Thần Đạo Đế Tôn

Chương 126: Nâng cao đẳng cấp khó khăn

Chương Trước Chương Tiếp

Đan hỏa của Đan Sư không khác với đan hỏa của Linh Khí Sư.

Chỉ có điều Linh Đan Sư dùng đan hỏa để luyện đan, Linh Khí Sư dugnf đan hỏa để luyện khí.

Trong lúc này, một phần là nguyên liệu, một phần khác là khí văn.

Cấu tạo khí văn cần phải học tập rất nhiều điều phức tạp, nhưng lúc này xem ra Tần Trần... hình như lại biết!

Lại...

Diệp Tử Khanh không thể không dùng từ lại để hình dung.

Hình như ba loại vai trò chủ yếu nhất trong thế giới võ giả là luyện đan, trận pháp, luyện khí, Tần Trần đều biết.

Lúc này Tần Trần không nhiều lời, bàn tay nhẹ nhàng vung lên, linh văn kia trực tiếp chui vào bên trong cây roi.

Trong phút chốc, bên trong cây roi mơ hồ hiện ra một đường ánh sáng.

Thanh Lân Tiên bất giác tản ra một ánh sáng khác.

- Thử một lần xem!

Tần Trần ném cây roi ra.

trong tay Diệp Tử Khanh cầm cây roi vung lên, từng tiếng vút vút vang lên, xé không khí kêu vù vù, trong lúc mơ hồ có cảm giác như Giao Long bay lên trời vậy.

- Thần kỳ!

Diệp Tử Khanh nhìn Tần Trần và hé miệng cười giống như trăm hoa nở rộ khiến người ta chú ý.

Tần Trần khẽ cười nói:

- Thật ra ngươi dùng roi, tốt nhất toàn thân mặc giáp mềm, không chỉ có thể tôn lên dáng người của ngươi, thoạt nhìn càng... quyến rũ hơn!

Lời này vừa nói ra, mặt Diệp Tử Khanh đỏ bừng, không nói gì.

- Ngươi không rèn luyện thêm sao?

Diệp Tử Khanh nhìn về phía Tần Trần nói.

- Ta à?

Tần Trần dùng hai tay gối sau gáy, cười nói:

- Ta cần phải rèn luyện nhưng không thể là bây giờ, mấy ngày gần đây sẽ tạm thời nghỉ ngơi!

Khoảng thời gian một nén hương, bốn người Tần Hải quay lại.

Tần Hải nhìn Tần Trần cười gượng nói:

- Lâu vậy mới giết hết đám súc sinh này để thu linh phách, nhưng ngươi xem...

Tần Hải vung bàn tay ra, lệnh bài xuất hiện.

Trên lệnh bài kia có ánh sáng lóe lên.

Vào lúc này, một cột ánh sáng bay lên.

Cột ánh sáng này dài khoảng một mét, nhưng lúc này chỉ có hoa văn cao bằng ngón cái là sáng lên.

- Chỉ tăng lên ít như vậy!

Tần Hải bất đắc dĩ nói.

Lục Huyền bên kia cũng khổ sở nói:

- Dựa theo đẳng cấp như vậy, chỉ cần nâng cao cấp một, ít nhất phải giết hơn trăm con linh thú nhất giai cấp thấp!

Không trách được trưởng lão của học viện đã nói bước vào trước mười, tăng lên tới cấp chín thì có thể tùy chọn một môn linh quyết và một món linh khí ở trong Linh Quyết Viện và Linh Khí Viện.

Nâng lên cấp một đã khó như vậy, cấp chín... thật sự làm người ta khó có thể tưởng tượng được nó rốt cuộc sẽ khó khăn tới mức nào.

- Lần này, học viện không có khả năng chỉ để cho mọi người săn giết linh thú, ẩn ý là để cho mọi người cướp đoạt của nhau...

- Ngươi suy nghĩ xem, nếu tất cả mọi người tăng lên tới cấp hai, cấp ba, người đẳng cấp cao không ngừng cướp đoạt của người đẳng cấp thấp, có thể xuất hiện cấp chín không?

Tần Trần vừa nói ra lời này, mấy người khẽ gật đầu.

Dựa vào săn giết linh thú để tăng lên tới cấp chín là chuyện gần như không cần suy nghĩ.

Cho dù một tháng, Linh Hải Cảnh của bọn họ không ngừng tăng lên cũng không thể nào làm được.

Điều duy nhất có thể làm được là cướp đoạt.

- Nói thế, chúng ta càng phải cẩn thận hơn!

Tần Hải liếc mắt nhìn Tần Trần.

Mấy ngày này, hắn ở trong Thiên Thần Học Viện đã hiểu được rất nhiều điều.

Thiên Thần Học Viện là từ Linh tử đến Linh đồ, sau đó tới nội viện, ngoại viện.

Từng tầng giảm xuống, đệ tử tới mấy trăm nghìn người, dưới tình huống như vậy, bên trong học viện khó tránh khỏi sẽ xuất hiện chuyện đệ tử liên kết với nhau.

Cho nên mới xuất hiện rất nhiều đoàn xã đệ tử hoặc là môn phái nhỏ.

Thiên tử là người đứng đầu Thiên Tử Đảng – đoàn thể lớn nhất của Thiên Thần Học Viện.

Đồng thời, Lăng Thiên được Thiên tử nhìn trúng, bây giờ đang được xem là trọng điểm bồi dưỡng, gần như luôn dẫn theo bên người.

Tình huống như thế đã đủ để chứng tỏ Thiên tử coi trọng Lăng Thiên.

Thiên Tử Đảng đã ăn sâu bén rễ trong nội viện.

Với tính cách của Sở Ngưng Thi và Lăng Thiên sẽ không có khả năng tha cho Tần Trần.

Cho nên chuyến đi này, bọn họ nhất định sẽ phái người ra tay giết.

Tần Trần nâng cao rất nhanh.

Bây giờ hắn đã đạt tới Linh Hải cảnh tứ trọng, nhanh tới mức khiến cho người ta thấy khó tin.

Nhưng… dù sao Tần Trần vẫn chỉ là Linh Hải cảnh tứ trọng.

Chuyến thí luyện này lại có từ nhất trọng đến cửu trọng.

- Nhị ca đang lo lắng về Thiên Tử Đảng à?

Tần Trần cười nói:

- Nhị ca yên tâm đi, bọn họ tới bao nhiêu người, ta giết bấy nhiêu người. Vừa vặn, ta cũng muốn tăng lên cấp chín, xem mấy thứ kia có còn ở trong Linh Quyết Viện và Linh Khí Viện bây giờ không?

Nghe được lời này, Tần Hải cười gượng lắc đầu.

Từ sau khi tam đệ của mình gặp phải biến cố bị cướp mất Tinh môn, bây giờ nói tới nói lui đều mang dáng vẻ như lão thần, hoàn toàn tự tin.

Nhưng hết lần này tới lần khác, lời hắn nói nghe giống như khoác lác, nhưng mỗi chuyện đều hoàn thành.

- Tiếp tục lên đường thôi. Mấy ngày qua, bốn người các ngươi giết chết một vài linh thú nhất giai cấp thấp để nâng cao đẳng cấp, chúng ta lại có thể đi sâu vào bên trong rèn luyện!

- Được!

Sáu người lại xuất phát.

Diệp Tử Khanh có tu vi Linh Hải cảnh lục trọng, Tần Trần chính là tu vi Linh Hải cảnh tứ trọng, cho dù hai người rèn luyện cũng cần tìm được linh thú nhất giai trung cấp.

Linh thú nhất giai cấp thấp không tạo ra được uy hiếp đối với hai người.

Liên tiếp năm ngày, sáu người ở trong dãy núi cứ gặp phải linh thú nhất giai cấp thấp sẽ do bốn người Tần Hải ra tay.

Mà trong lúc giao đấu, Trương Tiểu Soái thành công đột phá từ Linh Hải cảnh nhất trọng đến Linh Hải cảnh nhị trọng!

Ngày này, sáu người tìm được một sơn động, ngồi xuống khoanh chân, nghiêm túc tu hành.

Tần Trần nói:

- Mấy ngày qua, ta quan sát cách tu hành của các ngươi, có vài cách nhìn, bây giờ muốn nói cho các ngươi nghe thử!

Lời này vừa nói ra, Lục ba người Huyền đều gật đầu.

Tần Trần nhìn về phía Lục Huyền cười nói:

- Lục Huyền, ngươi tu luyện là linh quyết nhất phẩm Phá Bộ Đao Quyết?

- Đúng!

Ánh mắt Lục Huyền nhìn Tần Trần có hơi kinh ngạc.

Phá Bộ Đao Quyết chính là linh quyết nhất phẩm hạ đẳng, uy lực của đao quyết này bá đạo nhưng rất ít người trong Bắc Minh Đế Quốc biết tới.

Không ngờ Tần Trần mới nhìn mấy ngày đã nhận ra được.

Tần Trần gật đầu nói tiếp:

- Thật ra Phá Bộ Đao Quyết chú ý không phải là đao mà là bộ. Đao pháp của ngươi rất thuần thục nhưng thiếu đi chút mềm dẻo trong đó.

- Ví dụ như hôm nay, ngươi chém ra phác đao, vốn chỉ cần một đao đủ cho con Tử Văn Báo này mất mạng rồi, nhưng phác đao của ngươi lại bị kẹt trong xương đầu của Tử Văn Báo không có cách nào rút ra được. Đây là do đao pháp của ngươi có vấn đề!

- Thứ hai là Bộ, Phá Bộ Đao Quyết chú ý là Phá Bộ, phá vỡ hạn chế của bộ pháp thì uy lực của đao sẽ tăng lên mấy cấp!

Tần Trần giảng thuật từng câu, Lục Huyền càng nghe lại càng thấy kinh hãi.

Cho dù là một vài đại năng về đao pháp, chỉ sợ cũng không nói ra được những lời này.

Tần Trần gần như đã nhìn thấu tất cả Phá Bộ Đao Quyết mà hắn tu luyện.

Chỉ có mấy ngày, Tần Trần nhìn thấy đao pháp của hắn lại hiểu được nhiều điều như vậy sao?

- Cảm ơn Tần huynh!

Lục Huyền chắp tay nói:

- Những điều này đều là điểm khiến ta không hiểu trong khoảng thời gian qua, hôm nay Tần huynh vừa nói, đã khiến ta hiểu ra!

- Oa oa oa...

Trương Tiểu Soái lập tức kích động nói:

- Tần huynh, huynh cũng nói một chút về ta đi!

- Không cần vội, phải đi theo từng bước!

Tần Trần nhìn bốn người và lần lượt giảng thuật.

Cuối cùng, bốn người Tần Hải, Lục Huyền nhìn nhau, hoàn toàn bối rối.

Cách nhìn của Tần Trần sắc bén, ánh mắt tinh tế, dường như tự mình cảm nhận được sự khó hiểu và khốn đốn của bọn họ vậy.

Thần kỳ thật!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️