Chỉ là Tề Sam không phải là người dễ chọc đâu. Hắn vừa thăng cấp đệ tử Linh đồ, đến Linh Đài cảnh nhị trọng, bên cạnh làm quen mấy đệ tự Linh đồ Linh Đài cảnh.
Hơn nữa, Tề gia ở trong Bắc Minh Đế Quốc lại có thực lực không tầm thường, Tề Sam làm sao có thể nén giận được.
Vù vù vù, mấy bóng người vội vàng nóng lòng biểu hiện, trực tiếp xông về phía Tần Trần, thề phải thể hiện tốt bản thân ở trước mặt Tề Sam.
- Dừng tay!
Đúng vào lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
- Các ngươi đang làm gì vậy?
Tiếng rít gào này inh tai nhức nhóc, khiến mọi người ở đây đều dừng mọi suy nghĩ.
Mà mấy đệ tử Linh đồ Linh Đài cảnh kia đều tái mặt, dừng lại.
Vào giờ phút này, một lão già mặc áo bào đen, râu tóc bạc trắng chậm rãi bước tới.
- Hứa trưởng lão!
- Hứa trưởng lão!
Nhìn thấy người vừa tới, Tề Sam lập tức vui mừng ra mặt.
- Hứa trưởng lão, ngài tới thật đúng lúc. Trong mắt người này không có quy củ, lại có thể ngang nhiên ra tay với đệ tử làm việc trong Linh Các!
Tề Sam lập tức mở miệng, vội vàng nói:
- Hứa trưởng lão, ngài là một trong các trưởng lão tổng quản sự của Linh Các nhất định phải quản chuyện này đấy.
Tề Sam chỉ tay về phía Tần Trần.
Hứa Thông Thiên Hứa trưởng lão là trưởng lão tọa thượng, bản thân có thực lực Linh Phách cảnh nhất trọng, ở trong Linh Các nổi tiếng thiết diện vô tư, tính cách nghị lực.
Lần này, Tần Trần dám gây sự ở đây, bây giờ vừa vặn gặp phải Hứa trưởng lão, không cần hắn ra tay, thằng nhóc này lại thảm rồi.
Lúc này Hứa Thông Thiên nhíu mày.
Dám gây sự ở trong Linh Các?
Cho dù là Linh đồ, Linh tử cũng không có gan làm như vậy.
- Hừ!
Hứa Thông Thiên hừ một tiếng, nói:
- Ai gây sự trong Linh Các, bản trưởng lão nhất định sẽ xử lý theo công bằng. Ai gây sự, người đó sẽ bị học viện trừng phạt.
Hứa Thông Thiên vừa dứt lời, dáng vẻ cao ngạo nhìn về phía một bóng người đáng đứng giữa đám đông.
Tần Trần!
Hứa Thông Thiên vừa nhìn thấy Tần Trần, ánh mắt lập tức sáng lên.
Ngay sau đó, khí thế trên người Hứa Thông Thiên không ngừng giảm xuống, cuối cùng, hoàn toàn biến mất.
Hứa Thông Thiên chạy vội tới trước mặt Tần Trần.
- Thằng nhóc này xong đời rồi!
Lúc này trên gương mặt Tề Sam đầy vẻ hả hê, cười trên nỗi đau của người khác.
Hứa Thông Thiên là người trong mắt không chứa nổi một hạt cát. Tần Trần gây sự, Hứa Thông Thiên không quan tâm mới là lạ.
Hứa trưởng lão ra tay, vậy đệ tử vi phạm quy định của học viện ít nhất cũng cụt tay cụt chân, nằm trên giường mấy tháng.
- Hừ, vi phạm quy định của học viện, theo lý phải bị trừng phạt!
Hứa trưởng lão hừ khẽ một tiếng, lúc này bước chân nhanh hơn, đi tới trước mặt Tần Trần.
Bốp...
Một tiếng tát vang lên, trong đại sảnh lúc này hoàn toàn yên lặng.
- Hu hu...
Lúc này, mặt Đường Nguyên bị kẹt trong song cửa sưng vù, đau tới mức chảy nước mắt.
- Hứa trưởng lão, không phải ta, là hắn...
Trong lòng Đường Nguyên thấy oan ức, đơn giản là khó chịu giống như kẻ câm điếc ăn phải hoàng liên.
Mà giờ phút này, đám người xung quanh đều há hốc mồm.
Tề Sam cũng hoàn toàn bối rối.
Hắn mới vừa nói là... Tần Trần, không phải Đường Nguyên!
Sao Hứa trưởng lão lại tát vào mặt Đường Nguyên? Hắn nhận nhầm người à?
Tề Sam lập tức bước tới nói:
- Hứa trưởng lão, người này mới là Tần Trần!
- Lăn!
Hứa Thông Thiên không chút khách khí, trực tiếp đạp một phát. Tề Sam chẳng qua là Linh Đài cảnh nhị trọng, làm sao chịu nổi một đạp của cường giả Linh Phách cảnh nhất trọng.
Cơ thể hắn lùi lại, đập vào mấy người phía sau, cả đám lập tức gào thét.
- Cút ngay!
Hứa Thông Thiên nhìn đám người Tề Sam, lập tức quát:
- Các ngươi thật sự tưởng bản trưởng lão bị mù sao?
- Đường Nguyên!
Hứa Thông Thiên quay người lại nhìn về phía Đường Nguyên, quát:
- Ngươi lạm dụng chức quyền, ta thấy ngươi không cần làm việc trong Linh Các nữa, cút ngay cho ta!
Cái gì?
Lạm dụng chức quyền, không cần làm nữa?
Đường Nguyên lập tức há hốc mồm.
Thân là đệ tử làm việc trong Linh Các có rất nhiều béo bở, vừa rồi hắn chẳng qua là muốn gây khó dễ cho mấy người Tần Trần một chút thôi.
Dù sao, mấy người này đắc tội đám đệ tử trong các thế lực Thiên Tử Đảng và Liễu môn, sau này chắc chắn sẽ gặp vô số rắc rối.
Hắn vốn tưởng Hứa trưởng lão sẽ nghe theo Tề Sam, giáo huấn Tần Trần, làm sao ngờ được bây giờ đầu mâu nhất thời di chuyển, căn bản không làm gì được Tần Trần, ngược lại trực tiếp tạo áp lực với mình.
Mặt Tề Sam lúc này cũng dại ra.
Tình huống gì vậy?
Hứa trưởng lão căn bản không biết chuyện gì xảy ra, sao đã trực tiếp thiên vị Tần Trần?
- Hứa trưởng lão!
Tề Sam mới bị Tần Trần đánh gãy xương tay, bây giờ lại bị Hứa Thông Thiên đạp một phát, bất kể thế nào cũng không nuốt trôi được cơn giận này.
- Chuyện gì?
- Cho dù Đường Nguyên không đúng, nhưng Tần Trần ra tay, ngang nhiên khiêu khích quyền uy của học viện, hơn nữa còn đánh gãy một tay của đệ tử. Trong chuyện này, Tần Trần tóm lại vẫn vô pháp vô thiên, mong Hứa trưởng lão làm chủ cho đệ tử!
Lúc này, Tề Sam nói năng đầy khí phách, lời lẽ hùng hồn.
Hắn không tin, ở ngay trước mặt mọi người, Hứa Thông Thiên còn có thể bỏ qua chuyện này?
Khiêu khích quyền uy của học viện?
Nghe được lời này, mí mắt Hứa Thông Thiên giật giật, trong lòng thầm run lên.
Phía sau lưng còn đổ mồ hôi đầm đìa.
Tề Sam, tên khốn kiếp nhà ngươi muốn chết cũng đừng kéo lão phu theo chứ.
Quyền uy của học viện?
Nói quyền uy của học viện với Tần Trần, chỉ sợ thằng nhóc ngươi sẽ chết thêm mấy trăm lần. Ở trong mắt Tần Trần, quy tắc chẳng là gì cả.
- Được, lão phu làm chủ cho ngươi!
Hứa Thông Thiên vừa dứt lời lại nhìn Tề Sam nói thẳng:
- Ngươi vừa gãy tay phải? Lão phu nối lại cho ngươi luôn!
Hứa Thông Thiên vừa dứt lời đã bước tới, giơ tay lên, Tề Sam không kiểm soát được cơ thể, tới gần hắn.
Bàn tay Hứa Thông Thiên chộp lấy, lập tức có tiếng rắc vang lên.
Trong chớp mắt, sắc mặt Tề Sam khó coi chẳng khác nào gan heo.
Từ trong miệng hắn phát ra từng tiếng ư ư gián đoạn.
Vào giờ phút này, cho dù đám đệ tử đứng xung quanh không cảm nhận được nỗi đau này nhưng trong lòng vẫn có thể tưởng tượng được.
Gãy xương rất đau, nhưng nối xương ngang ngược như vậy lại càng đau hơn!
- Bây giờ, ngươi còn có ý kiến gì nữa không?
Hứa Thông Thiên âm thầm dùng sức, nhìn Tề Sam khẽ cười nói.
- Không... Không...
Lúc này, Tề Sam chỉ cảm thấy cánh tay của mình đã hoàn toàn tê dại, không thuộc về mình nữa.
Bây giờ còn nói có ý kiến gì khác, vậy thật sự là tự tìm đường chết.
- Được rồi, nếu đã vậy, tất cả lui ra đi!
Hứa Thông Thiên nhìn về phía đám người, nói:
- Đường Nguyên là người được học viện bổ nhiệm làm việc trong Linh Các, nhưng lại không làm việc theo quy định của học viện, lẽ ra nên trừng phạt. Tề Sam ra tay độc ác ở đây, không tuân theo quy tắc của học viện, bản trưởng lão đã ra tay giáo huấn!
- Các người còn tập trung ở đây làm gì? Còn không chịu rời đi?
Hắn vừa dứt lời, đám người lại sốc.
Xong rồi?
Vậy là xong rồi?
Tần Trần thì sao?
Cho dù Đường Nguyên có sai, nhưng Tần Trần đã ra tay đánh người, hơn nữa Tề Sam cũng bị Tần Trần đánh.
Cuối cùng, Tần Trần không hề bị trách phạt?
- Thế nào? Các ngươi còn không tản ra, muốn cùng chịu tội à?
Lúc này Hứa Thông Thiên thể hiện ra tu vi Linh Phách cảnh, trong giây lát có áp lực cực lớn xuất hiện.
Trong chớp mắt này, các đệ tử lập tức tản ra.
Muốn cứng rắn đối đầu với một trưởng lão tọa thượng Linh Phách cảnh sao ? Trừ khi là kẻ ăn no rửng mỡ!