Lão thái gia vừa nói vừa dùng đốt ngón tay gõ lên bàn, lớn tiếng mắng: "Nhạc phụ đại nhân và con rể, hai người đều là tiến sĩ. Cháu ngoại trai của các ngươi là Thám lang, do chính Hoàng đế sắc phong! Nó còn trẻ như vậy, tương lai chắc chắn còn rộng mở hơn cha và ông ngoại nó gấp bội. Người ta nguyện ý kết thân với nhà ta, là đã nể mặt nhà chúng ta lắm rồi, đừng có mà không biết điều!" Nói đoạn, lão thái gia nhìn lão thái thái, nói: "Bà cho rằng những điều kiện thuận lợi kia là do một mình con gái bà mang đến hay sao? Nếu nhà chúng ta keo kiệt bủn xỉn, bà xem Thẩm gia có thèm qua lại với nhà này nữa hay không!"
"Năm đó ta đã nói rồi, một ngàn lượng kia không phải cho Tứ Nương, là cho Thẩm gia."
"Bây giờ cũng vậy, của hồi môn của Tiểu Oánh, những thứ vượt quá so với tỷ muội nó, đều không phải cho nó, mà là cho Thẩm gia."
"Còn tranh cái gì nữa? Mau thu lại cái loại tâm tư ích kỷ đó cho ta! Có thời gian rảnh rỗi thì bớt lui tới mấy chỗ Tần lâu Sở quán đi, cùng chưởng quỹ ra ngoài đi nhiều vào, học hỏi thêm kinh nghiệm, tích lũy thêm kiến thức, đừng có lúc nào cũng chỉ biết ru rú trong nhà!"
Bị lão thái gia mắng té tát, con dâu, con trai ai nấy đều cúi đầu, không dám hé răng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây