Vào giờ phút này, cho dù ai cũng sẽ có cảm giác đau lòng.
Tần Trần thở hắt ra một hơi, chậm rãi bước tới bên hồ nước.
Diệp Tử Khanh theo ánh mắt Tần Trần nhìn về phía trong hồ nước, đột nhiên phát hiện ra từng ánh sáng tập trung lại, lóe ra chất ngọc trơn mịn.
- Đây là?
Trên mặt Diệp Tử Khanh thoáng lộ vẻ kinh ngạc.
- Kim Diễm Ngọc Tử!
Lúc này, Tần Trần bước vào trong hồ nước, bàn tay vung nhẹ, vớt lên từng viên châu ngọc tròn vo giống như là linh đan.
- Kim Diễm Ngọc Tử là gì?
Đây vẫn là lần đầu tiên Diệp Tử Khanh nghe được cái tên này.
Tần Trần lần lượt thu số Kim Diễm Ngọc Tử này vào lòng bàn tay.
- Thứ tốt!
Tần Trần nghiêm túc nói:
- Nếu ngươi là phàm phu tục tử, ăn một viên Kim Diễm Ngọc Tử lại có thể trở thành võ giả giống như Linh thể, tu vi tăng nhanh. Nếu ngươi là Hoàng thể, ăn một viên lại có thể giống như Thần thể, tu hành nhanh chóng.
Lời này vừa nói ra, Diệp Tử Khanh lập tức hoảng sợ.
Thần thể... nếu nhân vật có thể chất đặc biệt như vậy thật sự tồn tại, vậy sợ rằng ít nhất là một ngày ba cảnh cũng không quá đáng?
- Đương nhiên, chỉ trong thời gian ngắn thôi!
Tần Trần lại khẽ mỉm cười nói.
- Thời gian ngắn là bao nhiêu?
- Một tháng!
Tần Trần mỉm cười, thu hồi Kim Diễm Ngọc Tử và nói:
- Thứ này là tinh túy của Địa Hỏa, Địa Hỏa vốn là sinh linh vật do linh khí thiên địa ngưng tụ lại, ẩn chứa khí tức bản nguyên nhất của thiên địa.
Lời này vừa nói ra, Diệp Tử Khanh gật đầu.
Tần Trần cầm những viên Kim Diễm Ngọc Tử kia đi tới trước mặt Diệp Tử Khanh, bàn tay nhẹ nhàng kéo tay ngọc của nàng, một viên Kim Diễm Ngọc Tử xuất hiện.
- Cố gắng hấp thu, một tháng này, ta không chỉ khiến ngươi bước vào Linh Đài cảnh, căn cứ vào một viên Kim Diễm Ngọc Tử này, còn có hiệu quả của hạt sen trước đó, một tháng, ngươi dựa theo Hoàng thể tu hành ít nhất cũng đạt tới Linh Đài cảnh ngũ trọng.
Lời này vừa nói ra, Diệp Tử Khanh khẽ gật đầu, gương mặt lại ửng hồng.
Hình như thân là tỳ nữ của Tần Trần cũng không tệ như vậy.
Ít nhất đến bây giờ, nàng ở bên cạnh Tần Trần, những bảo vật gặp được đều là tồn tại có đẳng cấp nhất trong thiên địa.
Thậm chí, có thứ mà nàng căn bản chưa từng nghe nói qua.
Thực lực nàng được nâng cao nhanh hơn trước, đơn giản là nhanh hơn không chỉ gấp mười lần.
- Có phải bây giờ ngươi đang cảm thấy rất may mắn vì làm tỳ nữ của ta không?
Tần Trần mỉm cười nói:
- Có phải trong lòng khát vọng sưởi ấm giường cho ta không?
Lời này vừa nói ra, mặt Diệp Tử Khanh càng đỏ hơn, khiến cho người ta cảm giác như trái đào chín, không nhịn được muốn cắn một cái.
Hai người vẫn đứng trong sơn động, vẫn không rời đi.
Diệp Tử Khanh không hiểu nói:
- Chúng ta vẫn ở đây chờ gì vậy?
- Chờ thứ tốt!
Tần Trần khẽ cười nói:
- Năm đó, khu vực ba mươi sáu là ký túc xá tốt nhất trong cả Thiên Thần Học Viện, vì sao?
- Bởi vì nơi đây hình như ẩn chứa linh khí thiên địa rất nồng đậm.
Diệp Tử Khanh vừa dứt lời, ánh mắt nhìn Tần Trần thoáng nghiêm lại.
- Ngươi là nói, ở đây chính là điểm mấu chốt?
- Không sai!
Tần Trần gật đầu, nói:
- Nơi đây mới là chỗ mấu chốt nhất.
Tần Trần vừa dứt lời đã dứt khoát ngồi xuống đất, bắt đầu tu hành.
Linh Hải cảnh cửu trọng, trong cơ thể có chín Linh Hải cực lớn tập trung ở vị trí cửu môn, liên tục tiến hành phun ra nuốt vào linh khí trong thiên địa để đánh bóng cơ thể.
Hiện nay, Tần Trần bắt tay vào bắt đầu bước vào Linh Đài cảnh.
Thời gian chậm rãi trôi qua, trăng đã treo lên đỉnh đầu.
Lúc này, ở khu vực ba mươi sáu, bốn người Tần Hải, Lục Huyền, Trương Tiểu Soái, Tuân Ngọc ngồi ở trong sân.
Một vầng trăng sáng treo trên cao, bốn người ngồi đối diện nhau.
Trương Tiểu Soái không nhịn được than thở:
- Trăng tròn hoa thắm, đáng tiếc, chúng ta lại ở nơi u ám thế này!
- Các ngươi có chú ý không? Vừa rồi ta đi xung quanh xem thử, thấy hoa cỏ cây cối đều ủ rũ. Các ngươi nói xem, có thể là do ma quỷ quấy phá không?
- Bớt nói nhảm đi!
Lục Huyền cười mắng:
- Chúng ta là người tu luyện võ, sợ gì những thứ đó?
- Ta sợ!
Vẻ mặt Trương Tiểu Soái đau khổ, nói:
- Ôi, ta không ngờ được lão đại một đời lừng lẫy, hóa ra lại thích chơi trò kích thích ở nơi kỳ quái thế nào!
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt ba người Tần Hải, Lục Huyền, Tuân Ngọc đều kỳ lạ.
- Lại nói tiếp, bây giờ đã nửa đêm, cho dù cơ thể lão đại tràn đầy sinh lực, tinh lực dư thừa, nhưng cơ thể của Diệp Tử Khanh làm sao có thể chịu đựng được?
Ba người nhìn Trương Tiểu Soái, cuối cùng chỉ đành phải bất đắc dĩ lắc đầu, mỗi người rời đi, trở lại trong gian phòng của mình.
- Này này này, các ngươi đừng đi, ta ở một mình sợ lắm!
Trương Tiểu Soái nhìn xung quanh, vừa nghĩ tới khu vực ba mươi sáu lớn như vậy, bây giờ chỉ có mấy người bọn họ ở, cơ thể lập tức run lẩy bẩy.
Cùng lúc đó, bên trong sơn động, hai người Tần Trần và Diệp Tử Khanh vẫn đang tu hành.
Nhưng trong lúc đó, Diệp Tử Khanh cảm giác có linh khí thiên địa cuồn cuộn tràn vào trong cơ thể đã tăng lên không chỉ gấp đôi.
Diệp Tử Khanh ngạc nhiên mở hai mắt, chỉ thấy trong hồ nước trong vắt, những linh khí chậm rãi xuất hiện giống như ở trạng thái chất lỏng hóa vậy.
- Chuyện này...
- Linh mạch!
Lúc này Tần Trần thản nhiên nói:
- Từ trước đến nay, trong thiên địa có rất nhiều nơi kỳ lạ, giống như cơ thể con người có Linh thể, Thánh thể, Vương thể, Hoàng thể, Đế thể, Thần thể, nơi phân bố linh khí thiên địa này cũng có chỗ kỳ lạ.
- Nơi đây là một địa linh mạch!
Địa linh mạch!
Trong đôi mắt trước giờ luôn trong vắt của Diệp Tử Khanh cũng thoáng hiện ra vẻ mừng rỡ.
Từ trước đến nay, địa linh mạch đều ẩn chứa linh khí thiên địa dồi dào, hiệu quả còn tốt hơn Tụ Linh trận cấp bốn tới mấy lần.
Hơn nữa có người nói, thậm chí có thiên linh mạch cực kỳ nồng đậm, tu hành ở xung quanh thiên linh mạch, có thể nói thực lực kia tiến triển cực nhanh.
- Sao ngươi biết ở đây có địa linh mạch?
Lúc này Diệp Tử Khanh kinh ngạc nói.
Tần Trần vừa vẫn chưa rời đi, rõ ràng biết bí mật ở đây.
- Ta à?
Tần Trần đứng dậy, phủi ống tay áo, cười nói:
- Đoán!
Đoán?
Trời mới tin!
- Được rồi, chúng ta đi thôi!
Tần Trần phất tay nói:
- Theo đạo lý, địa linh mạch này trải qua hơn vạn năm, chắc đã tiêu hao không còn, nhưng bởi vì Địa Hỏa tồn tại đã áp chế linh khí khuếch tán. Trong thời gian này, nó sẽ khuếch tán theo cách thức giếng phun. Đến lúc đó, trong cả khu ba mươi sáu đều là Thánh địa tu luyện.
- Mấy người chúng ta ở đây tu hành, không thể tốt hơn!
Tần Trần vẫn đi ở phía trước, chắp hai tay sau lưng thản nhiên nói.
Lúc này, Diệp Tử Khanh đã hoàn toàn hiểu rõ.
Không trách được Tần Trần hỏi thăm ba mươi sáu khu vực, lại lựa chọn ở đây.
Người này đã sớm tính toán tốt rồi!
Nhưng một khi ở đây xuất hiện biến hóa, sợ rằng cả học viện sẽ có không biết bao nhiêu đệ tử nội viện, thậm chí là Linh đồ, Linh tử đều không nhịn được, muốn tới đây tu hành.
Đến lúc đó, chỉ sợ lại là một cuộc tranh cãi hỗn loạn?
Chỉ nghĩ đến đây, Diệp Tử Khanh lại khẽ lắc đầu.
Chắc hẳn Tần Trần sẽ không để tâm tới chuyện này.
Dù sao, ngay cả viện trưởng Thiên Thần Học Viện, hắn còn không nể mặt!