- Phương Thế Vũ này có quan hệ thân thiết với Phương Thế Thành một trong những hội trưởng của Phương Viên Hội, giết chết hắn, những người này chạy, chỉ sợ sẽ gặp phải xui xẻo!
- Không sao, ta muốn nói cho bọn họ biết, muốn động huynh đệ của ta, vậy làm chuẩn bị sẵn sàng chết!
Tần Trần phất tay và nhìn mấy thi thể, cười nói:
- Chắc hẳn có không ít đẳng cấp linh ấn nâng cao!
Lập tức, Tần Trần đi về phía thi thể của Phương Thế Vũ, vung bàn tay lên, một đẳng cấp linh ấn nhanh chóng bay lên.
Cấp năm!
Hơn nửa tháng, không ngờ Phương Thế Vũ này đã đến cấp năm!
Tốc độ như vậy đã rất nhanh rồi.
Tần Trần hấp thu linh ấn này, ngay sau đó đã cảm giác từng ấn ký được nâng cao ngay trong cơ thể.
Cấp sáu!
Hắn vốn cấp ba, lúc này hấp thu đẳng cấp linh ấn của Phương Thế Vũ đã trực tiếp đạt đến cấp sáu.
- Như vậy mới chỉ cấp 6, xem ra hứa hẹn của học viện lần này thật sự không dễ cầm đâu!
- Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì?
Nhìn thấy mấy người Tần Hải vẫn đứng yên tại chỗ, Tần Trần lại nói:
- Chắc hẳn những linh ấn cũng đủ cho các ngươi tăng lên tới cấp năm!
- Còn có phần của chúng ta à?
Trương Tiểu Soái cười hì hì, vội vàng đi ra.
Mấy người lần lượt dung hợp ấn ký, quả nhiên ấn ký vốn cấp ba, lúc này đã tăng lên tới cấp năm.
- Lúc này thì hay rồi, ít nhất có thể có được phần thưởng của học viện!
Lục Huyền thở phào nhẹ nhõm nói.
- Như vậy còn chưa đủ đâu!
Tần Trần cười nói:
- Mười vị trí đứng dầu lần này ở trong túi của chúng ta rồi. Phần thưởng một viên linh đan tùy ý kia, nhưng rất có sức dụ dỗ!
- Hơn nữa bước vào mười vị trí đầu còn đạt tới cấp chín, có thể tùy ý lựa chọn linh quyết, linh khí.
- Theo ta được biết, trong kho của Thiên Thần Học Viện còn có không ít, hẳn phải có vài thứ tốt...
Lời này vừa nói ra, sắc mặt mấy người thoáng biến đổi.
Tần Trần lại còn muốn bước vào trước mười, hơn nữa còn là sáu người bọn họ...
Nếu là lúc trước, bọn họ nằm mơ cũng không dám nghĩ tới!
- Được, chuẩn bị lên đường thôi!
Tần Trần nhìn về phía trước, nói:
- Lần này, ta ngược lại xem thử rốt cuộc Liễu Xán và Tô Triếp của Thiên Tử Đảng có lai lịch thế nào!
- Sợ rằng đẳng cấp ấn ký trên người nhân vật có danh tiếng lớn như vậy cũng không thấp đâu!
Lời này vừa nói ra, mấy người Lục Huyền đều không khỏi im như ve mùa đông.
- Có người nói Liễu Xán này là Linh Hải cảnh bát trọng, Tô Triếp còn đứng đầu trình độ Linh Hải cảnh cửu trọng, hơn nữa còn là người đứng đầu trong mười cao thủ hàng đầu của nội viện!
- Thực lực của hắn còn mạnh hơn Tổ Hùng!
- Không sao!
Tần Trần cười nhạt nói:
- Thành thật giao ra ấn ký, tha cho bọn hắn không chết, bằng không, giết là được.
Vừa dứt lời, Tần Trần đã bước nhanh đi.
Nghe được lời này, vẻ mặt ba người Lục Huyền, Trương Tiểu Soái, Tuân Ngọc hoàn toàn thay đổi.
Giết là được...
Đây chính là mười cao thủ hàng đầu của nội viện.
Đệ tử nội viện đến Linh Hải cảnh cửu trọng ít nhất cũng phải lên tới hàng trăm người, người có thể chiếm vị trí cao nhất trong đó, đâu phải nói giết là giết được!
Lúc này, nhóm sáu người đi dạo trong khu thí luyện.
Trên đường bọn họ gặp phải một vài linh thú lại giết chết, rèn luyện thực lực.
Kể từ đó, qua một ngày, bọn họ vẫn chưa gặp mặt đám người Liễu Xán.
Lần này phạm vi thí luyện rất rộng, chứa hơn mười vạn đệ tử, muốn tìm người cũng không đơn giản như vậy.
Một buổi sáng, mấy người Tần Trần vừa chuẩn bị xuất phát, đột nhiên có từng bóng người nhanh chóng bay tới.
Những bóng dáng này chia thành từng nhóm hai, hoặc ba người, cùng lao về phía hướng.
- Ngăn cản một người hỏi xem có chuyện gì xảy ra!
- Vâng!
Diệp Tử Khanh chạy như bay, một đệ tử Linh Hải cảnh bốn trọng bị nàng bắt trở về.
- Diệp sư tỷ?
Nhìn thấy Diệp Tử Khanh, đệ tử kia tươi cười chào, hận bản thân không thể lại được Diệp Tử Khanh bắt thêm lần nữa.
- Các ngươi vội vội vàng vàng như vậy, là đi làm gì thế?
Diệp Tử Khanh nói.
- Diệp sư tỷ không biết sao?
Đệ tử kia nói:
- Trong khu vực thí luyện, có người phát hiện một sơn cốc, bên trong sơn cốc kia xuất hiện một con suối!
- Nghe nói, nước trong suối chảy ra là... Cửu Nguyên Ngọc Lộ, bây giờ mọi người đều lao tới đó giống như phát điên, hy vọng có thể nhận được Cửu Nguyên Ngọc Lộ, cho dù là một giọt cũng tốt!
Ánh mắt đệ tử này đầy mơ ước.
Cửu Nguyên Ngọc Lộ chính là linh dược tự nhiên nhất đẳng.
Trực tiếp hấp thu Ngọc Lộ như vậy, có thể mở rộng Linh Hải của võ giả, thậm chí có thể lấy linh khí bên trong linh hải làm căn cơ, lại ngưng luyện cơ thể võ giả tăng thêm một cấp bậc.
Công hiệu của nó còn mạnh hơn linh đan nhất phẩm.
Thiên tài địa bảo như vậy xuất hiện ở đây, không khiến cho người ta điên cuồng mới là lạ.
Sau khi đệ tử kia rời đi, Tần Trần mỉm cười.
- Chúng ta cũng đi thôi!
Tần Trần chắp hai tay sau lưng, thảnh thơi nói:
- Đồ tốt như vậy, không cần cũng uổng. Hơn nữa, ta đoán những người kia chắc hẳn cũng sẽ tới đó?
Trong mắt Tần Trần dần phát ra sát khí.
Có thù báo thù, có oán báo oán.
Phía sau Liễu Xán và Tô Triếp chắc chắn là Lăng Thiên, phía sau Lăng Thiên lại Thiên tử.
Tuy nhiên, chuyện gì cũng phải làm từng bước. Cứ giết những tôm tép này trước, lại đối phó Lăng Thiên sau.
Mấy người lập tức đi theo đám đông, lao như bay về phía đông.
Cùng lúc đó, trong một sơn cốc lớn ở phía đông.
Lúc này từng bóng người đứng yên trên vách đá xung quanh sơn cốc.
Vào giờ phút này, mười mấy bóng dáng đứng ngạo nghễ trong sơn cốc kia.
Nhìn kỹ trên thân chúng có từng đường vằn đen trắng, cơ thể dài hơn mười mét, cao gần ba mét, từng con với dáng vẻ giống như hung thần ác sát khiến cho người ta run rẩy.
- Linh thú nhị giai cấp thấp — Hắc Bạch Sát Hổ!
Đám người đứng ngoài nhìn thấy mười mấy con Hắc Bạch Sát Hổ tập trung ở đây, sắc mặt mỗi người đều thoáng biến đổi.
Ở trong linh thú nhị giai, cơ thể Hắc Bạch Sát Hổ cũng không tính là cao lớn, nhưng không ai nghi ngờ sự khủng khiếp của nó.
Hơn nữa, còn là mười mấy con.
Mỗi con đều có thực lực, tu vi Linh Đài cảnh, cho dù bọn họ có người đông thế mạnh, cũng không ai dám xông tới trước chịu chết.
Dù sao, mạng chỉ có một, ai nỡ bỏ?
Mà giờ phút này, từng bóng người đứng vững nhìn mười mấy con Hắc Bạch Sát Hổ phía xa.
- Đáng giận!
Trong lúc đó, một kẻ trong đội mười mấy người đứng lẫn giữa đám đông bực bội nói:
- Hắc Bạch Sát Hổ thường chỉ hoạt động một mình, sao bây giờ chúng lại tập trung một chỗ vậy?
- Liễu Mộ đại ca, chúng ta nên làm thế nào?
Người thanh niên kia chính là Liễu Kình bị thái tử Minh Vũ đánh ở cửa Thiên Thần Học Viện lúc trước.
Bên cạnh hắn là Liễu Viện Viện mặc trang phục màu hồng, phác họa ra hết đường cong uyển chuyển.
- Chờ xem đã!
Liễu Mộ nhíu mày, nói:
- Chắc chắn Liễu Thanh Thừa đại ca sẽ biết được tin tức ở đây, chúng ta chờ hắn tới lại nói sau!
Liễu Mộ vừa dứt lời, nhìn về phía một nhóm người bên kia.
Người cầm đầu kia có thân hình cao lớn, khí độ bất phàm.
Đó chính là Tổ Hùng!
Tổ Hùng chính là kẻ tàn nhẫn xếp thứ mười trong mười cao thủ hàng đầu của nội viện. Ở trong Thiên Tử Đảng nội viện, hắn và Tô Triếp đứng thứ nhất, Cổ Hạt đứng thứ sau đều là cao tầng của Thiên Tử Đảng!
Chỉ có điều giữa ba người vẫn luôn tranh đấu, tc đều muốn ngồi lên vị trí hàng đầu trong đệ tử nội viện của Thiên Tử Đảng.
Hiện tại xem ra, Tổ Hùng đã đến đây, không biết Cổ Hạt và Tô Triếp có tới không.