Lúc này trong lòng Liệt Hỏa lão tổ âm thầm khiếp sợ. Bọn họ là trưởng lão nhưng cũng chỉ mới nhận được tin tức, vậy mà đệ tử của Thiên Tử đảng đã biết được tin tức, giờ đã chạy tới nơi. Bọn người kia... ở trong học viện thật sự là thâm căn cố đế. Hiện nay, uy nghiêm của Linh Tử ở Thiên Thần học viện thậm chí còn cao hơn so với nhóm trưởng lão cấp cao bọn họ, đây không phải là một chuyện tốt!
- Việc này tự có những trưởng lão chúng ta xử trí, các ngươi không cần phải lo lắng!
Lúc này Cảnh Trường Đông trưởng lão cũng nhíu mày.
Tốc độ những đệ tử này nhận được tin tức còn nhanh hơn bọn họ, hơn nữa gióng trống khua chiêng xuất hiện ở đây như vậy thật sự là không coi ai ra gì. Lúc này Đỗ Ngọc Nhiễm cũng lần nữa cười nói:
- Đệ tử sao dám vượt quyền, việc này đương nhiên là do chư vị trưởng lão toàn quyền xử trí, chúng ta chỉ muốn xem thử là ai gan to bằng trời như này, dám làm chuyện như vậy mà không sợ chết!
Bề ngoài tuy Đỗ Ngọc Nhiễm nói như vậy, nhưng đôi mắt lại nhìn chằm chằm về phía Tần Trần. Gã đã nhận được tin tức, người làm chủ tất cả chuyện này chính là Tần Trần. Hơn nữa người này trong vòng một tháng giống như kỳ tích đạt đến Linh Hải cảnh cửu trọng, là làm người ta khó có thể tin được. Đắc tội với Thiên Tử đảng, ở Thiên Thần học viện chỉ có một con đường chết! Ở một bên, Liễu Môn - Liễu Phương Ngọc, cùng với hai vị sáng thế ra Phương Viên Hội là Phương Thế Thành cùng Viên Cương thì sắc mặt lạnh nhạt, không nói một lời.
Tình thế vào thời khắc này có vẻ cứng ngắc. Kim Nhất Lôi quát:
- Không sai, việc này bản tọa nhất định phải tường tra!
- Tần Trần, lăn ra đây cho ta!
Kim Nhất Lôi có cảnh giới Linh Phách kỳ tứ trọng, một tiếng rít này có thể chấn nhiếp một vài đệ tử Linh Hải cảnh, làm họ ngẩn ra, tai mũi run rẩy. Nhưng lúc này, ở chính giữa lôi đài, Tần Trần vẫn lạnh nhạt đứng vững, không nhúc nhích.
- Tần Trần, bản tọa gọi ngươi, vì sao không đáp!
Lúc này Kim Nhất Lôi lần thứ hai cao giọng thêm vài phần.
- Gọi ta à?
Tần Trần nói:
- Trưởng lão có chuyện gì?
- Ta bảo ngươi lăn ra đây, bị điếc à?
Kim Nhất Lôi tức giận quát. Tên khốn này chỉ là một đệ tử Linh Hải cảnh, đến bây giờ lại còn ở đó làm bộ làm tịch.
- Hả, nghe được mà!
Tần Trần chắp một tay ở sau, một tay phía trước, thản nhiên nói:
- Chỉ có điều, vị Kim trưởng lão này, đệ tử chỉ biết đi, không biết lăn, bằng không, ngài thị phạm cho đệ tử xem lăn thế nào đi?
Xì... Lời này vừa dứt, phía dưới tức thì truyền đến từng tiếng cười nhẹ. Tên Tần Trần này đã tới nước này rồi lại còn dám chế nhạo Kim trưởng lão!
- Làm càn!
Kim Nhất Lôi nổi trận lôi đình.
- Tần Trần!
Liệt Hỏa lão tổ giả vờ tức giận nói:
- Kim trưởng lão chính là trưởng lão Linh Phách kỳ tứ trọng, tra hỏi ngươi, ngươi phải trả lời cho tốt!
- Ta vẫn trả lời đó thôi, nhưng vị Kim trưởng lão này cũng phải hỏi cho đàng hoàng chứ?
- Ngươi...
Ở trước mặt mọi người, Kim Nhất Lôi đương nhiên không thể dùng một cái tát đập chết Tần Trần, cố nín nhịn nói:
- Ta hỏi ngươi, bên cạnh ngươi có một vị cao thủ Linh Luân cảnh, giúp ngươi lừa gạt cướp đoạt đồ của người khác trong thí luyện đúng không!
- Đúng, cũng không đúng!
Lúc này Tần Trần thản nhiên nói:
- Có cao thủ Linh Luân cảnh, thế nhưng, không phải ta ăn gian!
- Ừm?
Tần Trần lười nhiều lời, bàn tay đánh ra một chưởng chỉ. Tiếng bước chân rầm rầm rầm vang lên từng đợt.
- Đây là...
- Khôi lỗi!
Tần Trần nói:
- Ta phát hiện ra cây Thanh Ngọc Liên trong khu vực thí luyện nên có được Thanh Ngọc Liên Tử, vừa vặn gặp được con rối này nên liền mang theo trên người.
Thanh Ngọc Liên Tử! Nghe vậy, hô hấp của mọi người dồn dập, đây chính là vật vô cùng trân quý.
- Ngay lúc đó, đám Tô Triếp, Tử Việt lại muốn giết ta, đoạt Thanh Ngọc Liên Tử mà ta khổ cực mới có được, ta liền cho con rối này làm thịt bọn họ, về sau, bọn người kia còn không từ bỏ hi vọng, ta liền đoạt tích phân củ bọn họ!
Tần Trần thong dong nói:
- Thứ nhất, ta không ăn gian mượn hơi cao thủ Linh Luân cảnh bên ngoài trợ giúp ta, là nhờ khôi lỗi do ta phát hiện, thuộc về ta, nghe hiệu lệnh của ta, coi như là sức mạnh của ta; thứ hai, học viện không có quy định không thể đoạt tích phân của người khác?
Lời này vừa dứt, Kim Nhất Lôi tức thì ngẩn ra. Đôi mắt nhìn về phía Bàn Linh Khôi Lỗi màu xanh đen. Đây là khôi lỗi gì mà lại có thể sở hữu thực lực Linh Luân cảnh?
- Trưởng lão, hắn thừa nhận hắn đã giết người!
Lúc này Thai Phi đột nhiên quát:
- Tần Trần không để ý tới quy tắc của học viện, tàn sát đệ tử đồng môn, luận tội đáng chết.
Lời này vừa dứt, mọi người tức thì bàn tán ầm ĩ. Tần Trần dùng ánh mắt như đang nhìn kẻ ngốc, nhìn Thai Phi, nói:
- Lẽ nào người khác muốn giết ta, ta còn phải đưa cổ ra cho người ta giết?
- Làm càn!
Kim Nhất Lôi quát:
- Ngươi nói bọn họ muốn giết ngươi, ai có thể làm chứng?
Nghe vậy, mọi người tức thì an tĩnh lại.
- Ta!
Diệp Tử Khanh sải bước ra, nói.
- Ta cũng có thể!
Lục Huyền cũng đi ra. Tần Hải, Trương Tiểu Soái cùng với Tuân Ngọc đều đi ra.
- Không tính!
Thai Phi hừ, nói:
- Mấy tên này đều nhận được sự che chở của Tần Trần, đương nhiên là sẽ bảo vệ cho hắn!
Sắc mặt của Kim Nhất Lôi tức thì phát lạnh.
- Chuyện đã rất rõ ràng rồi!
Tên trưởng lão Tống Phong Ngọc cũng nói:
- Tần Trần tìm được con rối này lại dùng để tàn sát đệ tử đồng môn, hơn nữa còn cướp đoạt tích phân của người khác, đây là không công bằng.
- Bản tọa đề nghị đưa ra bên ngoài chấn sát, thanh trừng loại u ác tính này cho Thiên Thần học viện ta.
- Ta tán thành!
Lúc này Thường Lương trưởng lão cũng gật đầu nói:
- Người này rắp tâm không đoan chính, tàn sát nhiều đồng môn như vậy, làm sao có thể để ở lại Thiên Thần học viện ta được?
Lời này vừa dứt, xung quanh lập tức im lặng. Kim Nhất Lôi nhìn về phía những người khác, quát:
- Những đệ tử còn lại tất cả rời khỏi đây!
Rất nhiều đệ tử nội viện rùng mìn trong lòng. Xem ra lần này Tần Trần xong đời rồi. Nếu không thì các trưởng lão sẽ không bắt bọn họ rời đi. Dù sao, bên người Tần Trần có khôi lỗi Linh Luân cảnh, nếu tên khốn này nổi điên thì sẽ phát sinh chấn động cực lớn.
Rất nhiều đệ tử nội viện vội vàng rời khỏi đó. Chuyện này hiện tại đã không phải là chuyện mà bọn họ nên hỏi tới. Trong nháy mắt, trên quảng trường chỉ còn vài đệ tử Linh Đồ của Thiên Thần viện cùng với hơn mười vị trưởng lão đang nhìn chằm chằm đám Tần Trần.
- Kim trưởng lão, sao có thể nghe lời nói một phía của hắn được?
Diệp Tử Khanh dựa vào lí lẽ biện luận:
- Đám Liễu Thanh Thừa kia muốn giết chúng ta, lẽ nào chúng ta phải ngẩng cổ để bọn họ giết hay sao?
- Bất kể như thế nào!
Kim Nhất Lôi quát:
- Tần Trần đã tàn sát rất nhiều thiên chi kiêu tử, xúc phạm viện quy, người này không thể lưu lại!
- Hơn nữa con rối này cũng phải thu hồi!
Kim Nhất Lôi vừa dứt lời, tức thì, mấy vị trưởng lão đều tiến lên.
- Kim Nhất Lôi, ngươi làm cái gì vậy?
Lúc này Liệt Hỏa lão tổ hừ, nói:
- Tần Trần giết người là có lỗi? Có phải là hắn đáng đời bị giết không? Nếu ngươi nói như vậy, vậy lần thí luyện này, chúng ta tổn thất hơn vạn đệ tử, có phải nên tra thử xem là ai giết bọn họ, rồi xử trí những người giết đệ tử của học viện theo nội quy không?
Lời này vừa dứt, chân mày của Kim Nhất Lôi nhíu lại.