Thần Đạo Đế Tôn

Chương 118: Gặp lại vân sương nhi

Chương Trước Chương Tiếp

Lời này vừa nói ra, mấy người ở đây lập tức sửng sốt.

Trong mắt Trần Tiêu lộ ra ánh sáng nóng rực.

Mấy đệ tử còn lại, cũng là hít thở dồn dập.

- Đồ đệ à?

Tần Trần thoáng ngẩn người rồi cười nói:

- Xin lỗi, con người ta vô cùng lười nhác, không thích bị ràng buộc!

Tần Trần vừa dứt lời, vẻ mặt mấy người Trần Tiêu vốn nóng bỏn lập tức dại ra.

Tất cả nhìn về phía Tần Trần như nhìn kẻ ngốc.

Trong cả Thiên Thần Học Viện, trưởng lão nòng cốt vốn rất ít ỏi, mỗi người đều có tài cao giấu kỹ, địa vị cao xa.

Cho dù là Linh tử đối mặt với trưởng lão nòng cốt cũng phải cung kính có lễ.

Bạch Tử Mặc còn là người tương đối nổi tiếng trong đó.

Bạch Tử Mặc có tu vi mạnh mẽ, còn một Linh Trận Sư cấp bốn xuất sắc. Trong cả Thiên Thần Học Viện có bao nhiêu đệ tử nội viện và đệ tử Linh đồ nằm mơ cũng muốn bái Bạch Tử Mặc làm sư phụ.

Người này lại còn nói mình lười nhác, không muốn?

Bạch Tử Mặc nghe được lời này, cũng hơi ngẩn người.

Sau đó, hắn lập tức cười ha ha nói:

- Đúng là một thiếu niên thú vị như Vân tiểu thư nói!

- Nếu ngươi muốn cảm ơn, không cần cám ơn ta, cảm ơn nàng là được!

Bạch Tử Mặc chỉ tay về phía bên phải, thấy một bóng người xinh đẹp duyên dáng đang ngồi trong đình.

Chính là Vân Sương Nhi.

Từ sau khi mấy người vào trong Phong Diệp tửu lâu, mấy ngày qua Tần Trần vẫn bận… xử lý nhiều chuyện, không quá quan tâm tới Vân Sương Nhi.

Hắn không ngờ lại gặp nàng ở đây.

Dưới đình, Tần Trần nhìn Vân Sương Nhi cười nói:

- Hóa ra ngươi tới Thiên Thần Học Viện!

- Đúng vậy!

- Sao thế?

Tần Trần hé miệng cười nói:

- Ngươi suy nghĩ thế nào về vấn đề ta đã nói lúc trước? Làm tỳ nữ của ta, ta có thể giúp ngươi tu hành, hơn nữa tương lai nhất định sẽ vượt qua cường giả cấp viện trưởng Thiên Thần Học Viện, thậm chí Tử Khanh cũng kém hơn ngươi một cấp!

Nghe được lời này, Vân Sương Nhi thoáng ngẩn người ra rồi mỉm cười, không nói gì.

Nàng không ngờ Tần Trần nhìn thấy nàng, lại còn nghĩ về chuyện này.

Rốt cuộc thiếu niên này lấy đâu ra tự tin như vậy.

- Mà thôi, con người ta không thích nhất là ép buộc. Nhưng ta cho ngươi biết, qua mười sáu tuổi, cho dù ngươi muốn ta nhận ngươi làm tỳ nữ, ta cũng sẽ không nhận đâu, bản thân ngươi cân nhắc đi!

Tần Trần lắc đầu.

Thân thể Hỗn Độn không có khả năng hấp thu linh khí, cho nên được gọi là phàm thể phàm mạng phàm hồn, trên thực tế đơn giản nhất là không có cách nào tu hành.

Nhưng cũng không phải tất cả người không có cách nào tu hành đều là thân thể Hỗn Độn.

Có thể nói đây là thể chất đặc biệt không thuộc về Linh thể, Thánh thể, Vương thể, Hoàng thể, Đế thể, Thần thể.

Hắn chỉ không muốn lãng phí thể chất trời sinh của Vân Sương Nhi.

Nếu bản thân Vân Sương Nhi không quý trọng, vậy hắn cũng bất lực.

Dù sao thế giới lớn, thể chất đặc biệt cũng không ít, tỳ nữ cũng không thiếu một người như vậy.

- À, đúng rồi!

Khi Tần Trần rời đi, lại nhìn về phía bên kia nói:

- Vị Bạch Tử Mặc Bạch trưởng lão kia là một vị Linh Trận Sư à?

- Không sai, Linh Trận Sư cấp bốn!

Lúc này Vân Sương Nhi không hiểu vì sao Tần Trần đột nhiên nhắc tới Bạch Tử Mặc.

- Ta thấy hắn và ngươi có quan hệ thân thiết, ngươi tốt nhất nên nói cho hắn biết, Linh Trận Sư cấp bốn trùng kích Linh Trận Sư cấp năm cần phải dung hợp linh phách và linh ấn. Sự dung hợp này không thể dựa vào bất kỳ linh đan thiên địa nào, chỉ có thể dựa vào lĩnh ngộ của bản thân, nếu như quá nóng vội, có thể thành tựu linh trận trên toàn thân sẽ trở thành nước chảy về biển đông!

Tần Trần thản nhiên nói:

- Ngươi bảo hắn cân nhắc một chút về câu nói này!

Tần Trần vừa dứt lời, lại dẫn theo hai người Diệp Tử Khanh, Tần Hải bước vào trong Thiên Thần Viện.

Đối với Vân Sương Nhi, hắn có lòng yêu tài, mà đối với Bạch Tử Mặc, vừa rồi bất kể nói thế nào, mặc dù Bạch Tử Mặc ra tay giúp hắn là không cần thiết.

Nhưng ít nhiều cũng phải trả lại ân tình này.

Có một vài lời, cho dù hắn nói ra, Bạch Tử Mặc là trưởng lão nòng cốt chưa chắc đã nghe lọt, Vân Sương Nhi chuyển lời, có lẽ Bạch Tử Mặc sẽ để tâm.

Nhìn Tần Trần rời đi, Bạch Tử Mặc đi tới.

- Vân tiểu thư, thiếu niên này thật thú vị!

Bạch Tử Mặc khẽ cười nói:

- Đúng như lời ngươi nói, là một người xử sự không biết sợ hãi!

- Bạch trưởng lão!

Vân Sương Nhi nói thẳng:

- Hắn cũng bảo ta chuyển lời cho ngươi!

- Hả?

- Hắn nói, Bạch trưởng lão là Linh Trận Sư cấp bốn, muốn đột phá Linh Trận Sư cấp năm thì cần phải dung hợp linh ấn và linh phách, nhưng bước này tuyệt đối không thể dùng linh đan thúc đẩy, bằng không tu vi toàn thân có khả năng sẽ như nước chảy về biển đông.

Lời này vừa nói ra, Bạch Tử Mặc thoáng ngẩn người.

Nhưng hắn lại cười ha ha.

- Thú vị, đúng là một thiếu niên thú vị...

Chỉ là trong lúc đó, trong mắt Bạch Tử Mặc lại có chút nghi ngờ.

Thiếu niên này chỉ nhìn mình vài lần, sao có thể được biết mình lấy linh đan để nâng cao mức độ dung hợp?

Chỉ là hắn không quá để tâm tới điều này.

Bản thân hắn là Linh Trận Sư cấp bốn, sao có thể để ý tới lời nói của một thiếu niên?

Dù nói thế nào đi nữa, hắn là một Linh Trận Sư cấp bốn, tóm lại phải biết nhiều hơn thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi như Tần Trần này.

- Vân tiểu thư, những ngày tới, ngươi ở tạm trong Thiên Thần Viện chứ? Nếu phụ thân ngươi bảo ngươi tìm đến thiên viện trưởng, vậy chúng ta cũng nên khoản đải tốt mới phải!

- Cảm ơn Bạch trưởng lão!

...

Bên kia nội viện, trong một tòa lầu các.

- Tần Trần này đã đạt đến Linh Hải cảnh tam trọng à?

Bên trong gian phòng, trên gương mặt Sở Ngưng Thi lạnh lùng đầy sát khí.

Nàng cực khổ ở trong Thiên Thần Học Viện tu luyện hơn mấy tháng mới đạt tới cảnh giới Linh Hải cảnh nhị trọng, nhưng Tần Trần lại có thể trực tiếp vượt qua nàng!

Đơn giản là đáng giận!

Lúc này gương mặt Tổ Hùng sưng vù, quát:

- Nếu không phải Bạch trưởng lão đột nhiên xuất hiện, ta nhất định bắt hắn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.

- Bạch trưởng lão sẽ không giúp đỡ Tần Trần chứ?

- Không thể nào!

Tổ Hùng mở miệng nói:

- Xưa nay Bạch trưởng lão luôn thanh liêm, hắn rất ít quản chuyện trong học viện, hôm nay chẳng qua là ngẫu nhiên gặp phải thôi!

- Như vậy cũng tốt!

Sở Ngưng Thi gật đầu, nói:

- Tổ sư huynh, chúng ta không tiêu diệt Tần Trần này bây giờ, tương lai nhất định sẽ gặp họa lớn.

- Ngươi cũng biết Thiên tử hiện nay chỉ tiên tưởng Lăng Thiên, Lăng Thiên bước vào Thiên Thần Học Viện đã bị Thiên tử dẫn đi bế quan!

- Đợi tới khi Lăng Thiên xuất quan, vậy cảnh giới ít nhất cũng phải là Linh Đài cảnh.

Sở Ngưng Thi cười nói:

- Đến lúc đó, Lăng Thiên trở thành Linh đồ, thân phận và địa vị khác hẳn, Lăng Thiên chỉ cần kiến nghị với Thiên tử, thủ lĩnh Thiên Tử Đảng ở nội viện này, còn không phải của Tổ sư huynh sao?

- Sở sư muội yên tâm!

Tổ Hùng lạnh lùng nói:

- Tiểu tử này chỉ có một con đường chết, mười ngày sau sẽ là đợt thí luyện nội viện. Có người nói, địa điểm tuyển chọn lần này là một nơi chưa được khai thác trong Minh Sơn!

- Đến lúc đó, tất nhiên sẽ có tử thương, đệ tử nội viện mấy vạn người, tiểu tử này... Ta sẽ tìm người giết hắn!

- Thế lực Thiên Tử Đảng của chúng ta ở nội viện đã ăn sâu bén rễ, chỉ là một thàng nhóc Linh Hải cảnh tam trọng xảy ra chuyện ngoài ý muốn chết trong lúc thí luyện, sẽ chẳng có ai hỏi tới đâu.

- Được!

Nghe được lời này, trên mặt Sở Ngưng Thi lộ vẻ thâm độc.

Tần Trần à Tần Trần, ngươi ngoan ngoãn ở lại trong Lăng Vân Thành làm một kẻ vô dụng không tốt sao? Ngươi lại nhất quyết muốn đến trong Bắc Minh Đế Đô tìm chết!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️