Mà giờ phút này, hai người Lục Huyền, Trương Tiểu Soái lại suýt nữa nhảy dựng lên.
Cho dù là Tuân Ngọc kiệm lời ít nói cũng lộ vẻ ngạc nhiên.
Không chỉ là học viên cũ của Thiên Thần Học Viện biết Diệp Tử Khanh, trong các học viên mới cũng nghe danh như sấm bên tai.
Đó là người có thể chất Hoàng thể, thiên kim Diệp gia, thân phận cao quý, gương mặt xuất chúng.
Đơn giản là nữ thần trong mộng của rất nhiều đệ tử ngoại viện và nội viện Thiên Thần Học Viện.
Nhưng bây giờ nữ thần lại đang ở trong một gian ký túc xá, trải chăn… cho Tần Trần?
- Tại hạ Sở Thành Hạc!
Sở Thành Hạc chắp tay cười nói:
- Diệp tiểu thư, sao nàng lại ở đây? Hơn nữa còn ở cùng với một người nói năng lỗ mãng, cuồng ngạo như vậy?
- Ta ở cùng với ai thì liên quan gì tới ngươi chứ?
Diệp Tử Khanh mất kiên nhẫn, nói:
- Quản tốt đệ đệ của ngươi, đừng từ Sở Nguyên Quận đi ra lại không biết trời cao đất rộng, thốt ra những lời sai sót trong Đế đô, có thể sẽ mất mạng lúc nào không biết đấy!
Nghe được lời này, gương mặt Sở Thành Hạc chợt trắng bệch.
- Ca, đánh nữ nhân đê tiện này đi!
Sở Tiên Kiệt gầm hét lên:
- Chính là nữ nhân này, ta nói mua nàng với giá năm mươi vạn lượng vàng, nàng lại có thể xem thường ta!
Bốp...
- Câm miệng!
Sở Thành Hạc tát Sở Tiên Kiệt quay một vòng. Lúc này, mắt Sở Tiên Kiệt đã lóe sao.
- Ca...
Sở Tiên Kiệt nhìn Sở Thành Hạc với vẻ khó tin, cả người đều sốc.
Từ nhỏ đến lớn, đại ca chưa từng đánh mình, ngay cả phụ mẫu muốn dạy dỗ mình, đại ca cũng ngăn cản, luôn che chở cho mình.
Bây giờ đại ca lại có thể vì hai người Tần Trần và Diệp Tử Khanh mà tát mình một cái!
- Khốn kiếp!
Sở Thành Hạc mắng:
- Vị này chính là Diệp Tử Khanh Diệp tiểu thư của Diệp gia ở Đế đô, ngươi mua à? Ngươi có tư cách mua sao?
- Ta...
Bốp...
Lại một tiếng tát vang lên, Sở Thành Hạc khiển trách:
- Trở về ta sẽ trừng trị ngươi thích đáng!
Lúc này, Sở Tiên Kiệt đã bị đánh cho ngu người.
Tốt cuộc Tần Trần và Diệp Tử Khanh trước mắt là ai?
Vì sao ngay cả đại ca cũng phải sợ như thế?
- Diệp tiểu thư, thật sự xin lỗi, xá đệ không nhận ra ngài mới đắc tội ngài, xin lỗi!
Sở Thành Hạc chắp tay cười nịnh nọt nói:
- Ta sẽ dẫn xá đệ rời đi ngay!
- Rời đi à?
Tần Trần cười nói:
- Rời đi như thế, cũng không được!
- Vừa rồi Sở Tiên Kiệt nói sẽ làm cho mấy người chúng ta không có cách nào thông qua sát hạch nội viện, mất đi tư cách làm đệ tử Thiên Thần Học Viện, đây chính là trắng trợn uy hiếp.
- Đến bây giờ trái tim nhỏ của ta vẫn còn đập loạn, cũng không thể để cho hắn rời đi như vậy được.
- Vừa rồi ta bị dọa làm tim đập nhanh hơn, chắc hẳn sống ít đi nhiều năm, ít nhất phải bồi thường chút phí tổn thất tinh thần cho ta chứ?
Sợ hãi?
Vẻ mặt Sở Tiên Kiệt đầy tức giận.
Rõ ràng vừa rồi Tần Trần một quyền một cước đạp hắn suýt chết, người bị dọa phải là hắn đấy?
Bây giờ ngược lại tới đòi cái gì... phí tổn thất tinh thần à?
Đùa kiểu gì vậy?
- Vị huynh đệ này, đệ đệ ta mạo phạm các vị, ta thay mặt hắn xin lỗi, chỉ là phí tổn thất này... Mọi người đều là đệ tử Thiên Thần Học Viện, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, việc gì phải làm quá tuyệt tình?
- Làm quá tuyệt tình à?
Tần Trần kinh ngạc nói:
- Không đâu, nếu ta làm quá tuyệt tình, bây giờ ngươi đã nhìn thấy được thi thể của đệ đệ ngươi rồi!
Nghe được lời này, Sở Thành Hạc nhìn Diệp Tử Khanh bên cạnh, cố nén giận nói:
- Ngươi cần phí tổn thất bao nhiêu?
- Không nhiều, năm mươi vạn lượng vàng là đủ rồi!
Không nhiều, năm mươi vạn lượng vàng?
Ở đây đâu phải là phí tổn thất gì, đây quả thực là lừa tiền!
- Tần Trần, ngươi... đừng quá đáng quá!
Lúc này Sở Thành Hạc vấn cố nén giận.
Nếu không phải Diệp Tử Khanh ở đây, hắn đã nổi giận rồi.
- Quá đáng à?
Tần Trần hỏi ngược lại.
Diệp Tử Khanh bước tới, nhấc Sở Tiên Kiệt từ dưới đất lên.
- Ta đưa, ta đưa!
Sở Thành Hạc lập tức cười nịnh nọt nói:
- Diệp tiểu thư, ta đưa.
Sở Thành Hạc vung bàn tay lên, một xấp kim phiếu xuất hiện, nói:
- Đây là kim phiếu năm mươi vạn lượng, cầm đi!
- Được!
Tần Trần nhận lấy kim phiếu, lúc này mỉm cười nói:
- Trái tim nhỏ của ta đã thoải mái hơn rồi...
Sở Thành Hạc nhận lấy Sở Tiên Kiệt từ trong tay Diệp Tử Khanh, không nói hai lời đã rời đi.
Tần Trần giơ tay vươn vai.
Đối với Sở Thành Hạc, Sở Tiên Kiệt, hắn chẳng qua chỉ xem như giải trí thôi.
Hai người này còn không đáng để hắn để ý tới.
Vào giờ phút này, Sở Thành Hạc và Sở Tiên Kiệt rời khỏi tòa nhà số 3, vẻ mặt lập tức sa sầm xuống.
- Khốn kiếp!
Sở Thành Hạc chỉ vào Sở Tiên Kiệt lập tức mắng một câu, bực bội nói:
- Diệp Tử Khanh này chính là thiên kim Diệp gia, còn có thể chất Hoàng thể, ngươi đắc tội nàng là ngại sống quá lâu à?
- Đại ca, ta... Ta làm sao biết được!
- Được rồi!
Sở Thành Hạc phất tay một cái, nói:
- Không biết rốt cuộc Tần Trần kia có lai lịch gì, Diệp Tử Khanh lại có thể nghe lời hắn như vậy!
- Đại ca, ta vừa nghe được, Diệp Tử Khanh này dường như là tỳ nữ của Tần Trần...
- Thối lắm!
Sở Thành Hạc mắng:
- Diệp Tử Khanh là ai? Cho dù là Hoàng đế Bắc Minh Đế Quốc cũng không tư cách bảo nàng làm tỳ nữ!
Nghe được lời này, Sở Tiên Kiệt rụt cổ lại.
Hắn vừa mới nghe được rõ ràng là...
- Đại ca, vậy chuyện này phải làm thế nào?
Sở Tiên Kiệt căm giận nói:
- Lẽ nào cứ bỏ qua như vậy?
- Bỏ qua à? Sao có thể chứ?
Sở Thành Hạc bực bội nói:
- Diệp Tử Khanh đúng là thể chất Hoàng thể, tiểu thư Diệp gia, ta không đối phó được nàng, nhưng Tần Trần kia chẳng qua chỉ là Linh Hải cảnh tam trọng!
- Mười ngày sau là tới buổi sát hạch đệ tử nội viện, lần này tất cả đệ tử nội viện đều sẽ tham gia. Đến lúc đó, ta dẫn các huynh đệ của Phương Viên Hội tới. Tần Trần này... Ta nhất định phải giết hắn, năm mười vạn lượng, hắn cũng phải nôn ra cho ta!
Phương Viên Hội!
Nghe được lời này, ánh mắt Sở Tiên Kiệt lập tức sáng lên.
Tất cả đệ tử nội viện, đệ tử ngoại viện, Linh đồ cùng với Linh tử thân phận càng thêm tôn quý của Thiên Thần Học Viện, tổng cộng hơn mười vạn.
Những đệ tử này tất nhiên là tồn tại hiện tượng lập bang kết phái.
Đối với điều này, Thiên Thần Học Viện cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
Cho nên, trong học viên xuất hiện rất nhiều bang phái, Phương Viên Hội cũng là một trong số đó.
Có người nói hai vị hội trưởng sáng lập ra Phương Viên Hội là Phương Thế Thành và Viên Cương chính là Linh đồ.
Linh đồ chính là cao thủ Linh Đài cảnh, tọa hóa linh đài, linh khí phong phú hơn Linh Hải cảnh gấp hơn mười lần.
- Đại ca, ngươi có thể gia nhập vào Phương Viên Hội.
Sở Tiên Kiệt lập tức hưng phấn nói:
- Đại ca có thể tiến cử giúp ta vào Phương Viên Hội không?
- Yên tâm, đợi ta đứng vững, nhất định sẽ nhận ngươi vào hội, hai huynh đệ chúng ta sẽ đồng tâm hưởng lợi.
- Ừ!
Sở Tiên Kiệt căm giận nói:
- Đến lúc đó, ta muốn Tần Trần kia quỳ ở trước mặt ta, dập đầu nhận sai, hành hạ chết hắn.
Hai huynh đệ căm phẫn nói.
Bên kia, Tần Trần lại không làm để ý tới chuyện này.
Tần Trần dẫn theo hai người Diệp Tử Khanh và Tần Hải đi dạo trong Thiên Thần Học Viện.
Trên đường đi, Diệp Tử Khanh không ngừng giải thích về Thiên Thần Học Viện.
- Bây giờ, học viện chia ra làm nội viện và ngoại viện, theo thứ tự là nơi đệ tử nội viện và đệ tử ngoại viện ở lại và tu luyện.
- Ngoài ra còn có một nơi tên là Thiên Thần Viện.