chúng ta đã từng lĩnh ngộ qua tác dụng của nó, một ngày tu hành có thể tương đương với mười ngày, bằng không, ta cũng không có khả năng một tháng nâng cao đến Linh Hải cảnh cửu trọng.
- Dù sao ngươi... chắc chắn ít nhất cũng phải trên Linh Đài cảnh tứ trọng...
Một tháng này, Trương Tiểu Soái thật sự cảm nhận được sự mạnh mẽ của Kim Diễm Ngọc Tử.
Dựa theo tu vi bình thường, hắn từ Linh Hải cảnh tứ trọng đến Linh Hải cảnh cửu trọng cần ít nhất một năm.
Nhưng một viên Kim Diễm Ngọc Tử đủ để tăng tốc độ tu hành lên gấp mười lần.
Tần Trần vốn là Linh Hải cảnh cửu trọng, ăn vào một viên Kim Diễm Ngọc Tử tương đương với tu hành một năm, dù thế nào cũng không có khả năng chỉ là Linh Đài cảnh nhất trọng.
Tần Trần lại không nói nhiều, vung bàn tay lên. Khí tức ở cửu môn trong cơ thể thể hiện ra, có thể nhìn thấy rõ ràng linh khí dồi dào của chín đường Linh Hải.
Nhìn kỹ lại, ở trên vị trí Linh Hải thứ nhất có một linh đài sừng sững bất động, vững chắc như núi lặng lẽ đứng đó.
Hắn lại có thể thật sự là Linh Đài cảnh nhất trọng!
Trong chớp mắt này, mấy người ở đây đều sửng sốt.
Diệp Tử Khanh lại không nói gì.
Nàng biết thiên phú của Tần Trần khủng khiếp tới mức nào. Trước đây lúc nàng gặp Tần Trần, hắn chẳng qua còn chưa đạt tới Linh Hải cảnh, nhưng sau đó trong lúc rèn luyện, tu vi của Tần Trần nâng cao còn khủng khiếp hơn nàng.
Lần này, Tần Trần chỉ tăng lên tới Linh Đài cảnh nhất trọng, nhất định là có đạo lý của hắn.
- Không xong, không xong rồi!
Đúng vào lúc này, một giọng nói sốt ruột đột nhiên vang lên.
Hứa Thông Thiên chạy nhanh đến, nhìn Tần Trần vội vàng nói.
- Bên ngoài tập trung rất nhiều đệ tử nội viện, đệ tử Linh đồ, linh khí ở khu ba mươi sáu này quá mãnh liệt, bọn họ hình như... muốn chia một chén súp!
Lúc này Hứa Thông Thiên lau mồ hôi.
Tuy hắn là trưởng lão tọa thượng cũng không sợ những đệ tử bên ngoài kia, , nhưng những Linh tử phía sau bọn họ đều có nhân vật có thủ đoạn thông thiên trong Thiên Thần Học Viện, ngay cả trưởng lão nòng cốt cũng phải nhường vài phần.
Một tháng này, Hứa Thông Thiên vẫn luôn ở trong khu ba mươi sáu, hắn cuối cùng đã hiểu rõ Tần Trần nói không thu lệ phí là có ý gì.
Trong một tháng, nồng độ linh khí thiên địa ở đây đơn giản là tăng lên tới tình trạng có thể so sánh với một tòa Tụ Linh trận cấp hai cỡ lớn.
- Hả?
Nghe được lời này, Tần Trần khẽ cười nói:
- Khu ba mươi sáu này vốn không ai muốn, ta vào ở rồi, bọn họ còn muốn vào ở sao?
Lời này vừa nói ra, Hứa Thông Thiên lập tức sửng sốt.
Không phải Tần Trần này lại muốn gây ra rắc rối gì chứ?
Nếu có một tên trong những đệ tử bên ngoài kia không phục, mở miệng oán giận, Tần Trần này bất chấp tất cả, trực tiếp giết chết...
Hứa Thông Thiên vừa nghĩ đã giật mình. Không được, mình phải nói chuyện này cho viện trưởng biết!