Thần Đạo Đế Tôn

Chương 123: Vẫn hơi chậm

Chương Trước Chương Tiếp

Mấy người đổi sang phòng khác, trưởng tiệm Phong Diệp tửu lâu cũng rất có mắt nhìn, đưa mấy món rượu ngon, đồ ăn ngon lên, có thể nói mấy người có lộc ăn.

Nhưng trong lòng ba người Tần Trần, Lục Huyền, Trương Tiểu Soái và Tuân Ngọc trước sau vẫn thấy kính nể và sợ hãi.

Ngay cả thái tử gia trong Đế đô cũng phải luôn miệng gọi Tần huynh, nếu bọn họ làm không tốt, chọc giận Tần Trần, còn không phải nói giết là giết sao?

Cho dù là đệ tử Thiên Thần Học Viện thì thế nào?

Sau này ra khỏi Thiên Thần Học Viện, bọn họ còn không phải làm việc trong Bắc Minh Đế Quốc à? Đắc tội Tần Trần chính là đắc tội Thái tử, tương lai làm gì có trái cây ngon để ăn.

- Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?

Tần Trần nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của mấy người, không nhịn được cười nói.

- Tần huynh, Vì sao… thái tử... khách sáo với ngươi như vậy?

Trương Tiểu Soái không nhịn được hỏi.

- Cái này à...

Tần Trần cười nói:

- Ta giúp phụ thân hắn một chuyện, cho nên phụ thân hắn cảm ơn ta, bởi vậy hắn cũng cảm ơn ta...

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt mấy người càng kỳ lạ hơn.

Giúp Hoàng đế một chuyện?

Lời này nói ra thì dễ dàng, cả Bắc Minh Đế Quốc có bao nhiêu thiên chi kiêu tử và cường giả?

Đường đường là đế vương, rốt cuộc có chuyện gì, ngay cả lực lượng hoàng thất cũng làm không được, Tần Trần lại làm được?

- Bội phục bội phục!

Trương Tiểu Soái cười ha ha nói:

- Không ngờ ký túc xá chúng ta còn ở một thiên tài ẩn hình như thế, hì hì, sau này Trương Tiểu Soái ta theo ngươi lăn lộn!

- Hì hì, không sai, Lục Huyền ta cũng theo ngươi lăn lộn!

Hai người cười ha ha, nhìn Tần Trần.

Mấy người nói chuyện phiếm một lát sau đó lần lượt rời đi.

Mấy ngày này cũng không có chuyện gì, Tần Trần dứt khoát ở lại trong Phong Diệp tửu lâu, bình thường tu luyện cùng Tiểu Phỉ, còn giám sát Tiểu Thanh một lát.

Con trâu Tiểu Thanh này rất có thiên phú, chỉ là lười nhác.

Một ngày này, Tần Trần ngồi ở trong phòng. Lúc này, vị trí ba cánh cửa, ba đường Linh Hải trong cơ thể đang chậm rãi xoay tròn, hấp thu linh khí thiên địa.

Ba đường Linh Hải này tương ứng với chỗ Khai Môn, Hưu Môn, Thương Môn, mỗi đường Linh Hải lại có chín đường Linh Hải loại nhỏ xoay tròn trong đó.

Lúc này, Tần Trần nuốt vào một viên linh đan, dần dần chìm trong tu luyện.

Mạch lạc không ngừng xoay trong vị trí cánh cửa thứ tư Thương Môn từng Linh Hải cỡ nhỏ xuất hiện.

Ngay sau đó, Linh Hải cỡ nhỏ này tập trung thành một đường Linh Hải hoàn mỹ, nằm ở vị trí Thương Môn.

Linh Hải xoay tròn bên trong Ngũ tạng, không ngừng sinh sôi.

Tần Trần chợt thở hắt ra một hơi, đứng dậy.

Linh Hải cảnh tứ trọng!

Hai tay hắn nắm chặt, một linh khí dâng trào và phóng ra.

Linh Hải cửu trọng, trong cơ thể người có chín cửa, mở ra chín Linh Hải lớn, tích trữ linh khí, mỗi một bước đều vô cùng quan trọng.

Nhưng đối với Tần Trần, ngưng tụ mỗi đường Linh Hải chắc hẳn là không có vấn đề, hắn đều quá thành thạo, khi đột phá cũng không quá khó.

- Tần Trần ca ca, ngươi lại đột phá à?

Lúc này Lăng Tiểu Phỉ cầm hai quả lê lớn trong tay, vừa ăn vừa nói.

- Vậy cũng kém hơn ngươi, ngươi đã mở ra chín cửa, trực tiếp tập trung chín đường Linh Hải, tốc độ sau khi đến Linh Hải cảnh cửu trọng cũng càng nhanh hơn!

Tần Trần xoa đầu Tiểu Phỉ và cười nói:

- Mấy ngày tới, ta không ở đây, ngươi cố gắng tu luyện phần dưới của Cửu U Quyết, phần cửu trọng, ngươi tu luyện tới đạt cửu trọng, cảnh giới tăng lên tới Hóa Thần cảnh cũng không thành vấn đề!

- Hóa Thần cảnh...

Tiểu Phỉ cái hiểu cái không gật đầu.

- Đến lúc đó lại bắt đầu tu hành phần trên, mới thật sự là cường giả đứng đầu đại lục!

- Ta không cần làm cường giả!

Tiểu Phỉ lắc đầu nói:

- Ta chỉ cần Tần Trần ca ca ở cùng ta là được rồi!

- Ngươi không tìm cha mẹ ngươi sao?

- Tìm chứ!

- Vậy cần phải mạnh hơn!

Tần Trần thở hắt ra một hơi, nói:

- Tần Trần ca ca cũng phải tìm mẫu thân và phụ thân, cho nên lần này Tần Trần ca ca cũng cần trở nên mạnh hơn!

Lăng Tiểu Phỉ gật đầu.

- Tiểu Thanh, đi theo ta!

Tần Trần nhìn Tiểu Thanh nói:

- Ta dẫn ngươi đến trong Minh Sơn, đến lúc đó, ngươi tới tìm ta là được, biết chưa?

- Ò...

Nghe lời Tần Trần nói, Tiểu Thanh gật đầu, cà cà vào góc áo của Tần Trần.

- Cút đi, không cố gắng tu luyện, thân là một con trâu, mỗi ngày chỉ biết ra vẻ dễ thương!

Tần Trần tức giận mắng.

Nhưng Tiểu Thanh căn bản không để ý.

...

Mười ngày thoáng một cái đã qua. Ngày này, Tần Trần tới trong Thiên Thần Học Viện một mình.

Lúc này, trên võ trường của nội viện xuất hiện từng bóng người đang lẳng lặng chờ đợi.

- Tần Trần!

Bốn người Trương Tiểu Soái, Lục Huyền và Tuân Ngọc cùng với Tần Hải đã tới.

- Xem ra mấy ngày qua, các ngươi tốn không ít công sức!

Nhìn mấy người, Tần Trần khẽ gật đầu.

- Đại ca thế nào?

- Mấy ngày qua, đại ca đã có thể xuống giường, nhưng cảnh giới còn chưa khôi phục nhưng vẫn còn yếu...

- Không sao!

Tần Trần gật đầu, nói:

- Chờ chúng ta trở về, đại ca sẽ khỏe thôi.

Tần Trần là Đại Đế chín đời thế, nếu không có chút tự tin này thì đúng là sống uổng cả chín đời!

- Lần này thí luyện chắc hẳn sẽ đào thải một vài đệ tử nội viện, ta nghe nói Minh Sơn Sơn Mạch sẽ đi lần này là một nơi còn chưa từng được học viện thăm dò!

Lục Huyền hơi lo lắng nói:

- Có người nói là mấy trưởng lão của học viện đã xem qua, không có linh thú nhị giai nào, nhưng bên trong chắc chắn có chút nguy hiểm đáng sợ, không biết học viện thu xếp thế nào.

- Lo lắng gì chứ?

Trương Tiểu Soái cười hì hì nói:

- Chẳng phải chúng ta đã có Tần huynh ở đây sao? Mấy người chúng ta lập thành một đội nhỏ, còn lo lắng gì nữa?

- Được!

Tần Trần cười nói:

- Chúng ta trở thành một đội nhỏ, gặp phải phiền phức cũng có thể quan tâm lẫn nhau.

- Ừ!

- Đi thôi!

Trong lúc mấy người nói chuyện, một bóng dáng xinh đẹp chậm rãi bước đến, khiến không ít đệ tử xung quanh đều xôn xao.

- Công tử!

Hôm nay, Diệp Tử Khanh mặc váy dài màu xanh nhạt, hoàn toàn lộ ra khí chất cao quý và thuần khiết.

Tuy nàng đã dậy thì nhưng cơ thể vẫn như trước nhưng có xu thế lớn lên sẽ tương đối lớn.

Không hổ danh là người được Bắc Minh Đế Đô gọi là mỹ nữ tuyệt thế, gương mặt và nhan sắc của Diệp Tử Khanh đúng là có tư cách này.

- Cảnh giới hình như tăng lên?

- Ừ, đã đến lục trọng!

Diệp Tử Khanh gật đầu.

Nghe được lời này, mấy người nhất thời tặc lưỡi.

Không hổ danh là Hoàng thể, tốc độ tu luyện thật sự nhanh chóng.

- Vẫn hơi chậm...

Tần Trần vừa nói ra lời này, hai người Lục Huyền và Trương Tiểu Soái hoàn toàn cạn lời.

Thế này còn chậm à?

Mấy ngày không gặp, Diệp Tử Khanh đã đến Linh Hải cảnh lục trọng, ở trong nội viện Thiên Thần Học Viện, tốc độ này tuyệt đối được xem là tư chất hàng đầu!

- Ta sẽ cố gắng hơn!

Tần Trần gật đầu, cũng không nói nhiều.

Có thể ở trong mắt Trương Tiểu Soái, Lục Huyền, tốc độ tu luyện của Diệp Tử Khanh như vậy thật sự rất nhanh.

Nhưng trong mắt Tần Trần đúng là có hơi chậm.

Hoàng Thể Cửu Chuyển Linh Lung Thể, mỗi lần nâng cao cảnh giới, cơ thể đều sẽ tăng lên biên độ cực lớn, hơn nữa vì mỗi lần chuyển thể sẽ phải chuẩn bị.

Cộng thêm Diệp Tử Khanh tu luyện Cửu Chuyển Ngọc Thân Quyết, có thể nói Linh Quyết này rất phù hợp với Hoàng thể.

Diệp Tử Khanh không nên nâng cao với tốc độ này.

Bong...

Đúng vào lúc này, trên quảng trường của nội viện đột nhiên vang lên từng tiếng động.

Từng bóng người đứng giữa không trung ở phía trước quảng trường, nhìn đám đông.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️