- Ngươi có thể bắt đầu tu luyện, gặp phải vấn đề gì thì bảo thằng nhóc Minh Vũ kia hỏi thăm ta là được!
Tần Trần cười khẽ nói:
- Được rồi, tới tới tìm ngươi chuyến này cũng là vì chuyện này.
Tần Trần vừa nói dứt lời thì đứng dậy, muốn rời đi.
- Tần công tử!
Tần Thư Nguyệt biết mình không thích hợp hỏi nhiều về thân phận của Tần Trần. Từ thái độ của Minh Ung Hoàng Đế đối với Tần Trần vừa rồi, nàng có thể thấy được người này có thân phận đặc biệt.
Tất cả Bắc Minh Đế Quốc, cho dù là vị ở Thiên Thần Học Viện cũng không được Minh Ung Hoàng Đế đối xử như vậy.
- Chuyện gì?
- Xin hỏi tại sao Tần công tử lại ban tặng cơ duyên lớn như vậy cho Tần gia ta?
Trong lòng Tần Thư Nguyệt băn khoăn nhất chính là vấn đề này.
Tần Trần tự chạy tới đây một chuyến vì chuyện này, thật sự khiến cho người ta ngạc nhiên.
Nghe được lời này, Tần Trần thoáng ngẩn người. Hắn cũng không thể nói cho Tần Thư Nguyệt biết, bởi vì năm đó Tần Thiên Nguyên nấu ăn quá giỏi, chăm sóc cho cái miệng tham ăn của hắn, sau đó hắn lại truyền Tứ Linh Hóa Thân Kinh cho Tần Thiên Nguyên.
Hơn nữa hắn đã hứa sẽ đáp ứng một yêu cầu nào của Tần Thiên Nguyên, đến cuối cùng, Tần Thiên Nguyên vẫn không đưa ra yêu cầu nào.
Bây giờ, hắn muốn dùng điều này để hoàn thành lời hứa với Tần Thiên Nguyên.
Chuyện này mà nói ra, chỉ sợ Tần Thư Nguyệt sẽ tưởng mình là người điên.
Tần Trần chậm rãi nói:
- Bởi vì... tổ tiên Tần gia ngươi và ta… cũng là họ Tần!
Tần Trần vừa nói dứt lời đã rời đi.
Tần Thư Nguyệt lại càng thấy khó hiểu hơn. Điều này… tính là lý do gì chứ?
Đều là họ Tần?
Họ Tần nhiều như vậy!
Mà giờ phút này, Minh Ung Hoàng Đế nhìn thấy Tần Trần đi ra, hắn bước tới, tươi cười nói.
- Được rồi, chuyện ở đây đã xong, ta cần phải trở về!
Tần Trần khoát tay nói:
- Không cần tiễn, ngươi làm hoàng đế lắm quy tắc rườm rà, cố gắng quản tốt sự nghiệp do tổ tiên để lại cho ngươi!
- Vâng!
Minh Ung Hoàng Đế chắp tay đáp.
Tần Trần dẫn theo phụ tử Thánh Đăng Phong, Diệp Tử Khanh cùng rời đi.
- À đúng rồi!
Tần Trần đột nhiên dừng lại, quay mặt nhìn Minh Vũ và ngoắc tay nói:
- Minh Vũ, ngươi qua đây.
- Dạ!
Minh Vũ liếc nhìn phụ hoàng mình rồi đi tới.
Tần Trần kéo Minh Vũ qua một bên, hai người khẽ thì thầm gì đó. Không bao lâu, hắn vỗ nhẹ vào vai Minh Vũ và xoay người rời đi.
Minh Ung Hoàng Đế nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng càng ngạc nhiên hơn.
Đợi đến bốn người Tần Trần rời đi, Minh Ung Hoàng Đế mới nhìn về phía Minh Vũ dò hỏi:
- Tần công tử mới nói gì với ngươi vậy?
- Khởi bẩm phụ hoàng!
Minh Vũ chắp tay nói:
- Tần công tử nói cho ta biết... cách mở Thanh Dương Kiếm và Thanh Nguyệt Kiếm!
Trong mắt Minh Vũ lộ vẻ vui mừng.
Minh Ung Hoàng Đế lại thoáng biến sắc, nhìn Minh Vũ khẽ gật đầu, không nois lời.
Hắn đã hiểu rõ ý của Tần Trần.
Hôm qua, hắn phân phó mấy vị hoàng tử, ai có thể tìm đến bí mật mở Thanh Dương Kiếm và Thanh Nguyệt Kiếm, người đó sẽ được phong làm Thái tử.
Hôm nay, Tần Trần từng nói một đế quốc quật khởi không chỉ nhờ vào sự cố gắng của một vị đế hoàng.
Trừ khi có tài năng tuyệt vời, cái thế vô song giống như tổ tiên.
Nhưng trên cả Cửu U đại lục, các quốc gia mọc lên như rừng, mấy vạn năm qua cũng chỉ xuất hiện một vị Minh Uyên Đại Đế thôi.
Ý của Tần Trần đã rất rõ ràng, một mình Minh Ung Hoàng Đế hắn không làm được, phải bồi dưỡng tốt chơ đời sau, cứ bước từng một, sớm hay muộn gì cũng có thể làm được.
Bây giờ, Tần Trần nói cho Minh Vũ biết cách giải bí mật của Thanh Dương Kiếm và Thanh Nguyệt Kiếm, lẽ nào là có ý...
Nhìn Minh Vũ, Minh Ung Hoàng Đế lộ ý xem xét.
Mình hình như… chưa từng thật sự quan tâm tới… nhị hoàng tử của mình.
Tần Trần căn bản không ngờ tới suy nghĩ trong lòng Minh Ung Hoàng Đế.
Hắn chỉ điểm cho Minh Vũ chỉ vì mẫu thân hắn chính là đời sau của Tần gia, phụ thân lại là đời sau của Minh gia.
Tần Trần không thể không thừa nhận tình yêu thương của mình đối với đồ tôn đã lan tràn đến đời con cháu.
Bằng không, chỉ với hành động của Minh Triệt này trước, hắn đã giết trăm nghìn lần từ lâu, căn bản không ý kiến nhiều lần như vậy.
- Tu luyện roi cảm giác thế nào?
Nhìn Diệp Tử Khanh, Tần Trần nói.
- Có cảm giác trời sinh đã thích ứng được...
Diệp Tử Khanh suy nghĩ một lát, lại nói ra một câu nói như vậy.
- Bản thân ngươi chính là Hoàng Thể Cửu Chuyển Linh Lung Thể, cơ thể này trong cương có nhu, hấp thu linh khí cũng vậy, tu hành cũng vậy!
- Dù sao kiếm cũng thiên về cương hơn, roi lại lệch về nhu, phối hợp với cơ thể âm nhu của phụ nữ là thích hợp với ngươi nhất!
- A, đúng rồi, ngươi tu hành Cửu Chuyển Ngọc Thân Quyết không cần nóng vội, đến lúc đó gặp phải vấn đề gì, nhất định phải nói cho ta biết!
Tần Trần căn dặn rất nhiều lần.
- vâng!
Diệp Tử Khanh lại nói:
- Còn ba ngày nữa là buổi tuyển sinh của Thiên Thần Học Viện sẽ bắt đầu!
- Tuy công tử có lệnh bài ngoại viện của Thiên Thần Học Viện có thể trực tiếp bước vào, nhưng bây giờ công tử đã là Linh Hải cảnh tam trọng, không thích hợp bước vào ngoại viện!
- Điều này cũng đúng.
Tần Trần nói:
- Ngươi nói cho ta nghe, bây giờ bên trong Thiên Thần Học Viện có cấu tạo thế nào?
- Thiên Thần Học Viện có hơn mười vạn đệ tử, chia ra làm ngoại viện và nội viện.
- Ngoại viện là những đệ tử do tất cả trưởng lão hoặc là Linh tử của Thiên Thần Học Viện có thể ra sức tiến cử cho học viện, cũng có thể trực tiếp dẫn vào trong học viện, chỉ cần học viện điều tra thông qua là có thể vào!
- Thiên tử kia chính là một trong những Linh Tử, hơn nữa còn là Linh Tử đứng đầu. Theo ta điều tra, hai người Lăng Thiên và lệnh bài ngoại viện nhờ vậy đã bước vào Thiên Thần Học Viện.
- Linh tử?
Tần Trần không hiểu.
- Đúng vậy, đệ tử ngoại viện chính là Cửu Môn cảnh. Đệ tử nội viện lại tu vi Linh Hải cảnh từ nhất trọng tới cửu trọng. Đệ tử đến Linh Đài cảnh được gọi là Linh đồ. Đệ tử Vượt qua Linh Đài cảnh đến Linh Luân cảnh bình thường có hai sự lựa chọn.
- Một loại là thiên phú đã hết, tiền đồ đạt đến mức cao nhất, rất nhiều người lại sẽ lựa chọn trở thành trưởng lão của học viện. Còn có một loại khác có tư chất cao, rõ ràng có tư cách đạt đến Linh Luân cảnh, sau khi những đệ tử này đạt đến Linh Luân cảnh sẽ trở thành Linh tử.
- Linh tử chính là đệ tử đứng đầu Thiên Thần Học Viện, mỗi người đều nắm giữ quyền lợi giống như trưởng lão vậy.
- Đương nhiên, cấp bậc trưởng lão bên trong học viện cũng được phân chia rõ ràng, trưởng lão cảnh giới Linh Luân cảnh chỉ có thể quản ngoại viện, nội viện cùng với Linh đồ. Còn số một số trưởng lão vượt qua Linh Luân cảnh chính là Linh Phách cảnh lại có quyền ảnh hưởng tới những quyết định trọng đại của học viện.
- Đệ tử ngoại viện, đệ tử nội viện, Linh đồ, Linh tử...
Tần Trần gật đầu, hai tay gối ra sau gáy, lười nhác nói:
- Xem ra, thật đúng là một nơi thú vị.
- A, đúng rồi, Sở ngưng Thi và Lăng Thiên bây giờ đang ở đâu?
Tần Trần còn chưa quên mục đích chuyến đi lần này.
Đôi nam nữ Sở ngưng Thi và Lăng Thiên này phải trả giá đắt.
Nhưng điều khiến hắn kỳ lạ là đã nhiều ngày trôi qua, đáng lẽ ra, lần trước Sở Ngưng Thi bị mình uy hiếp trong tửu lâu phải nói lại cho Lăng Thiên biết rồi.
Dù sao Lăng Thiên cũng không đến mức thờ ơ chứ?