- Mượn... Mượn cái gì?
Cơ thể Thai Phi lúc này cũng run rẩy.
Một quyền va chạm đã trực tiếp giết chết Liễu Phu Á – cao thủ Linh Hải cảnh cửu trọng, rốt cuộc thực lực của Tần Trần khủng khiếp tới mức nào?
- Mượn linh ấn của các ngươi dùng một lát!
Tần Trần mỉm cười nói:
- Ta thật sự muốn đi Linh Quyết Viện và Linh Khí Viện của Thiên Thần Học Viện một chuyến, đáng tiếc điểm bây giờ còn là cấp bảy!
- Ta nghĩ điểm của mấy trăm người các người cộng lại hẳn cũng đủ rồi!
- Ngươi nằm mơ!
Tử Việt điên cuồng nói:
- Ta thật vất vả mới tăng lên được cấp sáu, tất cả đều là của ta, của ta...
Ầm...
Đáng tiếc, Tử Việt còn chưa nói hết một câu, tên to con đã đánh ra một quyền.
Tiếng nổ vang lên, cơ thể Tử Việt hoàn toàn nổ tung, Tần Trần giơ tay chộp lấy lệnh bài.
Hắn trực tiếp hấp thu lệnh bài của Tử Việt. Giờ phút này đẳng cấp linh ấn của Tần Trần cuối cùng đã đến trình độ cấp tám.
- Chúng ta bằng lòng cho ngươi!
Chử Thông vội vàng nói:
- Chúng ta bằng lòng, bằng lòng!
So sánh với chuyện lấy được phần thưởng lần này, rõ ràng tính mạng còn quan trọng hơn!
- Bằng lòng là được rồi!
- Nhưng...
Đới Thắng không nhịn được nói:
- Ngươi đã đạt đến cấp bậc cấp tám, thêm một bước là đến cấp chín, ngươi không cần lấy tất cả ấn ký của mấy trăm người chúng ta!
- Ồ?
Tần Trần liếc qua, Đới Thắng chỉ cảm thấy cơ thể run lên, vội vàng phất tay nói:
- Không không không, ta bằng lòng cho, ngươi muốn bao nhiêu thì lấy bao nhiêu.
- Vậy còn tạm được!
Tần Trần thản nhiên nói:
- Xếp thành hàng, mỗi người giao ra ấn ký!
- Ai muốn chạy lại hỏi xem mình có thực lực chạy hay không!
Vừa dứt lời, mấy trăm người ở đây hoàn toàn ủ rũ.
Ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo!
Lần này, thua thiệt lớn rồi!
Nhưng bọn họ nằm mơ cũng không ngờ bên cạnh Tần Trần lại che giấu một kẻ mạnh như thế.
Mấy trăm người lần lượt xếp hàng.
Tần Trần đứng ở phía trước, nhìn đám người và vung bàn tay lên, hấp thu từng đẳng cấp.
Cuối cùng, sau mười mấy người, đẳng cấp linh ấn của Tần Trần cuối cùng đã đến cấp chín!
Đám người còn lại không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Người này đã đạt đến cấp chín, có thể nói là không ai bì kịp.
Bọn họ cuối cùng có thể giữ được ấn ký rồi.
- Nhị ca, tới lượt các ngươi!
Tần Trần nhìn về phía mấy người Tần Hải, cười nói:
- Còn lại mấy trăm người, ta thấy ấn ký của bọn họ cũng đủ cho các ngươi đến cấp chín!
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt những đệ tử kia lập tức khó coi giống như gan heo.
Tần Trần còn muốn hấp thu đẳng cấp ấn ký của bọn họ?
Đùa kiểu gì vậy?
Nhưng nhìn thấy tên cao do đang đứng ngạo nghễ ở đó, lúc này bọn họ làm sao dám nói một chữ không.
Đẳng cấp linh ấn quan trọng, cũng phải có mạng mới được!
Chạy thì chạy không thoát, bây giờ bọn họ chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo.
Trong lúc đó, mấy trăm người lần lượt giao ra đẳng cấp linh ấn của mình.
Ánh sáng đẳng cấp của năm người Diệp Tử Khanh, Tần Hải lần lượt chớp hiện, dựa vào mấy trăm cao thủ, mỗi người đều đến cấp chín.
Cho đến bây giờ, ba người Lục Huyền, Tuân Ngọc, Trương Tiểu Soái vẫn có cảm giác giống như đang nằm mơ.
Lúc đầu Tần Trần bước vào trong khu vực thí luyện từng nói tất cả mọi người có thể tăng lên tới cấp chín.
Lúc đó, bọn họ chẳng qua chỉ xem là một câu nói đùa nói.
Nhưng ai có thể ngờ…. bây giờ... thật sự thực hiện được!
Đẳng cấp của sáu người đều là cấp chín!
Một tháng này thật sự giống như đang nằm mơ vậy.
Coong...
Đúng vào lúc này, một tiếng chuông vang vọng trong cả dãy núi.
Cuộc thí luyện đã kết thúc!
Tần Trần nhìn về phía xa, nói:
- Đi thôi, đã tới lúc chúng ta nhận lấy phần thưởng rồi!
- Ừ!
Mà giờ phút này, An Thi Thi nhìn mấy người rời đi, còn không ngừng cười gượng.
Thật may là nàng dựa vào trực giác của mình, vừa rồi mới không mất cấp bậc của mình.
Bằng không lần này thí luyện, thật sự là giỏ trúc múc nước lại chẳng được gì.
Nhưng nàng hiểu, Thiên Tử Đảng và Liễu môn chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ nuốt xuống cơn giận này.
Chuyện này nhất định sẽ không có kết cục tốt.
Đúng là không ai dám chọc vào vị cao thủ đẳng cấp Linh Luân cảnh bên cạnh Tần Trần, nhưng đây là ở trong khu vực thí luyện, nếu ở Thiên Thần Học Viện, lấy mánh khoé thông thiên của Thiên Tử Đảng và Liễu môn…
Tần Trần sẽ gặp nguy hiểm!
Trong lòng An Thi Thi cũng tò mò, Tần Trần không thể không biết điểm này, chỉ là không hiểu Tần Trần rốt cuộc lấy đâu ra tự tin có thể đối mặt với tất cả hậu quả.
Mà giờ phút này, sắc mặt mấy trăm đệ tử đều ảm đạm.
Nhưng trong lúc đó, một vài đệ tử vội vàng đi về phía lối vào khu vực thí luyện.
Bọn họ cần phải nói chuyện này cho nhân vật phía sau, Tần Trần sỉ nhục bọn họ như vậy, sao có thể để cho hắn sống sót được?
Lúc này, rất nhiều đệ tử trong cả khu vực thí luyện đều lần lượt đi về phía lối ra của khu vực thí luyện.
Cùng lúc đó, trên quảng trường nội viện của Thiên Thần Học Viện.
Lúc này, mười mấy bóng người đều đứng đó.
Bọn họ đều mặc áo bào đen, khí tức trên người mơ hồ phát ra cho người ta một cảm giác mạnh mẽ bất phàm.
Trưởng lão áo bào đen chính là trưởng lão tọa thượng trong Thiên Thần Học Viện, thực lực đều từ Linh Phách cảnh nhất trọng đến Linh Phách cảnh ngũ trọng.
Ở trong Thiên Thần Học Viện, ngoại trừ số ít trưởng lão nòng cốt, trưởng lão tọa thượng đã được xem là tồn tại cao nhất.
Vào giờ phút này, mười mấy vị trưởng lão tọa thượng đang lẳng lặng chờ đợi.
Xung quanh còn có hơn trăm vị trưởng lão nội viện cũng chờ đợi.
Mười mấy vị trưởng lão tọa thượng nói chuyện với nhau, bầu không khí có chút hòa hợp.
- Ha ha, Liệt Hỏa lão tổ, vị này chính là Tần Sơn - đồ nhi của ngươi sao?
Một vị trưởng lão râu tóc bạc trắng cười ha hả nói:
- Quả thật là bất phàm. Ta nghe nói trước khi thí luyện, Linh Hải bị phá, bây giờ đã hoàn toàn lành à?
- Liệt Hỏa lão tổ ngươi đúng là rất quan tâm ưu ái đồ nhi này của ngươi đấy!
- Ha ha...
Lúc này tâm tình Liệt Hỏa lão tổ rất tốt, cười ha ha nói:
- Cảnh Trường Đông, lão già nhà ngươi, đồ nhi của ta là người tốt sẽ được ông trời phù hộ trợ giúp, không chết được, ha ha...
- Ta thấy không chết được, tu vi như vậy còn muốn khôi phục cũng khó như lên trời.
Một giọng nói thâm trầm vang lên.
Lúc này, vẻ mặt Liệt Hỏa lão tổ lập tức lạnh xuống.
- Kim Nhất Lôi, ngươi không nói lời nào, không ai tương ngươi bị câm!
Liệt Hỏa lão tổ ngoài cười nhưng trong không cười nói:
- Thân là trưởng lão tọa thượng, cả ngày qua lại với đảng phái của đệ tử, Thiên Thần Học Viện cũng mất hết mặt mũi rồi!
Kim Nhất Lôi có dáng người cao lợn, tai to mặt chữ điền, thoạt nhìn uy vũ.
Liệt Hỏa lão tổ biết Kim Nhất Lôi và Thiên Tử Đảng qua lại khá gần.
Lão già này, đồ nhi của mình bị thương tuyệt đối có liên quan tới Thiên Tử Đảng.
- Liệt Hỏa lão tổ, ngươi biết gì chứ?
Kim Nhất Lôi cười híp mắt nói:
- Thiên Thần Học Viện, từ trước tới nay đều do người ưu tú kiệt xuất đảm nhiệm viện trưởng. Bây giờ, Thiên tử là Linh tử xuất sắc nhất trong cả học viện, tu vi Linh Phách cảnh cũng không kém chúng ta bao nhiêu.
- Tương lai, hắn nhất định là viện trưởng Thiên Thần Học Viện, ta kết giao tốt cũng là để Thiên Thần Học Viện phát triển tốt hơn.
- Lại không phải là lưu lại cho mình đường lui sao?
Liệt Hỏa lão tổ cười nhạo nói:
- Nói có vẻ đạo mạo lắm!
- Ngươi...
Kim Nhất Lôi không nén được cơn giận nói:
- Liệt Hỏa lão tổ, bằng không chúng ta tới tỷ thí xem? Ai sợ, người đó chính là cháu rùa!
- So thì so, ta sợ ngươi sao?
Hai vị trưởng lão tọa thượng đằng đằng sát khí.