"Cái gì?" Thanh Yến sợ hãi nói, "Tiểu thư, người đừng nói bậy."
"Ta không nói bậy với ngươi." Ân Oánh Oánh vừa đi vừa nói, "Ngươi không nhìn thấy sao?"
"Tiểu thư..." Thanh Yến sợ đến mức mặt mũi trắng bệch. Nàng ta là người sợ ma nhất, nghe Ân Oánh Oánh nói vậy, liền sợ đến mức toàn thân run rẩy.
"Ngươi sợ cái gì? Đó là di nương của ta." Ân Oánh Oánh dừng lại, quay đầu, nhìn Thanh Yến, nói, "Bà ấy không nỡ rời xa ta, muốn ở bên cạnh ta nhiều hơn một chút. Bà ấy nói, nếu không phải vì ở quá gần ta sẽ khiến ta bị bệnh, bà ấy đã không muốn phải đi đi lại lại như vậy, chỉ muốn được ở bên cạnh ta mà thôi."
Ân Oánh Oánh giả thần giả quỷ hù dọa người xong, một mình đi về phía trước: "Đi thôi, xem thử cô cô đã cho ta thứ gì."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây