- Có thể!
Tần Trần gật đầu, trong mắt chợt lóe sáng, nói:
- Tuy nhiên, ta còn cần một loại dược liệu.
- Dược liệu à?
Liệt Hỏa lão tổ vội vàng nói:
- Dược liệu gì? Lão hủ là trưởng lão tọa thượng của Thiên Thần Học Viện, vẫn có một chút năng lực.
- Không cần!
Tần Trần gật đầu cười nói:
- Mấy ngày này, làm phiền Liệt Hỏa trưởng lão cho đại ca ta ăn ba loại linh đan này, cứ một ngày một lần là được rồi.
Không cần? Nghe được lời này, Liệt Hỏa trưởng lão sửng sốt.
Tần Trần tự tin nói:
- Mười ngày sau chính là thí luyện nội viện, chuyến này sẽ đến bên trong Minh Sơn Sơn Mạch, ta có thể tìm được một gốc dược liệu này ở trong đó!
- Đến lúc đó, đại ca...
Nhìn Tần Sơn nằm trên giường hẹp, Tần Trần an ủi:
- Ta bảo đảm sẽ làm cho đại ca còn mạnh hơn trước.
...
Rời khỏi Thiên Thần Viện, đi trên con đường trong Thiên Thần Học Viện, lúc này vẻ mặt Tần Trần càng thêm thâm trầm.
- Phương Thế Vũ kia là sao vậy?
Diệp Tử Khanh nghe vậy, mở miệng nói:
- Đó là một đệ tử rất nổi tiếng ở nội viện, huynh trưởng hắn tên là Phương Thế Thành và Viên Cương đều Linh đồ, hai người đã sáng lập ra Phương Viên Hội, cũng có Tiểu Thiên Nhân, được xem là tiểu bá chủ trong nội viện!
- Phương Viên Hội?
Tần Trần lạnh lùng nói:
- Ta cần gì quan tâm hắn là vuông hay tròn, nếu thật sự là do Phương Thế Vũ kia ra tay, ta sẽ đánh hắn chết!
Mà giờ phút này, bên trong gian phòng.
- Sư tôn, đồ nhi đã rước lấy phiền phức cho ngài!
Tần Sơn biết, trong cả Thiên Thần Học Viện, từ ngoại viện đến nội viện lại đến trong Thiên Thần Viện, đệ tử và trưởng lão đều có mối quan hệ rắc rối khó gỡ.
Phương Thế Vũ dám ra tay với hắn thì chắc chắn phải có chỗ dựa, không sợ trưởng lão tọa thượng như Liệt Hỏa lão tổ này.
Nếu Liệt Hỏa lão tổ thật sự ra mặt cho hắn, chắc chắn sẽ đắc tội một vài trưởng lão trong học viện.
- Tiểu tử ngốc, ngươi nghĩ gì thế?
Liệt Hỏa lão tổ cười ha ha nói:
- Tiểu tử ngươi có thể khôi phục, lão tổ ta đã hài lòng rồi, bất kể là ai, chỉ cần để ta bắt được chứng cứ, lão tổ ta đều sẽ lột da hắn!
- Vâng!
- Tuy nhiên, ngươi có hai đệ đệ tốt đấy!
Liệt Hỏa lão tổ nói:
- Ta quan sát thấy trong cơ thể nhị đệ của ngươi có Viêm khí cuồn cuộn, Linh Hải cảnh nhất trọng, lại là Linh Hải lớn mạnh, không tầm thường!
- Còn tam đệ Tần Trần của ngươi còn trẻ, đã là một vị Linh Đan Sư, hơn nữa ánh mắt sắc bén cùng phong cách độc đáo, tiền đồ chắc chắn rộng lớn!
- Đúng vậy...
Lúc này, trong lòng Tần Sơn có chút vui mừng.
Tần Hải và Tần Trần đều không phải là thiếu niên nhỏ cần người làm đại ca như hắn bảo vệ nữa.
Trở lại bên trong ký túc xá, ánh mắt ba người Lục Huyền, Tuân Ngọc và Trương Tiểu Soái nhìn Tần Trần đã khác hẳn.
Ba người bọn họ vừa thăm hỏi, lúc này mới biết được thân phận của Diệp Tử Khanh khủng khiếp tới mức nào.
Đường đường là thiên kim Diệp gia, trước đây không lâu còn thức tỉnh Hoàng thể, gây chấn động Bắc Minh Đế Đô, hơn nữa, còn là cao thủ Linh Hải cảnh ngũ trọng.
Diệp Tử Khanh vừa có gương mặt cộng thêm thiên phú như vậy, lại là… tỳ nữ của… Tần Trần?
Ba người chỉ cảm thấy, nhân sinh quan của bản thân mình đã hoàn toàn bị lật đổ.
- Ơ? Năm người ở cùng chúng ta đâu? Sao chỉ có ba người ở đây?
- Hì hì...
Nghe được nghi ngờ của Tần Hải, Trương Tiểu Soái cười hì hì nói:
- Sở Tiên Kiệt bị đuổi chạy, hai người còn lại vừa nghe tới danh hiệu của Tần Trần huynh đệ, căn bản không dám ở lại!
Nghe được lời này, Tần Trần thấy buồn cười nói:
- Ta có kinh khủng như vậy sao?
- Không có, không có!
- Ha ha, ta cũng cảm giác không phải!
Trương Tiểu Soái cười ha ha nói:
- Tần huynh à, ta mang đến toàn là nguyên liệu nấu ăn ngon nhất, các món ăn thôn quê trong núi, mặc dù không thể tăng cường, bổ dưỡng thân thể bằng thịt của một vài linh thú, nhưng thức ăn làm ra tuyệt đối ngon.
- Như vậy đi, buổi tối mấy người chúng ta tìm một tửu lâu, ta tự mình vào bếp cho mấy vị, mọi người ăn uống một bữa, làm quen với nhau được không?
- Được!
- Không thành vấn đề!
Ấn tượng của Tần Trần về ba người Lục Huyền, Trương Tiểu Soái và Tuân Ngọc cũng không tệ lắm.
Lục Huyền thoạt nhìn rất đôn hậu, không câu nệ tiểu tiết. Trương Tiểu Soái lại hay nói, tính cách hoạt bát, tự do tự tại. Về phần Tuân Ngọc, tuy nói ít nhưng tính cách vẫn tạm được, không quá tệ.
Mấy người hẹn nhau, chập tối sẽ ra khỏi Thiên Thần Học Viện.
Lần này, Tần Trần rời khỏi học viện, đi thẳng tới Phong Diệp tửu lâu.
Tiểu Phỉ và Tiểu Thanh một người một trâu còn đang ở Phong Diệp tửu lâu, bây giờ Tần Trần nhưng không có cách nào đón hai người vào trong Thiên Thần Học Viện.
Hắn tạm thời để cho Tiểu Phỉ ở lại Phong Diệp tửu lâu, ngược lại làm cho tiểu nha đầu này vui đến quên cả trời đất, mỗi ngày tu hành Cửu U Quyết, tiến bộ rất nhanh.
Về phần Tiểu Thanh lại càng vui mừng nhảy nhót giống như chim sẻ, ở trong Phong Diệp tửu lâu, mỗi ngày đều giống như đại gia vậy.
- Tần huynh!
Lúc này Trương Tiểu Soái lại rụt cổ lại, cười khan nói:
- Ăn một bữa ở đây có thể sẽ tốn rất nhiều tiền đấy!
Nghe được lời này, Lục Huyền vỗ nhẹ vào đầu của Trương Tiểu Soái, cười mắng:
- Lẽ nào ngươi quên tỳ nữ của Tần huynh là ai à?
Diệp Tử Khanh!
Vừa nghĩ tới cái tên này, Trương Tiểu Soái lập tức hiểu rõ.
Chủ nhân tới nhà tỳ nữ ăn, còn thu tiền gì chứ?
Đám người đi vào trong tửu lâu, chưởng quỹ kia nhìn thấy Tần Trần, lập tức tươi cười đón chào, hết lời ngon ngọt.
Phong Diệp tửu lâu chính là tửu lâu sang trọng nhất trong Đế đô, tất nhiên là muốn cái gì có cái đó.
Trưởng tiệm lập tức tìm một phòng sang trọng cho mấy người Tần Trần, trong phòng có đầy đủ mọi thứ phòng bếp.
- Ta ngất, ta ngất!
Cả người Trương Tiểu Soái cũng muốn bay lên.
- Đây vẫn là lần đầu tiên ta nhìn thấy nơi thế này. Không hổ danh là Phong Diệp tửu lâu nổi tiếng từ lâu!
Trương Tiểu Soái cười ha ha nói.
- Tiểu Soái, tiếp theo, tới lúc ngươi thi triển tay nghề rồi!
- Mấy ca yên tâm, đây chỉ là chuyện nhỏ.
Trong lúc cười ha ha, Trương Tiểu Soái đã bắt đầu bận rộn làm việc.
Không bao lâu, Lăng Tiểu Phỉ dắt Tiểu Thanh, một người một trâu đến.
- Tần Trần ca ca...
- Ò Ò...
Một người một trâu vừa nhìn thấy Tần Trần, tất nhiên vô cùng vui mừng.
- Mấy ngày gần đây tu hành thế nào?
Tần Trần tất nhiên hỏi thăm lăng Tiểu Phỉ.
Thân là Cửu U Chu Tước, bản thể của Lăng Tiểu Phỉ chính là thần thú, tiềm lực vô hạn, tốc độ tu hành càng không cần phải nói tới.
- Tần Trần ca ca, Tiểu Phỉ bây giờ rất lợi hại!
Lăng Tiểu Phỉ cười hì hì, khẽ nói:
- Tiểu Phỉ đến Thiên Môn cảnh trong cửu môn, bây giờ đã trực tiếp đánh thông chín đường Linh Hải, xem như là một cao thủ Linh Hải cảnh cửu trọng!
Nghe được lời này, Tần Trần chỉ là cười.
Trong lòng cũng than thở.
Không hổ danh là thần thú, bản thân Lăng Tiểu Phỉ trước đây tập trung chín đường Linh Hải, bây giờ chín cửa mở ra, vậy chín đường Linh Hải này tất nhiên rót thẳng vào cơ thể.
Đổi lại là người bình thường, có lẽ đã bị linh khí làm chướng quá phát nổ.
Nhưng Lăng Tiểu Phỉ chính là thần thú.
Cường độ thân thể vốn mạnh hơn người bình thường rất nhiều.
Thậm chí, nói hoàn toàn không khoa trương.
Cho dù Lăng Tiểu Phỉ suốt ngày chơi đùa giải trí, thực lực vẫn sẽ tự nhiên như vậy, nâng cao theo tốc độ sinh trưởng.
Chỉ có điều, tốc độ ngược lại sẽ chậm hơn rất nhiều.
- Không sai, ngày hôm nay, Tiểu Bàn ca này sẽ thể hiện tài nấu nướng, thưởng cho ngươi ăn một bữa thật ngon, ngươi thấy thế nào?
- Tốt tốt!
Lăng Tiểu Phỉ lập tức hoan hô, nhìn bóng dáng bận rộn của Trương Tiểu Soái với ánh mắt rất tò mò.
Bên kia, Thương Thanh Quỳ Ngưu lại nhích tới gần Tần Trần với dáng vẻ thân thiết.
- Con người ngươi đấy, ta thấy ngươi lại lười biếng rồi!
Tần Trần trách:
- Gần đây, tu vi thế nào? Hoàn toàn không tiến bộ bằng lão tổ tông của ngươi, còn làm tổ tiên Quỳ Ngưu của ngươi mất mặt nữa!
Nghe được lời này, đôi mắt của Tiểu Thanh chợt ướt, nước mắt lưng tròng.