“Phong Tranh quanh năm cùng con ở cùng một chỗ chấp hành nhiệm vụ thám hiểm Hắc Hổ cùng người khác luận bàn, bị đánh bị thương, con tới lãnh người, bị người ta gài bẫy…”
Thanh Mộc tất nhiên có kinh nghiệm lão luyện, muốn mang người đi coi như xong, nhưng có người đã sớm sắp xếp xong xuôi, ở trước mặt tất cả mọi người, nhẹ nhàng xuất ra vài chưởng, thoạt nhìn chỉ là luận bàn đơn giản, không ảnh hưởng toàn cục.
Thế nhưng sau khi trở về, anh ta đã cảm thấy là lạ, gặp được cao thủ, luyện cựu thuật rất âm hiểm lợi hại, vài chưởng nhẹ nhàng kia lúc ấy không có chuyện gì nhưng hiện tại lại khiến anh ta cảm giác khó chịu không gì sánh được.
Lão Trần lãnh đạm nói: “Thông U Chưởng, sau khi luyện thành sẽ hình thành một loại bí lực mang tính ăn mòn, sau khi trúng chiêu bề ngoài nhìn không ra cái gì, trong thân thể lại biến thành màu đen, nếu như không sớm trị tận gốc rất dễ dàng xảy ra chuyện, ngũ tạng sẽ mục nát.”
Nói xong lời cuối cùng, giọng của ông ta băng hàn không gì sánh được, nói: “Thật đúng là đã đợi không kịp, ta còn chưa chết đã đến đối phó với đồ đệ của ta. Lấy thân phận của Thanh Mộc tất nhiên sẽ đạt được cứu chữa, thời gian ngắn không chết được, nhưng đây là vết thương mãn tính, cuối cùng tình trạng cơ thể của nó nhất định rất đáng lo.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây