Nếu Cổ Hạt và Tô Triếp cũng tới, điều này không phải là tin tức tốt đối với bọn họ.
Tuy nói ba người có tranh đấu, nhưng dù sao điều này cũng liên quan Cửu Nguyên Ngọc Lộ. Nếu ba người liên thủ, đệ tử Liễu môn bọn họ căn bản không có cách tranh đoạt.
Đồng thời, Tổ Hùng ở bên kia cũng nhìn thấy Liễu Mộ của Liễu môn.
- Người này cũng tới, còn muốn chia một chén súp sao? Mộng tưởng hão huyền.
Tổ Hùng cười nhạo nói:
- Cũng không nhìn thử xem, Liễu Khai Nguyên – người đứng đầu Liễu môn làm sao so sánh được với Thiên tử - đứng đầu Thiên Tử Đảng chúng ta!
- Tổ sư huynh!
Sở Ngưng Thi với dáng người cao gầy lộ ra từng đường cong uyển chuyển đang đứng bên cạnh, tỏa ra sức hấp dẫn của tuổi thanh xuân đang cười nói:
- Cửu Nguyên Ngọc Lộ có ích cực lớn cho ta tăng lên tới Linh Hải cảnh ngũ trọng, nếu Tổ sư huynh có thể giúp ta nhận được, ta nhất định sẽ hết lòng trợ giúp Tổ sư huynh thành người đứng đầu nội viện.
- Được!
Tổ Hùng cười ha ha nói:
- Đến lúc đó lại hoàn toàn nhờ vào Sở sư muội!
Tổ Hùng biết Sở Ngưng Thi và Lăng Thiên có quan hệ thân thiết.
Tuy Lăng Thiên bây giờ được Thiên tử dẫn theo bên người, dốc lòng dạy dỗ khiến hắn không có cách nào tiếp xúc được, nhưng hắn lại có thể lấy lòng Sở Ngưng Thi.
Hơn nữa, Thiên Tử Đảng, chỉ riêng bên trong thành viên nội viện đã phân tranh vô cùng nghiêm trọng.
Đối thủ của hắn còn có Tô Triếp và Cổ Hạt.
Vù vù vù...
Đúng vào lúc này, từng tiếng xé gió đột nhiên vang lên.
Giữa không trung, từng bóng người chạy như bay tới.
Nhìn kỹ lại, người thanh niên dẫn đầu mặc trang phục màu bạc, sắc mặt lạnh lùng, khí thế rất mạnh mẽ.
- Liễu Xán!
Tổ Hùng nhìn người vừa tới với sắc mặt không tốt.
Liễu Xán thường chống lại hắn, hơn nữa có quan hệ rất tốt với Tô Triếp.
Hắn xuất hiện ở đây, không biết có phải Tô Triếp cũng tới không?
Nếu Tô Triếp xuất hiện, chuyện hôm nay có thể thật sự không dễ xử lý!
- Tổ Hùng, không ngờ được tay chân ngươi ngược lại rất nhanh đấy!
Liễu Xán xuất hiện, cười híp mắt nói:
- Hóa ra Sở sư muội đã ở đây.
- Sở sư muội, nếu ngươi muốn Cửu Nguyên Ngọc Lộ, Liễu Xán ta giúp ngươi lấy là được rồi, Tổ Hùng này không phải là người tốt lành gì đâu!
- Liễu Xán, ngươi không nói lời nào, không ai tưởng ngươi bị câm điếc!
Hai người vừa gặp mặt đã có vẻ giương cung bạt kiếm.
Dần dần, số người tập trung ở đây càng lúc càng nhiều, rất nhanh đã lên đến hơn một nghìn người.
Nhưng lúc này, vẫn không có ai dám ra tay.
Linh thú nhị giai, tu vi Linh Đài cảnh không thể đùa được đâu!
- Từ trước đến nay Hắc Bạch Sát Hổ thích nơi nóng bức, bây giờ tập trung đến đây, quá kỳ quái!
- Đúng vậy, có người nói Hắc Bạch Sát Hổ đối đầu với Tử Tinh Liệt Sư linh thú nhị giai tới chết, lại thích nhất Tử Tinh Nguyên Thạch trong hang của Tử Tinh Liệt Sư!
- Nếu có Tử Tinh Nguyên Thạch thu hút Hắc Bạch Sát Hổ là được rồi.
- Đừng có nằm mơ, điều kiện hình thành Tử Tinh Nguyên Thạch rất hà khắc. Hơn nữa, cho dù có, ngươi dám vào trong hang của Tử Tinh Liệt Sư lấy sao?
Bên trong đám người dần vang lên tiếng bàn luận.
Lúc này, mọi người đã không kìm chế được nữa.
Trong một vết nứt của sơn cốc phía sau mười mấy con Hắc Bạch Sát Hổ này chậm rãi nhỏ xuống từng giọt chất lỏng màu trắng sữa.
Ở phía dưới, trong một rãnh đá tập trung Cửu Nguyên Ngọc Lộ.
Điều này thật sự quá mê người!
Vù vù vù...
Trong lúc tất cả mọi người đang nóng lòng muốn thử, từng tiếng xé gió lại đột nhiên vang lên.
Từng bóng dáng chậm rãi bước tới.
Dẫn đầu là một nam một nữ, nam thoạt nhìn có vẻ thanh tú, đôi mắt sâu không thấy đáy, cảm giác giấu mình.
Nữ nhân đứng ở đó đã thu hút sự chú ý của mọi người.
Nàng đẹp nghiêng nước nghiêng thành, tuyệt mỹ!
- Tần Trần!
Đột nhiên, trong đám người vang lên một tiếng quát.
Đó chính là Liễu Viện Viện.
Nhìn thấy Tần Trần còn dám trắng trợn xuất hiện ở đây, Liễu Viện Viện vô cùng tức giận.
Mấy ngày qua, người của Liễu môn bọn họ vẫn luôn tìm kiếm Tần Trần, nhưng không có kết quả gì.
Không ngờ bây giờ, người này lại xuất hiện.
Đơn giản là tự tìm đường chết.
- Tần Trần!
Bên kia, Tổ Hùng nhìn thấy Tần Trần cũng lộ ra vẻ mặt lạnh lùng.
- Sở sư muội, thằng nhóc này có thù oán với ngươi sao? Ta giúp ngươi giết hắn, được không?
Tổ Hùng buồn bực nói.
- Tổ sư huynh, không vội!
Lúc này, Sở Ngưng Thi lại cười lạnh nói:
- Ta thấy Liễu Viện Viện - muội muội của Liễu Khai Nguyên hình như cũng có mâu thuẫn với Tần Trần, cứ để bọn họ ra tay trước, vậy không thể tốt hơn!
Sở Ngưng Thi lại nhìn thấy Tần Trần, trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Nàng không hiểu vì sao, Tần Trần rõ ràng đắc tội Lục hoàng tử Minh Triệt, bây giờ ngược lại vẫn lành lặn không bị chút vết thương nào.
Hơn nữa, nàng nghe nói Lục hoàng tử bị đuổi ra biên cảnh Châu quận, hoàn toàn mất đi thân phận hoàng tử.
Người này đúng là may mắn!
- Là ngươi à!
Nhìn thấy Liễu Viện Viện, Tần Trần thản nhiên mở miệng:
- Lần trước thằng nhóc Minh Vũ kia đánh gậy còn chưa để lại ấn tượng đủ à?
- Ngươi còn dám nói!
Mặt Liễu Viện Viện đã đỏ bừng.
Lúc này Tần Trần nhắc tới, không khác xé vết sẹo của nàng ở ngay trước mặt tất cả mọi người.
Đơn giản là đáng giận!
- Thằng nhóc, thiên đường có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi tự tiến đến!
Lúc này, vẻ mặt Liễu Mộ thâm trầm nói:
- Bây giờ ngươi quỳ xuống xin lỗi Liễu tiểu thư, tự phế bỏ tu vi, Liễu Mộ ta có thể tha cho ngươi một mạng!
- Nếu không...
- Đừng có nằm mơ!
Tần Trần lại ngắt lời Liễu Mộ, nói luôn:
- Dựa vào lời này của ngươi, ta có thể cho ngươi chết hơn trăm lần!
- Ngươi uy hiếp ta à? Ngươi còn chưa đủ tư cách đâu!
- Ngươi... tự tìm chết!
Liễu Mộ không ngờ được Tần Trần ôm bắp đùi của Thái tử lại có thể ngông cuồng như thế.
Nơi này chính là bên trong khu vực thí luyện, chứ không phải là Bắc Minh Đế Quốc.
Lúc này, thái tử không thể xuất hiện cứu mạng của hắn được!
Người này muốn chết, vậy mình sẽ giúp hắn đạt được mong muốn!
- Ta cũng lười ra tay với ngươi!
Tần Trần tìm một tảng đá, ngồi ngay cửa vào sơn cốc và phất tay nói:
- Tử Khanh, không cần nương tay.
- Vâng!
Lúc này, Diệp Tử Khanh bước tới.
Roi Thanh Lân trong tay kêu lên rắc rắc, lập tức đánh ra một roi.
- Linh Hải cảnh thất trọng!
Liễu Mộ có chút kinh sợ, hắn không ngờ được Diệp Tử Khanh lại có thể đạt đến Linh Hải cảnh thất trọng.
Nhưng dù sao hắn cũng đã bước vào Linh Hải cảnh thất trọng một thời gian, Diệp Tử Khanh không thể làm gì được hắn.
Vù...
Liễu Mộ đang chậm rãi bước tới chợt lao thẳng về phía Diệp Tử Khanh.
- Đáng giận!
Lúc này, Liễu Viện Viện không nén được cơn giận.
Mỗi lần đều có người bên cạnh bảo vệ tên vô lại Tần Trần này, đơn giản là cực kỳ đáng giận.
- Liễu Thương đại ca, giết chết hắn!
Liễu Viện Viện lập tức nhìn về phía một thanh niên bên cạnh, nói thẳng.
- Vâng!
Người thanh niên kia lưng hùm vai gấu, trong tay cầm đao lớn lao thẳng về phía Tần Trần.
- Vừa đến, cũng không để cho người ta lấy hơi à?
Tần Trần nhìn về phía Liễu Thương chạy như bay tới, cười nhạo nói:
- Chẳng qua chỉ là Linh Hải cảnh thất trọng thôi!
Tần Trần đứng dậy, vung bàn tay lên, cây côn nhỏ xuất hiện.
- Ngày hôm nay, ta lại sử dụng gậy đánh chó này, cố gắng cho các ngươi nhìn thấy rõ ràng thế nào gọi là không biết sống chết.
Tần Trần bước tới, tay cầm cây côn nhỏ, khí tức thể hiện lên.
Linh Hải cảnh lục trọng!
Linh khí như vậy phóng ra và xoay tròn, chính là cảnh giới Linh Hải cảnh lục trọng!
Người này lại có thể đến cảnh giới Linh Hải cảnh lục trọng?
Lúc này, sắc mặt Sở Ngưng Thi ở bên cạnh đã hoàn toàn thay đổi.