Chính đường, hay còn gọi là minh gian, là gian nhà chính giữa, cửa mở ra phía ngoài. Phùng Lạc Nghi hiện đang sống trong một tiểu viện nhỏ, chính đường chỉ có ba gian, gian chính giữa là minh gian, hai bên mỗi bên một gian. Một gian là phòng ngủ, một gian là nơi sinh hoạt hằng ngày. Thẩm Đề chưa từng bước vào hai gian bên cạnh, ngay cả gian dùng để tiếp khách y cũng chưa từng vào.
Số lần y đến đây chỉ đếm trên đầu ngón tay, nếu là chuyện nhỏ, y sẽ nói chuyện với nàng ngay tại sân. Còn nếu là chuyện quan trọng, y mới vào minh gian.
Minh gian là giới hạn của Thẩm Đề. Theo lễ giáo, nam nữ đã đính hôn không được phép gặp mặt trước khi thành thân. Chỉ có những gia đình phóng khoáng, vào dịp lễ Tết, khi nhà trai đến thăm hỏi, mới cho phép con gái ra ngoài, đứng từ xa nhìn mặt con rể tương lai.
Trước kia, Thẩm Đề chỉ gặp mặt Phùng Lạc Nghi một lần khi hai nhà gặp mặt, sau đó y liền rời kinh thành du học. Cho đến khi nhà nàng gặp chuyện. Hiện tại, thân phận Phùng Lạc Nghi đã khác, trên danh nghĩa, hai người không còn bị ràng buộc bởi lễ giáo nữa. Trên thực tế, vì chuyện của hai người, thỉnh thoảng Thẩm Đề phải đến gặp mặt, nói chuyện với nàng. Nhưng y luôn giữ đúng lễ nghi, không vượt quá giới hạn.
Từ nhỏ, Ân Oánh đã nhìn thấu y là người như vậy. Lớn lên rồi, y vẫn là con người đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây