Trương Tiểu Soái chậm rãi bước tới, không nhịn được nói:
- Lão đại, bây giờ ngươi đạt đến cảnh giới gì vậy?
Nhìn ánh mắt hưng phấn của mấy người, Tần Trần cười nhạt nói:
- Linh Hải cảnh... cửu trọng!
Bàn tay hắn nhẹ nhàng vung lên, vào giờ phút này, cả người Tần Trần từ trên xuống dưới lập tức tràn ra chín đường Linh Hải khí.
Trong giây lát đó, một khí tức khủng khiếp từ từ khuếch tán.
Đó chính là Linh Hải cảnh cửu trọng.
Trong chớp mắt này, mấy người ở đây đều há hốc mồm.
Cảnh giới Linh Hải cảnh lục trọng, một ngày một đêm đã đạt đến Linh Hải cảnh cửu trọng!
Đây là khái niệm gì?
Đệ tử bình thường đều một tháng nâng cao một tầng cảnh giới đã không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng Tần Trần chỉ mất một ngày một đêm đã tăng cao ba tầng.
Cho dù có Cửu Nguyên Ngọc Lộ, cũng không thể khủng khiếp như vậy chứ?
Mấy người nhìn Tần Trần, lúc này đã hoàn toàn nghẹn lời.
Tần Trần không nói nhiều.
Nếu năm người biết, hắn không chỉ nâng cao tu vi nhanh chóng, đan hỏa cũng đạt đến phẩm cấp cam thượng đẳng, chắc hẳn sẽ càng giật mình hơn.
Nhưng điều này là khó hiểu với người bình thường, nhưng đối với hắn lại rất bình thường.
Thực lực tăng quá nhanh có thể sẽ để lại tai họa ngầm, nhưng Tần Trần không lo lắng.
Hắn tu luyện Bách Luyện Cương Thể Quyết, cũng không phải tùy ý lựa chọn.
Năm đó hắn trải qua thứ ba đời, thành tựu Cuồng Vũ Thiên Đế mới sáng tạo ra môn linh quyết này.
Mặc dù chỉ là linh quyết nhất phẩm cơ sở nhất, nhưng linh quyết này lại ẩn chứa thể phách tu hành mạnh mẽ.
Cường hóa thân thể, từ đó thúc đẩy Linh Hải nâng cao.
Cộng thêm hiệu quả của Cửu Nguyên Ngọc Lộ vừa vặn kết hợp, tố chất thân thể cũng chịu được, mở ra nguồn suối Linh Hải cũng đủ mạnh mẽ.
Lực lượng vừa khéo đạt đến tình trạng cân bằng giữa cơ thể và Linh Hải.
Ban đầu, hắn tính mượn cơ hội này thậm chí có thể xây dựng linh đài, một lần hành động đạt đến Linh Đài cảnh.
Nhưng suy nghĩ kỹ, Tần Trần vẫn từ bỏ.
Cảnh giới Linh Đài cảnh cần phải khiến linh đài vững chắc, lấy Linh Hải làm căn cơ, chế tạo linh đài ở bên trong linh hải.
Điều này cần phải tĩnh tâm đi lắng đọng và tập trung.
Đạt tới Linh Đài cảnh quá nhanh, ngược lại rất không có lợi.
- Được rồi, chúng ta chuẩn bị lên đường thôi!
Tần Trần mỉm cười, nói:
- Mấy ngày tiếp theo còn phải săn giết thêm một ít linh thú mới được.
- Hơn nữa, đám người Thiên Tử Đảng và Liễu môn tóm lại sẽ không dễ dàng bỏ qua, chắc chắn vẫn có người không ngừng đưa đẳng cấp linh ấn tới cho chúng ta!
- Đến cấp chín chính là dựa vào mấy ngày này!
Lời này vừa nói ra, mấy người ngơ ngác nhìn nhau.
Tâm của Tần Trần thật lớn!
Người này chưa từng nghĩ tới thực lực của Thiên Tử Đảng và Liễu môn, thậm chí cộng thêm Phương Viên Hội ở trong nội viện có thể mạnh tới mức nào.
Nếu những người này liên kết với nhau, không có Hắc Bạch Sát Hổ che chở, bản thân mấy người bọn họ làm sao có thể là đối thủ được?
Số lượng người chênh lệch cũng đủ nghiền ép bọn họ.
Nhưng Tần Trần hình như căn bản không hề lo lắng về điều này.
Sáu người bắt đầu bận rộn trong khu vực thí luyện.
Lần này, mấy người đều nâng cao rất lớn, đối mặt với một vài linh thú cũng có thể thi triển ra.
Mỗi ngày, Tần Trần vẫn nhìn mấy người săn giết linh thú, cũng không nhúng tay vào.
Sau khi ba người Lục Huyền, Tuân Ngọc, Trương Tiểu Soái cảm nhận được một vài bí pháp tu luyện do Tần Trần nói cho, càng nếm được ngon ngọt.
Sau mỗi lần luyện tập, bọn họ đều hỏi thăm Tần Trần xem mình làm có chỗ nào đúng, chỗ nào không đúng.
Kể từ đó, qua khoảng bốn năm ngày, khi thấy cuộc thí luyện gần kết thúc, Tần Trần có ấn ký cao nhất trong mấy người cũng chỉ đạt đến cấp bảy.
Năm người bọn họ đều là cấp sáu.
Nhưng mấy người đã tương đối hài lòng về điều này.
Ban đầu, ấn ký vượt qua cấp năm cũng là mục tiêu cao không thể leo tới đối với bọn họ.
- Không còn bao nhiêu thời gian nữa!
Tần Trần nheo mắt, nhìn cả khu thí luyện vực rộng lớn, thản nhiên cười nói:
- Những kẻ này không thể độ lượng tới mức bỏ qua chuyện này chứ?
Nghe được lời này, ba người Lục Huyền đều nghẹn lời.
Bỏ qua cũng tốt, nếu thật sự khiến cho những người kia nổi giận, bọn họ không có khả năng chống đỡ đâu!
Trong lòng Tần Trần lại vô cùng thất vọng.
Nếu thật sự bỏ qua, hắn phải nâng cao cấp bậc thế nào?
Khi thấy chỉ còn lại một ngày cuối cùng, sáng sớm, mấy người lần lượt tỉnh dậy ra.
Trong cả khu vực thí luyện vẫn yên tĩnh.
Hình như mọi người đã biết đến thời hạn cuối cùng, ai nấy đều yên ổn tu hành, không tính tìm phiền toái gì nữa.
Tần Trần cũng đứng lên, duỗi người à bất đắc dĩ nói:
- Xem ra, chỉ có thể duy trì đẳng cấp ở cấp bảy. Nói thật, ta rất chờ mong phần thưởng của Thiên Thần Học Viện!
- Dù sao, có thể tùy ý lựa chọn một môn linh quyết, một món linh khí, ta nhớ không nhầm, trong Thiên Thần Học Viện còn có mấy món đồ không tệ.
Vẫn có mấy món đồ không tệ?
Tích trữ trong Thiên Thần Học Viện có thể còn nhiều hơn Bắc Minh Đế Quốc, càng khiến người ta thèm nhỏ dãi hơn.
Ở trong đó có linh khí tứ phẩm, linh quyết tứ phẩm tồn tại.
Trong cả Bắc Minh Đế Quốc, bất luận là gia tộc nào đều sẽ xem linh quyết tứ phẩm, linh khí tứ phẩm trở thành bảo vật gia truyền.
Mấy thứ kia vô cùng quý giá.
Nhưng ở trong mắt Tần Trần lại chỉ là... có mấy món đồ cũng không tệ lắm.
- Ồ?
Trong lúc mấy người chuẩn bị chờ đến buổi trưa sẽ rời khỏi dãy núi, trở lại Thiên Thần Học Viện, từng âm thanh lại đột nhiên vang lên.
Trên mặt đất bắt đầu run rẩy chấn động.
Thậm chí phía dưới một vài cây gỗ bắt đầu xuất hiện vết nứt.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Tần Hải nhìn xung quanh, kinh ngạc nói:
- Động đất à?
- Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, chúng ta đi xem sẽ biết!
Tần Trần tương đối bình tĩnh, nói:
- Chúng ta theo biên độ chấn động, đi vào trong!
Vừa dứt lời, bóng dáng Tần Trần lóe lên rồi biến mất.
Trong lúc đó, theo mấy người đi sâu vào bên trong, cảm giác chấn động càng lúc càng mạnh.
Khóe miệng Tần Trần dần hiện ra một nụ cười nhạt.
- Ngươi cười cái gì vậy?
Diệp Tử Khanh đi theo bên cạnh Tần Trần, không khỏi nghi ngờ nói.
Với chấn động như vậy, nhất thời không cẩn thận đi dưới chân núi, có thể sẽ bị đá rơi xuống đập thành thịt vụn. Lúc này, Tần Trần lại còn cười được.
- Có lẽ có vật thú vị xuất hiện!
Tần Trần mỉm cười nói:
- Không ngờ bây giờ cách mấy vạn năm, vài vật nhỏ thú vị năm đó vẫn còn tồn tại, nhìn tình hình này, hình như còn bảo tồn không tệ!
Thứ thú vị?
Diệp Tử Khanh càng nghi ngờ hơn.
- Đi thôi!
Tần Trần làm đầu tàu gương mẫu tăng nhanh tốc độ, khoảng một giờ sau, mấy bóng người xuất hiện ở dưới một ngọn Ngũ Chỉ Sơn.
Ngũ Chỉ Sơn liên kết chặt chẽ, mỗi ngọn núi đều cao tới nghìn mét.
Bọn họ liếc mắt nhìn về phía đỉnh núi, lúc này thấy có từng bóng dáng đang chạy thục mạng về phía dưới ngọn núi.
Trên ngọn núi này có từng hòn đá lớn rơi xuống, mấy bóng người chạy không kịp, bị đá lăn xuống đập thành thịt vụn.
- Quả nhiên là vậy!
Tần Trần nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng.
- Mấy người các ngươi tìm một chỗ an toàn chờ ta!
Tần Trần vừa dứt lời thì không nói nhiều, trực tiếp phi thân ra.
Hắn nhảy lên mấy cái, bóng dáng linh hoạt giống như con vượn, không ngừng tránh thoát những hòn đá lớn rơi xuống.