Thần Đạo Đế Tôn

Chương 148: Mượn đồ trên người các ngươi dùng một lát

Chương Trước Chương Tiếp

Đột nhiên, một bóng người vạm vỡ bước ra, trực tiếp đứng chắn ở trước mặt Tần Trần.

Bóng người này cao trên hai mét, cả người từ trên xuống dưới bị giáp sắt màu đen bao phủ, phần da lộ ra cũng đen như mực, cho người ta một cảm giác giống như là một con tinh tinh đen cực lớn đang đứng ở trước mặt Tần Trần vậy.

- Giết!

Tần Trần bỗng nhiên mở miệng.

Ầm...

Bóng dáng màu đen này bước tới với tốc độ rất nhanh, trong giây lát, trước mặt Tần Trần chỉ còn bóng mờ sót lại.

Két...

Đột nhiên, trong phút chốc, một tiếng rắc vang lên, bóng dáng màu đen xuất hiện ở trước mặt Tô Triếp.

Bóng đen thò bàn tay và đánh ra một chưởng, cả vai trái của Tô Triếp hoàn toàn bị nghiền nát.

Bóng dáng màu đen này lại vung cánh tay, ầm một tiếng, cả người Tô Triếp rơi xuống dưới chân Tần Trần.

Tiếng kêu xé tâm xé phổi lập tức truyền ra khắp núi rừng.

Tần Trần chậm rãi ngồi xổm xuống.

- Muốn giết chết ta, ngươi thật sự quá vô tri!

- Tuy nhiên, ta cảm thấy rất hứng thú với đẳng cấp linh ấn trên người ngươi.

- À đúng rồi!

Tần Trần cười nhạt nói:

- Đại ca của ta là chuyện tốt do ngươi gây ra đúng không? Ta nghe Liễu Xán nói, ngươi cũng rất hưởng thụ cảm giác bị phế bỏ Linh Hải?

Bàn tay hắn nhẹ nhàng hạ xuống.

Ầm...

Âm thanh nạng nề vang lên, trán Tô Triếp đổ mồ hôi lạnh giống như mưa.

Một đường Linh Hải của hắn đã vỡ.

Một cơn đau xé tim xé phổi như muốn làm cho hắn hôn mê.

- Tần Trần, ngươi...

- Ta chết chắc rồi phải không?

Tần Trần cười nói:

- Lăng Thiên sẽ không bỏ qua ta, Thiên tử cũng sẽ không bỏ qua ta, đúng không?

- Ta biết...

trong khi nói chuyện, Tần Trần lại vung bàn tay lên.

Từng tiếng rắc rắc vang lên, từng Linh Hải của Tô Triếp bị nghiền nát.

Vào lúc này, cả người hắn đã hoàn toàn mất đi tri giác.

Tần Trần hờ hững đứng dậy, nhìn quanh.

- Ngươi sai là sai ở chỗ dám động tới đại ca của ta!

Ầm...

Một chân đạp xuống, cơ thể Tô Triếp lập tức vỡ nát.

Trong chớp mắt này, trong cơ thể Tần Trần dường như có một vương khí tản ra.

Khí tức Linh Hải cảnh cửu trọng mạnh mẽ khiến mọi người ở đây phải liếc nhìn.

Người này đã đến Linh Hải cảnh cửu trọng!

Tất cả mọi người đều bối rối.

Hơn nữa, tên to con này rốt cuộc có lai lịch thế nào?

Lúc Tần Trần lên núi, bọn họ không thấy được tên cao to đen này.

Vừa rồi bọn họ căn bản không để tâm tới người này.

Nhưng bây giờ...

Hắn lại có thể một trảo trực tiếp bóp nát vai Tô Triếp cảnh giới Linh Hải cảnh cửu trọng, khiến cho Tô Triếp căn bản không có bất kỳ năng lực phản kháng nào.

Vào giờ phút này, tất cả mọi người hoàn toàn bối rối.

- Bây giờ, còn có ai muốn cướp hạt sen của ta không?

Tần Trần nhìn về phía đám người, giọng nói cũng không quá vang dội.

Nhưng lúc này, giọng nói này lại khiến người ta có cảm giác không thể phản bác.

Tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng.

Bên cạnh Tần Trần có một vị cao thủ không biết sâu cạn như vậy, bọn họ làm sao giết đượcTần Trần.

- Không ai muốn à?

Tần Trần thản nhiên cười nói:

- Vậy ta đi đây!

Cùng lúc đó, An Thi Thi chấn động, ngực phập phồng lên xuống không ngừng.

Vừa rồi nàng chỉ có dự cảm không tốt, nhưng không ngờ lại là tình huống này!

Những đệ tử đi theo bên cạnh nàng cũng âm thầm kinh hãi.

May quá, thật may là vừa rồi An Thi Thi dừng lại, bằng không có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì?

Rốt cuộc Tần Trần này có lai lịch thế nào vậy?

Sao hắn có thể khủng khiếp như vậy?

- Không được đi!

Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng quát phẫn nộ đột nhiên vang lên.

Liễu Phu Á hét lên:

- Các vị, cho dù người này là Linh Hải cảnh cửu trọng, bên cạnh có một kẻ to con như vậy, nhưng chúng ta có mấy trăm người, chẳng lẽ còn không phải là đối thủ của hai người bọn họ sao?

- Mọi người cùng xông tới giết hắn đi!

- Đây chính là hạt sen vạn năm đấy!

Lúc này, Liễu Phu Á đã hoàn toàn điên cuồng rồi.

- Được!

Tử Việt cũng gật đầu nói:

- Mấy trăm người đấu với hai người, lẽ nào chúng ta còn có thể thua?

- Ừ!

Thai Phi cũng nghiêm mặt nói.

Mặc dù Tô Triếp lập tức mất mạng đã gây chấn áp cho bọn họ, nhưng hạt sen vạn năm có sức hấp dẫn thật sự quá lớn!

Bọn họ căn bản luyến tiếc khi để Tần Trần lấy đi hạt sen vạn năm như vậy.

Hôm nay bất kể thế nào, bọn họ nhất định phải giết Tần Trần mới được.

Đám người đã hoàn toàn đỏ mắt.

Thấy cảnh tượng này, Tần Trần lắc đầu.

Con rối Bàn Linh chậm rãi bước tới, nghênh chiến với trăm người.

Lúc vừa luyện ra, bản thân con rối Bàn Linh đã có tu vi Linh Phách cảnh.

Mặc dù bây giờ hắn không bằng trước đây nhưng đó cũng là Linh Luân cảnh mạnh mẽ.

Linh Luân cảnh vượt qua cao thủ Linh Hải cảnh, Linh Đài cảnh.

Những kẻ này căn bản không có khả năng chống lại được.

- Trời muốn phải chết, cần gì...

Tần Trần vung bàn tay lên, con rối Bàn Linh xông thẳng ra.

Trong phút chốc, cường giả Linh Luân cảnh xông vào giữa đám đệ tử Linh Hải cảnh giống như hổ vào bầy dê.

Cho dù đám người Liễu Phu Á, Tử Việt có thực lực mạnh hơn nữa, nhưng dù sao cũng chỉ là Linh Hải cảnh, sao có thể ngăn cản được sự nghiền ép của Linh Luân cảnh?

Từng tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Mấy trăm người lập tức tan rã, giống như từng đứa trẻ kêu khóc thảm thiết trước mặt một người trưởng thành.

Cảnh tượng như vậy lập tức khiến cho đám người há hốc mồm.

Một tên to con trực tiếp đánh bại mấy trăm võ giả Linh Hải cảnh.

- Rút lui!

Liễu Phu Á hoàn toàn bối rối.

Sao tên to con này khủng khiếp như vậy?

Đây là Linh Đài cảnh, không, không đúng, không chỉ là Linh Đài cảnh, ít nhất là tu vi Linh Luân cảnh.

Linh Luân cảnh chính là tu vi của Linh tử, bọn họ là Linh Hải cảnh ở trước mặt Linh Luân cảnh chẳng qua là kẻ nực cười giống như đứa trẻ vậy.

- Chạy thoát được sao?

Lúc này, Tần Trần bước ra một bước đã tới trước mặt Liễu Phu Á.

- Cút ngay!

Liễu Phu Á hoàn toàn tức giận.

Hắn không phải là đối thủ của tên to con này, không có cách nào so sánh, nhưng Tần Trần tính là gì?

Thật sự cho rằng mình đạt tới Linh Hải cảnh cửu trọng, lại không có ai có thể ngăn cản sao?

- Liệt Dương Quyền!

Liễu Phu Á đánh ra một quyền, bàn tay vung lên trong chớp mắt.

Ầm...

Tần Trần dùng quyền phong nghênh đón, hai tay giao nhau, một linh khí hùng hậu trực tiếp ép vào trong cơ thể, gương mặt Liễu Phu Á chợt trắng bệch.

Linh khí trong cơ thể hỗn loạn, một tia linh khí do Tần Trần đánh vào nghiền ép sóng linh khí dao động của hắn.

Trong chớp mắt này, Liễu Phu Á cảm giác cơ thể hoàn toàn tan vỡ.

Máu trao ra từ trong tai mũi mắt miệng, Liễu Phu Á ầm ầm ngã xuống đất.

Một quyền đã giải quyết xong!

Cảnh tượng như vậy khiến cho tất cả mọi người hoàn toàn câm như hến.

- Chạy!

Không biết là ai trong đám đông hô một tiếng, đám người lập tức giống như con ruồi không đầu, điên cuồng tán loạn.

- Đứng lại!

Đúng vào lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên.

Tần Trần nhìn đám người xung quanh và ra lệnh một tiếng.

Tất cả mọi người lập tức yên tĩnh.

- Nếu ai còn dám chạy, kết quả chính là chết!

Tần Trần vừa dứt lời, tên to con trực tiếp búng ngón tay một cái, vài bóng người đang chạy vội cách đó trăm mét đều rên một tiếng và lần lượt ngã xuống đất không dậy nổi.

Cảnh tượng như vậy khiến mọi người ở đây hoàn toàn không dám động đậy.

- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?

Lúc này, vẻ mặt Tử Việt trắng bệch.

Tần Trần quá khủng khiếp!

Tần Trần còn khủng khiếp hơn cả tên to con, càng... không ai có thể ngăn cản.

- Không làm gì cả, ta không cần mạng của các ngươi, nhưng cần phải mượn đồ trên người các ngươi dùng một lát!

Tần Trần khẽ nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️