Thần Đạo Đế Tôn

Chương 102: Bắc minh hoàng cung

Chương Trước Chương Tiếp

Nhìn Tần Trần cười với vẻ kỳ lạ, Minh Vũ càng không hiểu tại sao.

- Không ngờ ngươi còn rất đáng yêu!

Tần Trần vỗ nhẹ vào vai Minh Vũ, nói:

- Nếu ngươi có thể sửa được dáng vẻ lo lắng buồn phiền này, làm hoàng đế cũng không tệ.

Làm Hoàng đế cũng không tệ!

Minh Vũ nghe được lời này, lập tức bịt miệng Tần Trần khẽ nói:

- Chỉ riêng lời này đã đủ cho ngươi chết hơn trăm nghìn lần rồi!

- Chỗ này là hoàng thất của Bắc Minh Đế Quốc, cho dù hoàng gia xuống dốc thì ở đây vẫn do phụ hoàng ta quyết định.

- Ngươi không thể lại nói những lời ngỗ nghịch như vậy nữa!

Minh Vũ thở dài nói:

- Ôi, lần này lại bị U Vương nhìn thấy, chỉ sợ vị U Vương này đã hoàn toàn hận ta rồi.

- Sợ cái gì?

Tần Trần cười nói:

- Nếu ngươi muốn làm Hoàng đế, ta phong ngươi làm Hoàng đế cũng được, nếu phụ thân của ngươi không đạt tiêu chuẩn, ta sẽ kéo hắn từ trên ngôi vị hoàng đế xuống.

Minh Vũ nghe được lời này, chỉ cười gượng.

Vào giờ phút này, chỉ sợ Tần Trần đã phát điên rồi?

Hoàng đế đối với hoàng tử như hắn chính là vị trí tít trên cao, căn bản không có cách nào sánh bằng.

Làm sao có thể là người Tần Trần nói kéo xuống là có thể kéo xuống được?

Nếu Tần Trần đứng ở trước hắn là cao thủ vượt qua cảnh giới Tứ Linh cảnh nói câu này còn đáng tin một chút.

Tần Trần không nói nhiều, nhìn Minh Vũ:

- Phụ thân ngươi là Minh Ung Hoàng Đế hiện nay, vậy mẫu thân ngươi là ai? Đến từ đâu?

- Mẫu thân ta à?

Minh Vũ thoáng ngẩn người, không hiểu nguyên nhân nhưng vẫn nghiêm túc nói:

- Mẫu thân ta chính là người của Tần gia quận Thiên Nguyên, hiện nay là Thư phi của phụ hoàng ta, tên là Tần Thư Nguyệt.

- Quả nhiên là... Họ Tần...

Tần Trần khẽ gật đầu, nói:

- Quận Thiên Nguyên, xem ra Minh gia vẫn tính là phúc hậu, mình xuống dốc vẫn đối thử không thệ với hậu nhân của Tần gia.

- Nhưng ngươi làm hoàng tử sống vậy khó tránh khỏi quá thê thảm đi?

- Ha ha, thực không dám giấu, Tần gia của mẫu thân ta một vị tổ tiên tên là Tần Thiên Nguyên, năm đó theo Minh Uyên Đại Đế nam chinh bắc chiến, lập được chiến công hiển hách.

- Lúc đó Tần gia chính là nhà đầu tiên được phong làm vương khác họ. Nhưng sau lại, Bắc Minh Cương Quốc suy sụp, Tần gia ta cũng chậm rãi suy tàn. Thời gian trôi qua, mọi thứ đều thay đổi, đến bây giờ, chỉ là vùng đất ở một quận thôi!

- Thằng nhóc Tần Thiên Nguyên kia à...

Tần Trần khẽ gật đầu, nói:

- Ngươi yên tâm đi, tổ tiên của mẫu thân ngươi rất lợi hại, nếu đã vậy, ta giúp ngươi một lần!

- Tần công tử đáp ứng làm phụ tá cho ta?

Nhưng Minh Uyên vừa dứt lời, gương mặt đang tươi cười đã biến mất, thở dài nói:

- Ôi, đáng tiếc bây giờ đã muộn rồi. Tần công tử còn chẳng thể bảo vệ nổi mạng mình.

- Ai nói cho ngươi biết là ta không thể bảo vệ được tính mạng của ta?

Tần Trần thấy vậy buồn cười nói:

- Ta không chỉ giữ được mạng của ta, hơn nữa còn có thể bảo vệ ngươi trở thành thái tử đương triều!

- Nếu phụ hoàng của ngươi không biết cách đối nhân xử thế, ta phế hắn, ủng hộ ngươi lên làm Hoàng đế mới.

- Thế nào?

Nghe vậy, Minh Vũ chỉ cảm thấy người đứng trước mặt mình chắc chắn không còn là Tần Trần, mà là một người điên.

Vào giờ phút này, mỗi lời nói đều... điên điên khùng khùng.

- Tuy nhiên, lấy gia cảnh của Tần gia ngươi, bây giờ không đến mức phải dựa vào Minh gia mới đúng chứ?

Tần Trần không hiểu nói:

- Tổ tiên Tần gia của mẫu thân ngươi chỉ cần Tứ Linh Hóa Thân Kinh, đã đủ để cho Tần gia ngươi tự lập thành một nước!

Nghe được lời này, ánh mắt Minh Vũ lần đầu tiên xuất hiện vẻ chấn động.

Năm đó, tổ tiên Tần Thiên Nguyên mẫu tộc Tần thị chính là phụ tá đắc lực của Minh Uyên Đại Đế, Tứ Linh Hóa Thân Kinh này chính là bí tịch không truyền ra ngoài của Tần gia, sao Tần Trần biết được?

- Cái đó...

- Hả?

- Ngươi không phải là con cháu bộ tộc Tần gia lưu lạc ở bên ngoài chứ?

-...

Theo đám người đi về phía trước, cồng Hoàng cung lớn như vậy xuất hiện ở trước mắt mọi người.

U Vương dừng bước, nhìn mấy người phía sau.

- Tiến vào trong!

U Vương nhìn Tần Trần, trong mắt hiện lên sát cơ.

Tần Trần dường như không nhìn thấy điều này, bước thẳng vào trong hoàng cung.

Đã cách mấy vạn năm, hắn lại quay về nơi này.

Bắc Minh Hoàng Cung!

Tần Trần nhìn xung quanh, tất cả vẫn còn quen thuộc như vậy.

Hắn bước vào trong hoàng cung, xuyên qua con đường lớn lát gạch đỏ, ngói xanh, nhìn hộ vệ mặc giáp sắt đi qua đi lại xung quanh.

Trong lòng Tần Trần thầm xúc động.

- Tuy suy nghĩ của thằng nhóc Minh Uyên được thực hiện, nhưng con cháu đời sau lại không thể giữ được!

Đám người chậm rãi đi tới trên một quảng trường lớn.

Quảng trường này rộng mấy nghìn mét vuông, chỉ có tám cột đá nằm rải rác xung quanh, ngoài ra không còn gì nữa.

Thánh Tâm Duệ thán phục nói:

- Ta vẫn là lần đầu tiên đi tới Hoàng cung, ở đây thật kỳ lạ, tám cột đá này dùng làm gì?

- Phía trên khắc... Thần Long à?

Minh Vũ nghe vậy nói với vẻ hơi cao ngạo:

- Tổ tiên ta chính là Minh Uyên Đại Đế, Minh Uyên Đại Đế là đồ đệ của Thanh Vân Tôn Giả thời đó, Thanh Vân Tôn Giả này là là đồ đệ yêu quý của Cửu U Đại Đế - Đại Đế muôn đời.

- Trước đây, khi Minh Uyên Đại Đế tổ tiên ta xây dựng Hoàng cung, sư tổ gia Cửu U Đại Đế đã tự mình đưa tám cột đá này cho tổ tiên ta!

Nghe vậy, phụ tử Thánh Đăng Phong và Thánh Tâm Duệ đều tấm tắc khen ngợi.

Cửu U Đại Đế, từ xưa tới nay ở trên Cửu U đại lục không ai có thể giống như Cửu U Đại Đế, thần thái tuyệt đẹp làm khắp nơi kính ngưỡng!

Nếu không phải năm đó Minh Uyên Đại Đế chính là đồ tôn của Cửu U Đại Đế, chỉ sợ Bắc Minh Đế Quốc năm đó cũng không thể trở thành Bắc Minh Cương Quốc.

Võ giả sống ở trên Cửu U đại lục, có ai mà không xem Cửu U Đại Đế trở thành mục tiêu phấn đấu của cả cuộc đời.

Nhưng từ xưa tới nay, mấy vạn năm trôi qua lại có ai thật sự đạt được tới mức đó?

- Uống!

- Uống!

- Uống!

Nhưng trong lúc mấy người đang ngạc nhiên, đột nhiên xung quanh quảng trường vang lên từng tiếng hô.

Lúc này, hơn một nghìn Cấm Vệ Quân nắm đao kiếm, trường thương, cung nỏ trong tay chỉ thẳng vào tất cả mọi người ở đó.

Cấm Vệ Quân chính là đội quân đứng đầu hoàng thất Bắc Minh, mỗi người đều có tu vi ít nhất là Linh Hải cảnh.

Lúc này có hơn một nghìn người xuất hiện, tạo ra thanh thế cực lớn.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, gương mặt Minh Vũ trắng bệch.

Thánh Đăng Phong, Thánh Tâm Duệ cùng với mấy người Diệp Tử Khanh đều trở nên dè dặt.

- U Vương, ngươi làm vậy là có ý gì?

Thánh Đăng Phong nhìn bóng người màu đen đứng yên trên bậc thềm, lạnh lùng nói.

- Thánh Các chủ!

U Vương mở miệng nói:

- Hoàng thượng đang bận chính vụ, chuyện như vậy không cần phải thỉnh giáo hắn!

- Tần Trần!

- Giết chết hoàng tử đáng tội chết nghìn lần, hôm nay phải xử tử để bảo vệ tôn nghiêm của hoàng gia ta.

- Thánh Các chủ, ta không muốn khiến ngươi khó xử, bây giờ ngươi chỉ cần dẫn theo lệnh tử rời khỏi Hoàng cung, xem như chuyện hôm nay chưa từng xảy ra!

- Nếu ngươi cố ý nhúng tay vào, chỉ sợ bên phía Tổng các Thánh Đan Các cũng sẽ không thiên vị ngươi?

- Minh Thương Vân, ngươi thật sự muốn trở mặt sao?

Mặt Thánh Đăng Phong tái mét.

Cho tới bây giờ, hắn còn gì không hiểu nữa!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️