Nhưng nếu hắn còn tiếp tục đối đầu với phụ thân, hoặc làm ra thêm những chuyện khiến phụ thân thất vọng và tức giận, thì rất khó nói trước được điều gì. Nể tình xưa nghĩa cũ, bọn họ sẽ không thật sự đánh chết hoặc bán nàng ấy đi, nhưng muốn đưa nàng ấy đi thật xa thì vẫn có thể làm được. "Hôm nay ta không qua đó đâu." Thẩm Đề từ chối lời khẩn cầu của tỳ nữ, "Đợi ngày mai ta xử lý xong chuyện trong triều, rồi sẽ qua thăm nàng ấy. Ngươi hãy nói với nàng ấy cứ yên tâm, nghỉ ngơi cho tốt. Nếu có cần gì thì cứ đến nói với ta."
Vẻ thất vọng hiện rõ trong mắt tỳ nữ.
Nhưng Thẩm Đề không có nghĩa vụ phải giải thích gì nhiều với một tỳ nữ. Hắn phải lập nghiệp trước, khiến phụ mẫu hài lòng, sau đó mới có thể bảo vệ Phùng Lạc Nghi tốt hơn. Tỳ nữ chỉ đành hành lễ cáo lui.
Vào trong phòng, Thẩm Đề hỏi Trường Xuyên: "Vừa rồi các ngươi đang nói gì thế?" Trường Xuyên thành thật đáp: "Chiếu Hương tỷ tỷ đang hỏi thăm chuyện công tử về Hoài Khê đấy ạ."
"Ngươi nói cho nàng ta biết rồi sao?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây